Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 353 -




Chu Kinh Quốc bất mãn với Tần Thanh Man.
Ông ta bất mãn không phải vì nhìn thấy Tần Thanh Man mà là từ khi biết Tần Thanh Man muốn tranh cử chức chủ tịch hội phụ nữ là không vừa lòng rồi.
Bởi vì ông ta đang nhắm tới ứng cử viên cho vị trí chủ nhiệm hội phụ nữ công xã, cũng đã chọn được người từ lúc mới bắt đầu thay đổi nhiệm kỳ. Kết quả Trịnh An Quốc với Tiền Tương Dương lại nhanh tay hơn, nhanh đến mức ông ta còn chưa kịp báo lên người mình nhìn trúng mà cái tên Tần Thanh Man đã ở trên bàn làm việc của bí thư công xã rồi.
Nếu như dựa theo lý lịch, Tần Thanh Man tuổi quá trẻ không thể chiếm được ưu thế khi tranh cử.
Nhưng Tần Thanh Man không chỉ gả được cho một người đàn ông tốt mà còn từng cứu người lại còn bắt được bọn buôn người ở nhà ga huyện, thậm chí còn khích lệ những người bị hại phải yêu quý tính mạng của mình. Công trạng như vậy đã làm cho Tần Thanh Man nhận được rất nhiều sự chú ý chính quyền thị trấn, đương nhiên công xã bọn họ cũng biết.
Bởi vậy, Tần Thanh Man gia tăng khả năng chiến thắng trong cuộc tranh cử chức chủ nhiệm hội phụ nữ công xã.
Vốn Chu Kinh Quốc chỉ muốn nghĩ ra chút biện pháp gì đó, nói không chừng có thể cản Tần Thanh Man lại không tranh cử nữa. Kết quả chưa đợi ông ta nghĩ ra được biện pháp, hôm nay Tần Thanh Man lại bắt được công an giả trong nông trường Hồng Kỳ.
Bắt công an giả, còn thu được súng.
Đây chính là án lớn, phá được án lớn như vậy chắc chắn công lao không nhỏ. Nếu Tần Thanh Man thật sự lại được thêm công lao thì chắc chắn cô sẽ cầm chắc vị trí chủ nhiệm hội phụ nữ công xã này.
Vào thời khắc mấu chốt này, Chu Kinh Quốc không thể giở thủ đoạn nào thì quá là kém. Thế này thì vội rồi, ông ta muốn tự mình đến gặp Tần Thanh Man.
Đương nhiên, Chu Kinh Quốc là người khôn ngoan, sẽ không lập tức gây khó dễ cho Tần Thanh Man hoặc là ra oai phủ đầu, nên giữ mặt mũi thì vẫn phải giữ.
Lần đầu gặp mặt, ông ta không thể tỏ ra quá nhiệt tình với Tần Thanh Man, cũng không thể quá lạnh nhạt, cứ ở chung như không có gì đặc biệt.
Chu Kinh Quốc tự cho là mình đã giấu rất kỹ địch ý của mình với Tần Thanh Man. Đương nhiên ông ta cũng hơi coi thường tuổi tác của cô, cho rằng Tần Thanh Man may mắn, lúc nói nói chuyện với Tần Thanh Man ngữ khí cùng thấn thái của ông ta đều không có vấn đề gì.
Nhưng Tần Thanh Man là ai chứ.
Đời trước cô là người lăn lộn từ tầng chót leo lên đỉnh kim tự tháp nên cô lập tức nhạy bén phát hiện ra điều bất thường từ sự thay đổi nhỏ xíu trong ánh mắt của Chu Kinh Quốc.
Chu Kinh Quốc có địch ý với cô.
Tuy Tần Thanh Man không biết tại sao một người vốn chẳng quen biết gì như Chu Kinh Quốc lại có thái độ thù địch với mình, nhưng cô vẫn hơi đoán ra được một chút. Thế là cô khéo léo đúng mực trả lời Chu Kinh Quốc: “Đồng chí, chào ông, tôi chính là Tần Thanh Man tới từ đồn Kháo Sơn.”
Những năm này lưu hành kiểu giới thiệu bản thân sẽ báo luôn địa danh quê hương mình, Tần Thanh Man nhập gia tùy tục.
“Xin chào đồng chí Tần Thanh Man, tôi là Chu Kinh Quốc, là chủ nhiệm hội ủy ban cách mạng của công xã.” Chu Kinh Quốc khá lịch sự với Tần Thanh Man.
Nhưng cảnh tượng này lại làm cho rất nhiều người ở đây phải kinh sợ.
Ít nhất là người nhà họ Vạn chuẩn bị chuồn đi cũng phải ở lại.
Tình hình này không đúng lắm, sao bọn họ cứ có cảm giác chủ nhiệm hội ủy ban cách mạng của công xã Chu Kinh Quốc này hơi khách sáo với Tần Thanh Man hay sao ấy nhỉ. Chuyện này rất không bình thường, Chu Kinh Quốc không thể nào đối xử như vậy với một người bình thường được. Chẳng lẽ Tần Thanh Man còn che giấu một thân phận vào khác.
Làm sao bây giờ?
Vạn Minh Tích hoang mang lo sợ nhìn về phía con trai Vạn Lương.
Vạn Lương đang trầm tư, cũng đang xoắn xuýt. Đương nhiên anh ta biết bọn họ không thể chọc vào chủ nhiệm hội ủy ban cách mạng Chu Kinh Quốc này, cũng sợ hãi quyền lực tay đối phương nhưng nếu như Tần Thanh Mạn có thể khiến cho Chu Kinh Quốc coi trọng như vậy có nghĩa là Tần Thanh Man cũng phải có tư cách để làm người ta coi trọng.
Bây giờ anh ta mới vội vàng muốn chạy đi ôm đùi, đùi của Lưu Hòa Xương chưa chắc đã ôm được nhưng nếu đùi của Tần Thanh Man đủ to thì anh ta cũng không ngại ôm đâu.
Dù sao bọn họ cũng là anh em họ.
Vẻ mặt của Vạn Lượng vô cùng đấu tranh, cuối cùng vẫn ở lại trong đám người, không nhúc nhích.
Dù sao những người khác vẫn còn chưa đi, anh ta cũng không nhất thiết phải làm người đi đầu. Cứ ở lại nhìn tình hình xem thế nào, nói không chừng thật sự có thể thu được lợi ích không tưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận