Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 942 -




Lần này, bọn họ nhất định sẽ thanh lý một đám người.
Mà Sở tỉnh cũng tin rằng vào loại thời điểm này, từ trên xuống dưới đám người trong Uỷ ban Cách mạng kia cũng không dám nói nhảm, nếu không mà bị liên luỵ tới loại án lớn như này, đừng nói là táng gia bại sản, có khi còn mất đầu.
Vụ án vàng và vụ án thuốc nổ, bất kỳ một vụ án nào cũng đều là án lớn động trời.
Mấy người Tần Thanh Man vẫn luôn để ý thái độ của Trần Sơn Hà, nghe thấy Trần Sơn Hà tỏ thái độ, cũng hiểu thái độ của mọi người trong tỉnh, mấy người thở phào một hơi.
"Báo cáo, Triệu Phi Bằng còn chưa trở lại, có phải anh ta…”
Nhân viên gác lều vải thấy mấy người Tần Thanh Man trở về thì nhanh chóng chạy tới báo cáo, lúc này, dù trên mặt bọn họ vẫn còn giữ vững bình tĩnh, nhưng trong lòng đã nổi lên vô số ngờ vực không có căn cứ.
Có người thậm chí còn lo lắng dưới đáy hồ có đường ra khác.
Triệu Phi Bằng tỉnh táo lại, liệu anh ta có bị vàng dụ dỗ mà cũng lựa chọn bí quá hoá liều hay không.
"Đô Đô đi theo Triệu Phi Bằng, sẽ không xảy ra chuyện, chờ một chút."
Tần Thanh Man nhìn ra lòng người bất ổn, nhắc nhở đám người chuyện sói con còn đi theo bên cạnh Triệu Phi Bằng, nếu Triệu Phi Bằng thật sự có lòng khác, sói con sẽ xử lý Triệu Phi Bằng.
"Đồng chí Tần, nhưng... Nhưng..."
Có người nhìn Tần Thanh Man muốn nói chuyện, nhưng lại cảm thấy có mấy lời không nên nói ra.
"Cậu muốn nói Đô Đô không phải người, không có khả năng thông minh như người đúng không?" Tần Thanh Man đoán được đối phương muốn nói gì.
“Phải.” Người chất vấn đỏ bừng mặt, cúi đầu.
Trước đó sói con là công thần giải trừ nguy cơ thuốc nổ, anh ta cảm thấy không nên hoài nghi công thần, nhưng có một số việc, lại không thể không nhìn xa thêm chút.
"Làm công an xử lý vụ án, nhất định phải to gan hoài nghi, cẩn thận chứng thực, tôi có thể hiểu được sự nghi ngờ của cậu." Tần Thanh Man khẳng định lời chất vấn của đối phương.
Nhưng cô cũng có lời muốn nói: "Tình huống dưới hồ nước đặc thù, chúng ta không có ai có cách xuống dưới, cũng không biết phía dưới có tình huống gì, quân nhân của chúng ta đã cẩn thận kiểm tra bán kính mười dặm xung quanh, không phát hiện dị thường, cho nên chúng ta chỉ có thể chờ đợi."
“Đã kiểm tra bán kính mười dặm xung quanh sao?"
Ánh mắt rất nhiều đồng chí công an đều kinh ngạc.
"Đúng, hôm qua khi lên núi dò xét mộ phần của Triệu lão tứ, quân nhân không chỉ dò xét khu vực này, mà còn lấy khu vực này làm trung tâm, cẩn thận kiểm tra mười dặm xung quanh, không phát hiện vấn đề." Người trả lời lần này là Viên Hướng Dương.
"Các đồng chí, nghi người thì không dùng người dùng người thì không nghi người, tôi tin tưởng đồng chí Triệu Phi Bằng."
Tần Thanh Man dám cho Triệu Phi Bằng phiếu bảo đảm, không phải bởi vì tin tưởng Triệu Phi, cũng không phải hiểu rõ Triệu Phi Bằng.
Mà bởi vì sói con.
Sói con là đứa trẻ cô nuôi, cô đưa nhiên biết đứa trẻ nhà mình có tính cách gì.
Mà Tần Thanh Man cũng tin tưởng Triệu Phi Bằng không phải đối thủ của sói con.
"Mọi người nên tin tưởng vào phán đoán của đồng chí Tần Thanh Man." Trần Sơn Hà nghe rõ ràng nguyên do, lựa chọn đứng về phía Tần Thanh Man.
Đúng như Tần Thanh Man nói, dưới tình huống không còn cách nào, chỉ đành tin tưởng.
"Đồng chí lãnh đạo." Ở đây, ngoại trừ nhân viên phòng thủ, những người khác đều cúi chào Trần Sơn Hà, mặc dù còn chưa giới thiệu thân phận của Trần Sơn Hà, nhưng mọi người đều biết người mà mấy người Tần Thanh Man đi đón về là lãnh đạo trên Sở tỉnh.
"Các vị đồng chí vất vả rồi, tôi đại diện cho Sở tỉnh vô cùng kính trọng các vị.” Trần Sơn Hà và mấy người ông ấy mang đến cùng cúi chào đám người.
Lễ này đại diện cho Sở tỉnh.
Khoé mắt tất cả nhân viên ở hiện trường đều ẩm ướt, cảm giác được tôn trọng và kính nể thực tốt.
“Về rồi, về rồi, Triệu Phi Bằng về rồi."
Ngay khi không khí ở hiện trường kích động nhiệt huyết, quân nhân đứng gác phòng thủ đột nhiên kích động hô lên.
Tầm mắt mọi người đều dời về phía hồ nước.
Mấy người Sở tỉnh phía Trần Sơn Hà cũng không ngoại lệ, lúc này, trái tim của tất cả mọi người đều đang nhảy lên kịch liệt.
Triệu Phi Bằng trở về cũng có ý nghĩa vàng đã thực sự trở về.
Sương trắng tràn ngập phía trên hồ nước, thứ xuất hiện đầu tiên không phải bóng người, mà là một cái rương.
Rương gỗ chạm trổ tỉ mỉ.
Một cái, hai cái, ba cái... Cuối cùng bày bên bờ tám cái rương, mọi người mới nhìn thấy Triệu Phi Bằng đi tới từ trong sương trắng.
Mà đám người cũng hiểu vì sao Triệu Phi Bằng đi lâu như vậy.
"Ngao ô ô…" Sau một tiếng sói tru vui sướng, thân thể sói con đen sì lao ra từ trong sương trắng, tên nhóc cũng không chạy thẳng tới chỗ Tần Thanh Man, mà sau khi rời xa hồ nước thì lăn lộn, lăn qua lăn lại trong đám tuyết đọng.
Nó biết sương mù có độc, không thể tùy tiện nhào vào người Tần Thanh Man.

Bạn cần đăng nhập để bình luận