Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 310 -




Tay gấu là do lúc trước cô nhờ phúc của Tiểu Hắc mà có được một đôi, vẫn luôn giấu ở dưới tuyết đọng, không bằng nhân dịp Vệ Lăng vẫn chưa trở về đơn vị hầm một cái lên ăn, cũng coi như là bồi bổ thân thể.
Đương nhiên, bây giờ mới nói đến hầm tay gấu, hôm nay khẳng định là ăn không được rồi, tay gấu không dễ hầm, nhưng chắc chắn có thể để Vệ Lăng ngày mai trước khi rời nhà ăn được.
"Vợ ơi, không cần phiền phức, anh muốn em nghỉ ngơi một lúc, chỉ cần em có thể ở bên cạnh anh, anh ăn cái gì cũng được hết." Vệ Lăng nhìn thoáng qua Sở Sở đang ngủ trên giường, sau đó ôm Tần Thanh Man vào trong lòng.
"Vâng." Tần Thanh Man lẳng lặng dựa ở trong lòng Vệ Lăng.
Mấy ngày nay đã quen có Vệ Lăng ở bên cạnh, cô vẫn chưa thích ứng được với việc Vệ Lăng phải rời đi.
Nhưng từ ngày bắt đầu trở thành vợ quân nhân cô đã biết đây chính là cuộc sống hôn nhân sau này của cô.
"Vợ ơi, trước mắt mười lăm ngày tới sẽ khá bận rộn, vì có nhiệm vụ, còn lại mười lăm ngày sau, sau khi tan làm có thể về nhà." Vệ Lăng cúi đầu hôn lên trán Trần Thanh Man, lại lần nữa nói với Tần Thanh Man về thời gian làm việc và nghỉ ngơi của mình.
"Vâng, em với Sở Sở ở nhà đợi anh. À đúng rồi, mảnh đất này của chúng ta chưa tới đầu xuân tuyết sẽ không tan, đường không dễ đi, lúc anh về nhà cứ đi chậm một chút cũng được, không cần phải vội vã đi đường, đừng để bị ngã." Tần Thanh Man dặn dò Vệ Lăng.
Với thời tiết như thế này mà ngã vào trong băng tuyết khẳng định là sẽ không dễ chịu.
"Ừm, anh đã biết." Vệ Lăng hạnh phúc nghe lời căn dặn của vợ mình.
Mỗi chữ Tần Thanh Man nói hắn đều khắc ghi thật sâu vào trong đầu, ghi nhớ trong tim, dự tính lúc ở quân đội không nhìn thấy vợ lại lấy ra "nhấm nháp" lại.
Tần Thanh Man không biết phạm vi công việc cụ thể của Vệ Lăng, cũng sẽ không nói đến chuyện công việc, cho nên không ngừng nói về chuyện gia đình, giọng nói trong trẻo mang theo dịu dàng, nghe rất êm tai, êm tai đến mức khiến Vệ Lăng chìm đắm trong đó.
Hai vợ chồng nhỏ giọng nói những lời trước khi phải xa nhau, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái đã hơn hai giờ rồi, Sở Sở đã tỉnh dậy.
Đứa nhỏ tỉnh dậy, cơ thể tựa sát lại với nhau của vợ chồng hai người rất tự nhiên mà tách ra.
Bữa tối hôm nay của nhà Tần Thanh Man so với bình thường thì nấu sớm hơn một chút, ăn uống no nê, cả nhà dọn dẹp xong rồi đều lên giường hết.
Thời gian vẫn còn sớm, vợ chồng hai người bồi bạn cùng Sở Sở chơi trò chơi.
Cậu bé không có bạn chơi cùng, làm chị gái, anh rể sẽ làm bạn chơi với cậu, đợi đến lúc khai xuân là tốt rồi, Tần Thanh Man dự định cho cậu đi học.
Chẳng qua nghĩ tới chuyện đưa cậu bé đến trường, Tần Thanh Man có chút lo lắng nhìn chiều cao của Sở Sở.
So với các bạn đồng lứa thì thấp hơn nhiều quá, không biết đến đầu xuân năm tới có thể bồi bổ hồi phục lại thể hình một chút hay không. Nếu không với chiều cao này thực sự rất dễ bị những đứa trẻ khác bắt nạt, nếu thực sự bị bắt nạt, cô cũng không tiện đi giúp đỡ lắm.
Dù sao trẻ con đùa giỡn, nô đùa với nhau là chuyện bình thường, một người trưởng thành như cô làm sao tiện ra mặt được.
Tần Thanh Man nghĩ đến điều này, ánh mắt lập tức chuyển tới trên mặt Vệ Lăng.
Vệ Lăng mặc dù đang cùng Sở Sở chơi trò chơi, nhưng lúc nào cũng để lại một tia chú ý trên người Tần Thanh Man, phát hiện ra vợ đang nhìn mình, ánh mắt hắn rời đi theo đó nhìn lại.
Đương nhiên trước mặt Sở Sở, Tần Thanh Man không thể nói ra điều lo lắng của mình.
Đầu óc xoay chuyển lập tức nghĩ ra cách: "A Lăng, anh là quân nhân, thân thủ vô cùng tốt, anh xem có thể dạy Sở Sở làm sao để rèn luyện thân thể hay không. Rèn luyện thân thể từ nhỏ sau khi trưởng thành mới có thể có được vóc dáng cường tráng, mới càng dễ vào được quân đội."
Vệ Lăng trong nháy mắt nghe được ý nghĩa thực sự trong lời nói của Tần Thanh Man.
Nhìn thân hình của Sở Sở, hắn cũng hiểu lo lắng của Tần Thanh Man là hợp lý.
"Anh rể ơi, anh có thể dạy em đánh nhau không?" Sở Sở nghe được cuộc trò chuyện của Vệ Lăng và Tần Thanh Man cũng không còn muốn chơi trò chơi nữa, lập tức chạy từ cuối giường đến đầu giường, tới bên cạnh Vệ Lăng cả mặt tràn đầy mong chờ mà hỏi.
Tầm Thanh Man và Vệ Lăng nhìn nhau.
Vệ Lăng ôn hòa hỏi cậu bé: "Sở Sở, em vì sao lại muốn để anh dạy em đánh nhau?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận