Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 125 - Đút cho nhau ăn 7




Lúc Tần Thanh Man đang nướng thịt gấu, Vệ Lăng không chỉ xử lý xong da gấu mà còn đã tắm xong.
“Thanh Man, để anh.”
Thấy Tần Thanh Man dùng đôi đũa dài lật qua lật lại miếng thịt gấu trên tấm đá, Vệ Lăng vô cùng tự nhiên nhận lấy.
“Đây, đợi có săn lại chín vàng là có thể lật lại mặt sau.”
Tần Thanh Man vừa buông đôi đũa trong tay ra vừa chỉ.
Nói xong cô dùng tay vặt rau dại đã được rửa sạch nhỏ ra rồi bỏ vào trong nồi. Bỏ tể thái với cần nước vào nồi, mùi thơm của rau dại cũng theo khí nóng trong nồi cháo lan ra khắp lán.
Nhìn rau dại gặp khí nóng nhanh chóng mất đi màu xanh ban đầu, Tần Thanh Man thở dài trong lòng một tiếng.
Tiếc là không có dầu, nếu không thì không chỉ có thể giữ nguyên màu xanh của rau mà còn có thể làm nồi cháo rau này dậy mùi hơn.
“Rất thơm.”
Vệ Lăng bên cạnh tận mình nhìn thấy Tần Thanh Man cố gắng như thế nào, đối mặt với nồi cháo rau dại, còn có thịt gấu đang tỏa ra mùi thơm kỳ lạ, hắn thật sự vô cùng kinh ngạc vui mừng.
Lúc còn làm Thế tử Quốc công, hắn cũng từng nướng thịt gấu nhưng chất thịt khô cứng, mùi vô cùng tanh, không ngon như trong tưởng tượng.
Hôm nay nướng thịt gấu đã khiến hắn thay đổi cái nhìn.
“Nếm thử vị xem?”
Tần Thanh Man trong lúc rảnh liền đi làm một cái thìa đơn giản, cô múc một ít cháo thổi nguội rồi đưa lên bên miệng Vệ Lăng.
Với cô thì đây chỉ là thuận tay.
Dù sao Vệ Lăng cũng đang nướng thịt gấu, không rảnh tay!
Nhìn cháo rau dại được đưa tới bên môi, Vệ Lăng há miệng ăn hết. Cháo nóng được Tần Thanh Man thổi nguội vừa đủ, không quá nóng cũng không quá nguội. Điều làm hắn ngạc nhiên hơn là chỉ với lúa mạch vô cùng bình thường sau khi được nấu chung với rau dại, mùi vị đã có sự thay đổi vô cùng lớn.
“Ngon lắm.” Vệ Lăng khẳng định gật đầu với Tần Thanh Man.
Đối với tất cả các đầu bếp, điều khiến họ thấy vui nhất là khi thành quả lao động của họ được công nhận. Tần Thanh Man được công nhận nở nụ cười mừng rỡ.
Đôi mắt to cong lên thành hình trăng lưỡi liềm, gương mặt xinh đẹp như hoa mẫu đơn.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Vệ Lăng lại lấy dao găm cắt một miếng thịt gấu đã nướng chín xuống thổi nguội đưa đến bên miệng Tần Thanh Man, “Nếm thử đi.”
Mặt Tần Thanh Man lập tức đỏ bừng lên như bị lửa đốt.
Trong mắt cũng hiện lên vẻ e lệ, ngọt ngào. Bọn họ đây là đang đút cho nhau ăn sao? Chuyện như vậy hình như chỉ có người yêu mới có thể làm thôi.
Mặt Tần Thanh Man đỏ rực, Vệ Lăng đột nhiên cũng ý thức được hành vi của mình không ổn lắm, bàn tay đã đưa ra thu lại cũng không được mà để yên cũng không xong.
Thu tay lại thì có vẻ để ý thái quá mà không thu lại thì xấu hổ chính là cả hai người.
Những lúc như thế này, chính là so xem da mặt ai dày hơn, ai tự càng nhiên hơn.
Giả bộ như chưa nghĩ ra được điều mấu chốt, cái tay duỗi về phía Tần Thanh Man của Vệ Lăng vẫn vô cùng ổn định, ổn định đến mức không hề có chút dao động nào, chỉ là vành tai đỏ hồng đã bán đứng nội tâm đang không bình tĩnh của hắn.
Đối diện với miếng thịt gấu vẫn một mực vươn tới trước miệng mình, Tần Thanh Man cuối cùng vẫn không chịu được dụ hoặc liền mở miệng ngậm lấy miếng thịt.
Khi thịt vào miệng rồi, rốt cuộc cô cũng không còn hơi đâu để ý đến xấu hổ hay ngại ngùng nữa.
Bởi vì ngon quá, ngon cực kỳ luôn.
Thịt gấu dùng tỏi rừng để ướp mặc dù chế biến có vẻ quá đơn giản thô sơ, nhưng hương vị cay nồng của tỏi rừng cư nhiên lại có thể dễ dàng khử được mùi tanh nồng đậm của thịt gấu.
Thịt gấu sau khi được nướng qua không chỉ tươi mềm nhiều nước, còn mang theo một hương vị đặc biệt.
Ăn được món ngon, Tần Thanh Man thật sự không còn quan tâm đến những thứ khác nữa, nhìn Vệ Lăng bằng đôi mắt cong cong xinh đẹp, nói: "Ăn ngon quá, A Lăng, thịt gấu này thật sự ngon lắm, anh cũng mau ăn thử đi."
Nói xong cô cũng rất tự nhiên đưa tay đẩy đẩy cánh tay Vệ Lăng.
Tay bị đẩy trở về, ánh mắt đang lưu luyến trên mặt Tần Thanh Man của Vệ Lăng cũng thu lại, tầm mắt khẽ rũ xuống, hắn cũng lộ ra ý cười ôn hoà: "Vậy tôi cũng thử xem."
"A Lăng, nhanh thử đi, em chưa từng nghĩ thịt gấu chỉ ướp gia vị đơn giản thế thôi mà ăn lại ngon như vậy á, ngon đến mức en cũng không nỡ nuốt miếng thịt trong miệng này xuống luôn." Ở nơi thôn dã, Tần Thanh Man cũng không chú đến vấn đề ăn thì không được nói.
Trong miệng vẫn còn ngậm thịt, cô cực lực đề cử cho Vệ Lăng.
Đối với sự nhiệt tình của Tần Thanh Man, Vệ Lăng không hề khách sáo, cũng tự cắt cho mình một miếng thịt gấu.
Quả nhiên miêu tả của Tần Thanh Man vô cùng chuẩn xác, mặc dù đây không phải thịt gấu ngon nhất mà hắn từng ăn, nhưng thịt gấu chế biến trong điều kiện đơn giản như này đã hơn hẳn nhiều món gấu được chế biến tỉ mỉ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận