Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 476 -




Cả nhà thử quần áo xong, sau đó lại ngồi nói chuyện phiếm thêm một lúc nữa rồi mới rửa ráy để lên giường.
Sở Sở vẫn ngủ cùng với nhóc sói con ở phòng phía đông, Vệ Lăng và Tần Thanh Man ở riêng trong phòng phía tây.
Tắt đèn, Tần Thanh Man và Vệ Lăng nằm thẳng ở trên giường, nhưng cũng không đi ngủ ngay lập tức, mà nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Chủ yếu là Tần Thanh Man nói đến chuyện hôm nay đi nông trường Hồng Kỳ gặp Hoàng Uyển Thanh.
Trước đó có Sở Sở ở bên cạnh, cô cũng không tiện ở trước mặt trẻ con đề cập đến, cho nên đợi tới lúc này mới nói với Vệ Lăng, điều quan trọng cô muốn nói tới cũng không phải Hoàng Uyển Thanh, mà là Triệu Thiên Thành.
Việc Triệu Thiên Thành nhìn trúng Hoàng Uyển Thanh thực sự khiến cô bất ngờ.
Dựa vào vẻ ngoài của Hoàng Uyển Thanh, Tần Thanh Man biết chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều ánh mắt của những người đàn ông chưa lập gia đình, nhưng không nghĩ tới vừa vào nông trường đã bị cái tên "nhị thế tổ" như Triệu Thiên Thành chúng nhìn trúng, trước tiên không nói tới thân phận của cha Triệu Thiên Thành, thì có là Triệu Thiên Thành cũng không xứng với Hoàng Uyển Thanh.
Tần Thanh Man người tới từ hiện đại, không có suy nghĩ môn đăng hộ đối.
Nếu không cô cũng sẽ không tiếp nhận Vệ Lăng.
Cô chủ yếu là cảm thấy nhân phẩm của Triệu Thiên Thành không xứng với Hoàng Uyển Thanh, thích một người, theo đuổi người đó có thể sử dụng sự chân thành, thật lòng theo đuổi người ta, nhưng Triệu Thiên Thành hết lần này tới lần khác lại dùng những hành vi cực đoan nhất, khiến người ta vô cùng phản cảm.
Bình thường chỉ cần là người có tự tôn sẽ không bao giờ xem trọng loại người như Triệu Thiên Thành.
Nói dễ nghe thì chính là, Triệu Thiên Thành có một người cha tốt, nói khó nghe thì là giống như một tên ăn chơi lêu lổng, lại qua vài năm nữa, sau khi một số người mất đi quyền lực, những người đi theo làm ầm ĩ cũng sẽ bị xử lý, cho nên Triệu Thiên Thành chắc chắn không phải là người Hoàng Uyển Thanh nên lựa chọn
Vệ Lăng không nghĩ tới Tần Thanh Man sẽ nói với mình chuyện này, nghĩ nghĩ một lúc mới hỏi: "Em muốn anh làm cái gì?"
Trong đầu hắn thật ra đã hiện lên hình ảnh mấy người Đỗ Hoành Nghị.
Kỳ thực Hoàng Uyển Thanh muốn thoát khỏi khốn cảnh, tìm một người để kết hôn là biện pháp trực tiếp và đơn giản nhất.
Tần Thanh Man biết Vệ Lăng đang nghĩ cái gì, lắc đầu nói: "Không được, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, em hy vọng Hoàng Uyển Thanh được gả cho người mình yêu, chứ không phải là chấp nhận." Hôn nhân không có tình yêu đã được định trước là không có hạnh phúc.
Cho dù cô vô cùng tin tưởng vào nhân phẩm của mấy người Đỗ Hoành Nghị, nhưng cô không muốn Hoàng Uyển Thanh phải bỏ chín làm mười mà chấp nhận.
"Tề Vệ Anh chữa chân ở Kinh thành, không chắc có thể phục hồi lại." Vệ Lăng chưa từng gặp Tề Vệ Anh, không biết thái độ của người này đối với Hoàng Uyển Thanh là như thế nào.
Hơn nữa, Hoàng Uyển Thanh vẫn còn có người nhà, loại chuyện như kết hôn này không đến lượt hắn và Tần Thanh Mai phải quan tâm.
Về điểm này Vệ Lăng cũng không nói ra miệng, nhưng hắn biết vợ mình chắc chắn sẽ hiểu.
Tần Thanh Man đương nhiên hiểu chứ, cô cũng không phải cha mẹ của Hoàng Uyển Thanh, làm sao có thể lo lắng những chuyện mình không cần thiết phải lo lắng, cô chỉ quan tâm đến sự an nguy của Hoàng Uyển Thanh, xoay người, cô ôm chặt lấy Vệ Lăng.
Nhẹ nhàng nói ở bên tai hắn: "Kỳ thực phụ nữ không nhất thiết cứ phải dựa vào đàn ông mới có thể bảo vệ mình, chỉ cần cô ấy có đủ sự thông minh." Khi nói lời này cô thực sự vô cùng tự tin.
"Anh biết." Vệ Lăng nghiêng người ôm chặt lấy Tần Thanh Man.
Đừng thấy vợ hắn nhìn có vẻ mong manh yếu ớt mà nhầm, thực ra tính cách vô cùng cứng rắn mạnh mẽ, bản thân cũng rất có năng lực, chỉ cần cô không muốn gả, ai cũng không thể ép buộc được cô.
"Em muốn Hoàng Uyển Thanh tự mình đứng vững, chỉ khi có thể tự mình đứng vững, cô ấy mới không bị số phận xô đẩy." Tần Thanh Man nói ra sự tính toán của mình.
"Em dự tính giúp đỡ cô ấy như thế nào?"
Vệ Lăng thực ra cũng không muốn nói đến chuyện của cô gái khác, nhưng bởi vì là Tần Thanh Man đang nói, cho nên hắn mới có suy nghĩ hỏi thêm một câu.
Tần Thanh Man kỳ thực cũng không muốn cùng Vệ Lăng nói đến chuyện của cô gái khác.
Cho dù cô gái này là bạn của mình, nhưng hôm nay có lý do khiến cô không thể không nói.
"A Lăng……."
Giọng nói của Tần Thanh Man đột nhiên trở nên mềm mại, âm cuối hơi lên cao, mang theo móc câu trêu ghẹo người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận