Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 423 -




Vạn Lâm vô cùng ngạc nhiên, cô ta nhớ Tần Thanh Man còn nhỏ hơn mình gần nửa năm tuổi, cô ta còn chưa lấy chồng, sao Tần Thanh Man này có thể lấy chồng rồi, lấy chồng thì lấy chồng có liên quan gì với cô ta đâu: “Em họ đã gả cho người nào?”
Cô ta tự cho mình xinh đẹp hơn Tần Thanh Man, đương nhiên muốn so một chút.
“Gả cho quân nhân, cấp đoàn, chức vụ này ở chỗ chúng ta vô cùng cao, là kiểu huyện trưởng gặp cũng phải bắt tay.” Giọng điệu của Hứa Liên Hoa vừa ngưỡng mộ vừa tiếc nuối, tiếc nuối người con rể tốt như vậy sao không phải của nhà bọn họ.
Vạn Lâm kinh ngạc: “Người đàn ông này góa vợ hay tuổi tác quá lớn, quá xấu xí?”
Người lòng dạ không tốt thì suy nghĩ cũng tương đối xấu xa như vậy.
Hứa Liên Hoa lườm Vạn Lâm một cái, lắc đầu nói: “Mau chóng vứt bỏ mấy thứ xấu hổ trong đầu con ra đi, người Tần Thanh Man gả là một người có bản lĩnh, không chỉ dáng dấp tốt, nghe nói gia cảnh cũng không tệ, còn rất trẻ tuổi, mà đây chính là nguyên nhân mẹ dẫn con đến đồn Kháo Sơn.”
Mắt Vạn Lâm sáng rực lên: “Ý mẹ là bảo con đến cướp anh ta về.”
Tay của Hứa Liên Hoa và Vạn Lương đồng thời bịt miệng Vạn Lâm lại, bọn họ cùng lúc vội quay đầu nhìn xung quanh, sợ lời này của Vạn Lâm bị người có ý nghe thấy.
“Ưm ưm ưm—”
Vạn Lâm ra sức gạt tay của Hứa Liên Hoa và Vạn Lương ra.
“Con gái, lời này con không thể nói bậy được, bị người ta nghe thấy cả nhà chúng ta đều sẽ khó sống.” Hứa Liên Hoa nhanh chóng cẩn thận dặn dò bên tai Vạn Lâm, thấy Vạn Lâm gật đầu mạnh mới buông tay đang che trên miệng đối phương ra.
“Phù phù—”
Vạn Lâm dùng sức hít thở, lúc này mặt cô ta đỏ bừng, cô ta sắp bị Hứa Liên Hoa và Vạn Lương kết hợp bịt chết.
“Vạn Lâm, anh cảnh cáo em, có một số lời không hay em nói ở nhà anh coi em là em gái, không tính toán, nhưng ra ngoài em ngậm kín miệng chút cho anh, có một số lời thật sự không phải em muốn nói thì có thể nói, thật sự nói ra, em phải trả giá đắt, nếu em không tin thì nhớ lại Ngô Vệ Dân trước đây ngông cuồng cỡ nào.”
Đây là lần đầu tiên Vạn Lương nghiêm túc nói chuyện với Vạn Lâm như vậy.
Vạn Lâm nhìn đôi mắt Vạn Lương không có chút tình cảm nào dần chạnh lòng, cô ta sợ rồi.
“Con gái, chúng ta muốn kéo gần quan hệ với Tần Thanh Man, muốn cho con cũng tìm một quân nhân trong quân đội, chồng Tần Thanh Man có bản lĩnh như thế, chắc chắn quen biết không ít đàn ông tốt, đợi sau này con thành vợ Trung đoàn trưởng rồi, nào còn có người dám ức hiếp nhà chúng ta, con cũng có thể ăn sung mặc sướng, cuộc sống muốn sống như thế nào thì sống như thế ấy.”
Hứa Liên Hoa thấy Vạn Lâm bị lời của Vạn Lương dọa sợ, nhanh chóng nói ra dự định của mình.
Bà ta thật sự lo lắng Vạn Lâm lại nói ra lời khủng khiếp.
Lúc này bọn họ đã cách đồn Kháo Sơn vô cùng gần, nếu lời nói bị người khác nghe được, chuyến này đến nhà họ Tần không chỉ tốn công vô ích, nói không chừng còn làm mích lòng người ta, hiện giờ bọn họ vốn không còn đường nào để đi, nếu lại đắc tội Tần Thanh Man, Hứa Liên Hoa cũng không dám nghĩ nữa.
Đây cũng là lý do vì sao Vạn Lương cảnh cáo Vạn Lâm.
Anh ta mặc kệ Vạn Lâm có bao nhiêu ý nghĩ, cũng mặc kệ đối phương trước đó ở nông trường đùa giỡn như thế nào, nhưng đã đến chỗ này, đã đến đồn Kháo Sơn, thì phải cất hết tất cả những ý nghĩ đó cho anh ta, bằng không đừng trách anh ta không khách khí.
Tên Vạn Lương này nói ích kỷ cũng ích kỷ, nói độc ác cũng độc ác, anh ta nghĩ đến lợi ích trước.
Cứ nhìn trước mắt, Vạn Lâm đối với anh ta mà nói không có chút lợi ích nào.
Vạn Lâm liên tiếp bị Hứa Liên Hoa và Vạn Lương dạy dỗ, lại thấy Vạn Minh Tích không lên tiếng, lập tức biết được Tần Thanh Man hiện tại không phải là Tần Thanh Man của trước kia, nếu cô ta muốn sống cuộc sống tốt, hiện tại phải nhờ vào Tần Thanh Man.
Vạn Lâm đã cúi đầu, mang theo một chút không cam lòng: “Cha, mẹ, anh, mọi người yên tâm, con biết làm thế nào rồi.”
“Ừm, đừng mang sự nóng nảy đến nhà họ Tần, Tần Thanh Man đã không giống trước kia nữa, chúng ta không đấu lại cô ta.” Đây là lời khuyên chân thành sau cùng của Vạn Lương dành cho Vạn Lâm.
Lúc người nhà họ Phương vào đồn Kháo Sơn rất nhiều người đã nhìn thấy.
Thời gian này đúng lúc là giờ đội ngũ làm thời vụ quét dọn tuyết đọng trên mặt đường trong đồn.
Mọi người chào hỏi một tiếng rồi dự định ai về nhà nấy, bận rộn cả buổi sáng, việc làm đều là việc cần thể lực, đều vừa mệt lại vừa đói.
Kết quả mọi người vừa quay đầu thì nhìn thấy người nhà họ Phương xách quà cáp phong phú.
“Ơ, đây không phải họ hàng nhà lão Tần sao, này cũng hơn một năm không gặp rồi, sao nhớ đến đồn Kháo Sơn còn có họ hàng nhà ông thế?”
Có người nhìn thấy mấy người Vạn Minh Tích liền sỉ vả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận