Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 785 -




"Chào hai vị Thủ trưởng." Tần Thanh Man trịnh trọng chào Vương Thừa Bình và Tống Thiếu tướng.
Cô biết Vương Thừa Bình, nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp Tống Thiếu tướng.
"Đồng chí Tần Thanh Man, cô là một đồng chí tốt! Thay mặt quân khu phương Bắc, tôi xin trao cho đồng chí bằng khen kiến nghĩa dũng vi*." Trước tiên Tống Thiếu tướng đưa tay ra bắt tay với Tần Thanh Man, sau đó nhận lấy bằng khen kiến nghĩa dũng vi từ tay cảnh vệ viên.
*Kiến nghĩa dũng vi: hành động dũng cảm, sẵn sàng làm việc nghĩa cứu giúp người khác.
Trong cái hộp màu đỏ có một bằng khen và một huy chương.
Bằng khen được làm bằng giấy, giống với giấy khen học sinh giỏi mà cô nhận được khi còn nhỏ, nhưng huy chương lại không giống, nó màu vàng và được khắc quân hiệu của quân khu, chiếc huy chương này do bất kì quân khu nào ban tặng cũng đều quý giá.
Bời vì nó tượng trưng cho công lao của Tần Thanh Man do quân khu ban tặng.
"Thay mặt toàn bộ quân khu phương Bắc cảm ơn sự dũng cảm và cống hiến của đồng chí Tần Thanh Man với đất nước." Tống Thiếu tướng trịnh trọng chào Tần Thanh Man, toàn bộ quân nhân phía sau cũng chào Tần Thanh Man.
Đây là một phần vinh quang, vinh dự nặng nề. Cũng để cho tất cả mọi người ao ước.
Tần Thanh Man không ngờ huy chương của quân khu lại được trao vào thời điểm quan trọng như vậy, cô hưng phấn trịnh trọng đáp lại lời chào theo nghi thức của quân đội với Tống Thiếu tướng.
Người ở thời đại này khác với thế hệ sau, mọi người ở thời đại này đều đã học cách chào theo nghi thức quân đội nên cách chào theo nghi thức quân đội của Tần Thanh Man đáp lại rất chuẩn mực, không chỉ kiểu chào theo nghi thức quân đội chuẩn mực mà ngay cả cách đứng cũng rất tiêu chuẩn.
"Đồng chí Tần Thanh Man, cô là người đồng chí tốt của nhân dân!"
Đây là Tống Thiếu tướng đánh giá Tần Thanh Man, cũng là bảo vệ Tần Thanh Man. Sau ngày hôm nay, bất luận ai muốn động tới Tần Thanh Man, đều phải cân nhắc xem mình có đủ thực lực để đối đầu với quân khu phương Bắc hay không.
Mọi người trong đám đông đều cảm thấy như đang nằm mơ khi nhìn Tống Thiếu tướng trao huy chương cho Tần Thanh Man.
Cảnh tượng quá chấn động.
Đây là lần đầu tiên quần chúng được chứng kiến quân đội trao tặng huy chương dũng cảm cho người dân bình thường.
Phần lớn mọi người đều từng nhìn thấy bằng khen nhưng đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy huy chương như vậy.
"Huy chương của đồng chí Tần Thanh Man có ý nghĩa gì, đó là huy chương cứu người trước đây sao?" Không ít người trong đám đông bắt đầu xì xào bàn tán, mọi người cũng vô cùng tò mò muốn biết tại sao Tần Thanh Man có thể nhận được huy chương của quân khu.
Ngay cả Chu Kinh Quốc và Giang Viễn Khôi cũng vô cùng tò mò.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, cũng từ trong mắt đối phương thấy được sự hoảng sợ lẫn kinh hãi, cũng may trước đó bọn họ không thật sự ngăn cản hay làm hại gì Tần Thanh Man, nếu không bây giờ bọn họ cũng không thể đứng nổi ở đây.
"Sao lại thế này?"
Chu Kinh Quốc cũng nhỏ giọng hỏi.
Trước đây bọn họ đã bỏ ra không ít công sức để tìm hiểu tình hình của Tần Thanh Man, nhưng lại chưa từng nghe nói Tần Thanh Man có cống hiến gì cho quân đội, tại sao quân khu lại đột nhiên trao cho Tần Thanh Man bằng khen cùng huy chương?
Nếu bằng khen được Sư đoàn XXX trao tặng, họ còn có thể hoài nghi liệu có phải Vệ Lăng đang bí mật giúp đỡ Tần Thanh Man hay không.
Nhưng bằng khen này do quân khu phương Bắc trao tặng.
Cấp bậc của quân khu phương Bắc và Sư đoàn XXX khác nhau một trời một vực, bằng khen do các bộ phận đó trao tặng tuyệt đối không thể làm giả được, vì vậy Tần Thanh Man quả thực đã có công cống hiến cho quân đội mà họ không hề hay biết.
Người bình thường rất khó có được huy chương từ các quân khu.
Chu Kinh Quốc đã sống nhiều năm như vậy, nhưng cũng là lần đầu tiên thấy quân khu trao tặng bằng khen và huy chương cho người dân bình thường.
Chu Kinh Quốc và người dân bình thường không biết thành tích của Tần Thanh Man, nhưng đồn Kháo Sơn lại biết!
Bọn họ vốn là người tham gia sự kiện, biết rõ ràng toàn bộ sự việc. Trước đây không thể nói là do quy định bảo mật, bây giờ nhìn thấy Thủ Trưởng quân khu đích thân trao tặng huy chương cho Tần Thanh Man, mọi người cũng biết mùng một đầu năm có thể mang chuyện này ra nói.
Có rất nhiều quần chúng đang xem, cũng có rất nhiều người ở đồn Kháo Sơn. Mọi người tản ra trong đám đông, chỉ trong chốc lát mọi người đều biết buổi tối mùng một đầu năm đồn Kháo Sơn đã xảy ra chuyện gì, cũng biết Tần Thanh Man đã hy sinh bản thân để cứu người như thế nào.
Hiểu rõ nguyên do, ánh mắt mọi người nhìn Tần Thanh Man càng nhiệt tình hơn.
Những anh hùng trên báo chí hay radio đều cách xa mọi người, nhưng lại có một anh hùng sống đang đứng trước mắt mọi người.
Anh hùng không phân biệt giới tính.

Bạn cần đăng nhập để bình luận