Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1016: Tin Tức Về Linh Chủng Thất ...

Chương 1016: Tin Tức Về Linh Chủng Thất ...Chương 1016: Tin Tức Về Linh Chủng Thất ...
Nữ tu họ Văn này vốn là đệ tử trực hệ của Văn gia một trong mây đại gia tộc thuộc Hải Lâu thương hội, lại là một phân lâu chủ, đương nhiên là sẽ hiểu rõ quy củ của thương hội hơn Lục Huyền. "Khách khanh cũng có thể tham gia thương hội bình thường, không có bất cứ ảnh hưởng gì. Thậm chí ngài còn có thể nhận được một chút thuận tiện nữa cơ." Nữ tu cười dài nói, trực tiếp xóa đi nghỉ ngờ trong lòng Lục Huyền.
"Ô? Xin chỉ giáo cho?" Lục Huyền nghe vậy, trong lòng cũng sinh ra vài phần hiếu kỳ.
"Sau khi tiến vào bên trong bảo lâu Khí Linh đại nhân, Lục tiền bối làm khách khanh thương hội, có thể nhận được tin tức tranh đoạt bảo vật sớm hơn những người khác. Theo văn bồi hiểu biết, có lẽ trong buổi đấu giá lần này sẽ xuất hiện linh chủng thất phẩm."
"Linh chủng thất phẩm?!" Trong lòng Lục Huyền chấn động. "Nhưng đó là ta nghe thúc gia gia trong tộc có nhắc tới một câu, vẫn bồi cũng không dám đảm bảo." "Văn đạo hữu có thể nói cho tại hạ biết một tiếng như vậy, cũng đã đủ rồi." Lục Huyền cảm kích nói. Hắn lập tức tin tưởng lời nói của nữ tu họ Văn mà không có lây một chút nghỉ ngờ nào, bởi vì theo hắn hiểu biết, thúc gia gia trong miệng nữ tu này chính là Nguyên Anh Chân Quân của Văn gia. Nói cách khác, tin tức này tám chín phần mười là thật.
"Xem ra lần này, ta phải tận dụng hết khả năng chuẩn bị một ít linh thạch rồi." Trong lòng Lục Huyền tràn đầy nhiệt tình. Sau khi rời khỏi phân lâu của thương hội, Lục Huyền đi thắng đến Có Một Tiệm Tạp Hóa.
"Lục tiền bối!" Văn Càn vội vàng bỏ mãy vị tu sĩ Trúc Cơ đang đi dạo trong cửa hàng sang một bên, để tiến lên kính cần thi lễ với Lục Huyền.
Mấy vị tu sĩ kia phát hiện được tu vi của Lục Huyền, cả đám đồng loạt lên tiêng chào hỏi, sau đó có chút thận trọng rời đi.
"Ngươi mang toàn bộ linh thạch _ trong cửa hàng tới cho ta, ta có chô cần dụng." Lục Huyền phân phó. "Vâng, xin tiền bối chờ một chút." Rât nhanh, Văn Càn đã mang theo một quyển sổ sách dày cùng một chiếc túi trữ vật dung lượng lớn từ bên trong đi ra. "Lục tiền bối, đây là thu nhập của cửa hàng trong vòng mây tháng gần đây, tổng cộng là gần một trăm hai mươi vạn linh thạch hạ phẩm, môi một khoản đều được ghi chép lại trên sổ sách, kính xin tiền bối xem qua." Văn Càn nhẹ nhàng đặt túi trữ vật cùng với sổ sách lên trên bàn gỗ trước người Lục Huyền, một mực cung kính nói.
"Được." Lục Huyền tùy ý mở sổ sách ra đọc một hổi, sau đó ước lượng túi trữ vật trong tay một chút, khóe miệng lập tức xuât hiện một nụ cười vui vẻ. Bổ sung một khoản lớn linh thạch như vậy vào túi, thì hội đấu giá lần này dù gặp phải một - hai hạt linh chủng thât phẩm, hắn cũng có nắm chắc sẽ đấu giá được.
Mấy ngày kế tiếp, Lục Huyển dứt khoát ở lại bên trong Trích Tinh lâu, lăng lặng chờ đến ngày mở ra hội đấu giá.
"Lục đạo hữu, trước đó ta từng nghe nói ngươi mở một cửa hàng nhỏ ở Trích Tỉnh lâu, không ngờ lại là Có Một Tiệm Tạp Hóa này." Ngày hôm đó, khi hắn đang nghỉ ngơi trong cửa hàng, đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.
Nhìn theo hướng ấm thanh phát ra, Lục Huyền vừa vặn nhìn thấy Ngọc Lâm tán nhân cùng với Vương Tuê Hoài đồng thời tiến vào trong tiệm tạp hóa.
"Hai vị đạo hữu mời vào."
“Nơi này cũng chỉ là một cửa tiệm buôn bán nhỏ thôi, chủ yếu là bán đi những loại linh dược do ta tự mình bổi dưỡng ra lại cộng thêm vài loại linh nhưỡng đặc sắc, cùng với một ít bảo vật còn lại trong tay thôi." Lục Huyền mỉm cười nói. "Lục đạo hữu không cần phải khiêm tổn, ta nghe nói cửa hàng này của ngươi từng xuât hiện các loại bảo vật vô cùng trân quý như Lôi Tử Tỉnh, pháp khí ngũ phẩm. Nếu như thể này mà gọi là buôn bán nhỏ, vậy những cửa hàng khác cũng không cần phải mở ra nữa đâu." Ngọc Lâm tán nhân trêu ghẹo một câu.
Hai người bọn họ tiến vào cửa hàng, tùy ý quan sát rất nhiều món bảo vật trên kệ.
"Không có Lôi Tử Tỉnh kia sao?" Gương mặt Ngọc Lâm tán nhân hơi có vẻ thất vọng.
"Ta chỉ ngâu nhiên có được một chút, đã bán đi toàn bộ rổi, nếu ngày sau có cơ hội lây được nữa, ta nhãt định sẽ lưu lại cho Ngọc Lâm đạo hữu một chút." Lục Huyền mỉm cười nói, hãn vồn không có ý định lấy ra toàn bộ số Lôi Tử Tinh còn thừa trên người mình, bởi nếu làm như vậy, giá trị của Lôi Tử Tỉnh sẽ giảm xuống rất nhiều, đồng thời _ còn có thể mang đền cho hăn phiến toái không nhỏ.
Về phần Ngọc Lâm tán nhân cần nó, chờ qua một thời gian ngắn nữa, hắn lại tìm cái cớ nào đó, bán một chút cho nàng.
"Được, vậy ta chọn mấy bình linh tửu linh dịch, những thứ Lục đạo hữu ủ ra đều là rượu ngon thượng đằng cả." Ngọc Lâm tán nhân cười nói.
Vương Tuế Hoài có vài phần hứng thú đổi với Dưỡng Kiếm Hồ Lô, sau khi cầm vài cái lên, lại nhìn về phía một loại đan dược ô vàng bên cạnh. "Ánh mắt của Vương đạo hữu thật không tầm thường, viên đan dược này có tên là Trầm Hương Hoàn, vốn dùng nhiều loại hương liệu, tinh hoa của cánh hoa linh thực, xạ hương của linh thú luyện chề thành. Thứ này có sức hấp dân thật lớn đổi với linh thú, nhât là linh thú họ nhà mèo, có thể khiến chúng nó duy trì thể xác và tỉnh thần vui vẻ, thậm chí còn thoáng gia tắng một chút tốc độ trưởng thành." Lục Huyền ở một bên giới thiệu.
Vương Tuế Hoài gật đầu, lập tức lấy Trầm Hương Hoàn xuống.
“Hôm nay đa tạ hai vị đạo hữu đã đến đây chiếu cổ việc làm ăn của Lục mô."
"Văn Càn, bảo vật mà hai vị tiền bối này muốn mua đều tính với giá chiết khâu 30% nhé.'"' Hắn mỉm cười, dặn dò Văn Càn.
"Lục đạo hữu quá khách khí rồi." Ngọc Lâm tán nhân không chôi từ được, chỉ đành gật đầu đồng ý. Ba người cùng nhau tiến vào một gian nhã thât phía sau cửa hàng. Văn Càn pha xong linh trà, lại bưng linh quả tiến vào, sau đó im ắng rời đi.
"Hai vị đạo hữu đến vì hội đấu giá cỡ lớn do Hải Lâu thương hội tổ chức sao?" Lục Huyền nhấp một ngụm linh trà nóng hôi hổi, nhẹ giọng hỏi.
"Đúng vậy, hội đấu giá sắp tổ chức, nếu muốn tham gia chỉ có thể truyền tống từ phân lâu của Hải Lâu thương hội đến tổng bộ, cho nên cần phải tới phân lâu gần nhất này. Ai ngờ đi dạo trong Trích Tỉnh Lâu một phen lại đụng phải Lục đạo hữu ngươi." Ngọc Lâm tán nhân cười dài nói.
"Lục mỗ cũng muốn đi qua nhìn một cái, xem có thể đấu giá được một - hai hạt linh chủng hay không."
"Lục đạo hữu là khách khanh của Hải Lâu thương hội, muốn nhận được linh chủng còn không đơn giản sao?"
"Ngọc Lâm tán nhân nói vậy là sai rổi, tin tức mà ta và hai vị đạo hữu biết được cũng không khác nhau lãm đâu, dù ta may mắn nhận được một chút tin tức thì đền cuồi cùng vân phải xem khoản linh thạch trong túi trữ vật của mình là bao nhiêu kìa." Lục Huyền ôn hòa nói. "Lục đạo hữu nói cực kỳ đúng, bất kể là bảo vật gì, chỉ cần linh thạch đầy đủ thì Hải Lâu thương hội sẽ bán, chăng cần quan tâm ngươi có tu vi gì." Ngọc Lâm tán nhân gật đầu phụ họa.
Hai người nói chuyện phiếm một lát, lại mang theo một đám bảo vật từ biệt Lục Huyền.
"Càng ngày càng nhiều tu sĩ cấp cao tiền vào Trích Tinh lâu." Lục Huyền đứng ở cửa ra vào, trong lòng cảm khái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận