Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1310: Công Việc Quen Thuộc!

Chương 1310: Công Việc Quen Thuộc!Chương 1310: Công Việc Quen Thuộc!
Tâm thần Lục Huyền ngưng tụ phía trên cánh ve, lập tức hiểu rõ mọi tin tức cặn kẽ của nó.
( é Thiên Thiền Lục Biến ), dị thuật thượng cổ, vốn là loại dị thuật do một vị đại năng Nhân tộc lĩnh ngộ được từ trên thi hài của một con Thiên Thiền thời đại hoang cổ.]
[ Dị thuật này có tổng cộng sáu tầng biến hóa, thông qua mỗi một tầng biến hóa đều có thể lĩnh ngộ ra thần thông bí thuật hiếm thấy, có quan hệ mật thiết với đặc tính ẩn nấp, giả chất và thời không. ] [ Ngoài ra, sau khi biến hóa đủ sáu tầng, căn cốt của tu sĩ sẽ được cải thiện rất nhiều, giống như niết bàn trùng sinh. }
"Dị thuật é Thiên Thiền Lục Biến ) !" Trong lòng Lục Huyền vô cùng vui vẻ: “Không ngờ lần lột xác thứ ba của Không Thiền mộc lại mang đến cho ta niềm vui lớn như vậy."
"Dù chỉ là biến thứ nhất, chỉ có thể tăng lên năng lực ẩn nấp của mình, nhưng cũng vượt xa phần thưởng quầng sáng đến từ mấy đám linh thực tam phẩm còn lại rồi, ngay cả với cảnh giới Kết Đan như ta cũng mang đến tác dụng không nhỏ." Hắn tinh tế cảm nhận đệ nhất biến phía trên cánh ve khổng lồ, sau đó đưa ra kết luận như vậy.
"Lần đầu tiên lột da, trong quầng sáng đã mở được một món bảo vật nhị phẩm Ấn Thiền Xác. Lần thứ hai lột da, ta còn nhớ mình đã mở ra được món pháp khí tam phẩm loại ẩn nấp Huyễn Vụ Sa. Tới lần này lột da, nó đã trở thành linh thực tam phẩm, còn cống hiến một môn dị thuật hiếm thấy
( Thiên Thiền Lục Biến) đệ nhất biến."
"Có cảm giác Không Thiần Mộc thất phẩm này lần lượt lột xác, không chỉ lột xác bản thân, ngay cả phần thưởng bên trong quầng sáng của nó đang lột xác." Lục Huyền không khỏi cảm khái nói. Hiện giờ, hắn còn bận chuyện đi xem xét những gốc linh thực cao giai trong động thiên kia của mình, nên tạm thời không có thời gian đi tu hành: é Thiên Thiền Lục
Biến ) . Tâm niệm vừa động, đôi cánh ve trong suốt to lớn đang ẩn giấu ở chỗ sâu bên trong thức hải lập tức tiêu tán.
Thân hình Lục Huyền lóe lên, đã nhanh chóng đi đến phía trước Bát Trọng Cung. Phụ cận Bát Trọng Cung có cắm một lá cờ xí màu vàng đậm, khí tức thổ linh nồng đậm bay ra ở chỗ sâu bên trong lá cờ, tận tình tầm bổ cho tầng thứ hai Hậu Thổ Cung.
Đóa linh hoa thứ hai đang ở trong giai đoạn chớm nở, xung quanh có từng sợi dây dài màu vàng nhạt do cát mịn ngưng kết mà thành, phía dưới là một mảnh màu vàng nhạt, phẳng phất như một đóa linh hoa độc nhất vô nhị trong hoang mạc vô biên, toát ra sinh cơ khác thường. Cây cờ xí màu vàng đậm nọ chính là pháp khí lục phẩm hệ thổ Hoàng Sa Kỳ, được Lục Huyền dùng để bồi dưỡng tầng thứ hai Hậu Thổ Cung của Bát Trọng Cung. Tẩm bổ suốt mấy năm, gốc linh thực này đã tiến vào giai đoạn trưởng thành nhanh chóng rồi.
Khinh Hồng Tiên Vũ được gieo trồng ở cách đó không xa cũng phát sinh những biến hóa không nhỏ, chỉ thấy một gốc cây màu trắng nhạt đang lơ lửng trên không trung, phảng phất như từng tia khí tức thanh linh bên trên đã bị thứ gì đó hấp dẫn rồi không ngừng ngưng tụ ở phụ cận Khinh Hồng Tiên Vũ.
Hình thái của loại thực vật mà vô cùng kỳ dị, nhìn giống như một món vũ y mang theo tiên khí bồng bầnh, chầm chậm xoay chuyển khiến cho từng sợi từng sợi bông nhẹ nhàng như không rơi xuống mặt đất, gợi lên từng cơn sóng thanh linh.
Dường như Song Sinh Bạch Liên đang ở trong hồ nhỏ cũng có thể cảm ứng được khí tức của Lục Huyền, chỉ thấy đoá hoa sen màu trắng tinh khiết đang đắm mình trong linh tuyền kia vừa nhẹ nhàng lay động, truyền tới một luồng cảm giác hân hoan nhảy nhót mơ hồ.
Khóe miệng Lục Huyền nhấch lên, tâm thần rơi xuống một đóa hoa sen nho nhỏ, gần như lập tức, một loại cảm giác tâm ý tương thông đã sinh ra, phảng phất như phía trên đóa hoa sen này đang có một bản thân khác của hắn chậm rãi trưởng thành khỏe mạnh.
Hắn dùng linh thức uẩn dưỡng Song Sinh Bạch Liên một hồi, lại lập tức lấy ra một bình Mặc Âm Tuyền tràn đầy, nước suối ẩn chứa khí tức thuần âm nhanh chóng được đổ xuống phía trên đoá hoa sen màu trắng tinh khiết ấy, hai màu đen trắng mang đến một loại cảm giác đối lập đến cùng cực nhưng lại hòa hợp đến kỳ diệu.
Nhiên Đăng Cổ Thảo được trồng trong một mảnh linh điền trải đầy Hoà Quang Trần, có cảm giác cây non linh thực này giống như một cái bấc đèn cắm trong linh nhưỡng sáng ngời, một mảnh linh quang màu vàng nhạt rọi xuống, phản chiếu một khu vực chung quanh linh thực biến thành sáng chói như ban ngày. Trong luồng quang mang ấm áp ấy còn mơ hồ truyền ra tiếng Phạn âm, tựa như nó có thể ngăn cản hết thảy đám yêu vật tà ma trên thế gian.
"Nhiên Đăng Cổ Thảo thất phẩm được trồng trong Hoà Quang Trần ẩn chứa lực lượng quang minh, lại có Phục Ma Quyết - bảo vật tẩm bổ ẩn chứa Phật tính lúc trước còn lưu lại - coi như không cần quá mức lo lắng về giai đoạn sinh trưởng ban đầu của nó rồi. Nhưng vẫn phải phòng ngừa chu đáo một chút, đi tìm một món bảo vật Phật môn cao cấp khác, thay thế cho Phục Ma Quyết, từ đó thỏa mãn nhu cầu của Nhiên Đăng Cổ Thảo sau khi tiến vào giai đoạn trưởng thành nhanh chóng." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Pháp khí Phục Ma Quyết của Phật môn từng được dùng để tầm bổ cho Kim Cang Bồ Đề, Phật tính bên trong chỉ còn lại non nửa, nếu tiếp tục dùng nó để bồi dưỡng cho Nhiên Đăng Cổ Thảo thất phẩm thì chắc chắn là không đủ.
Vô Lậu Linh Mộc cũng là một loại linh thực thất phẩm, nên điều kiện bồi dưỡng cực kỳ đặc thù, cần Lục Huyền dùng tâm thần, huyết khí, sinh cơ các loại uẩấn dưỡng, trong mấy năm hắn không tiến vào động thiên không trọn vẹn, tốc độ phát triển của nó cực kỳ chậm chạp, còn chưa mọc rễ nảy mầm.
"Xem ra phải ở lại trong động thiên không trọn vẹn một đoạn thời gian." Tâm thần hắn tập trung vào hạt linh chủng Vô Lậu Linh Mộc, trực tiếp phân bố huyết khí, linh lực của mình ở xung quanh linh chủng, lẵng lặng nuôi dưỡng nó.
Hương Hoả Diệu Thụ được gieo trồng cùng một lúc với Vô Lậu Linh Mộc, nhưng vì được gieo trồng ở trong linh nhưỡng Hoà Quang Trần, điều kiện bồi dưỡng tốt hơn, cho nên trình độ phát triển của nó tốt hơn Vô Lậu Linh Mộc một chút, hiện giờ đã mọc ra một cây non thật nhỏ rồi.
Vô số đốm sáng màu vàng sâm bay ra từ trong cây non, thời điểm linh thức của Lục Huyền tiến vào dò xét, chỉ trong nháy mắt, ngàn vạn ý niệm hỗn loạn đã tràn vào trong đầu hắn. Hắn vội vàng thu liễm tâm thần rồi lấy đồng Như Ý Hương Tiền từ trong túi trữ vật ra, lại cong ngón tay búng tới, Như Ý Hương Tiền vừa vặn rơi xuống phía trên gốc cây non của Hương Hoả Diệu Thụ. Vừa được ngàn vạn hương hỏa trên đồng Như Ý Hương Tiền tẩm bổ, có cảm giác chỉ trong phút chốc sau đó, sinh cơ của cây non Hương Hoả Diệu Thụ đã bừng lên mãnh liệt hơn không ít, nó đang tận tình hấp thu nhiều điểm hương hỏa kia.
"Giải quyết xong linh nhưỡng ần chứa Phật tính rồi, hiện giờ lại tìm được đồng Như Ý Hương Tiền, coi như về sau ta không cần lo lắng đến vấn đề trưởng thành của gốc Hương Hoả Diệu Thụ này nữa." Lục Huyền đưa mắt nhìn gốc Hương Hoả Diệu Thụ đã phát sinh những biến hóa rõ ràng, trong lòng thầm nghĩ
Bạn cần đăng nhập để bình luận