Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 197: Nhiệm Vụ Chữa Trị Cho Liệt Diễm Quả!

Chương 197: Nhiệm Vụ Chữa Trị Cho Liệt Diễm Quả!
Trồng xong hai hạt linh chủng Kiếm Thảo, coi như trong linh điền của Lục Huyền lại có thêm hai cây linh thực phẩm cấp cao, lúc chăm sóc cần phải hao phí nhiều thời gian và nhiều linh lực hơn, nhưng Lục Huyền rất thích thú với chuyện này, mỗi ngày hắn đều chăm chỉ đi tuần tra bên trong linh điền nhiều lần nhằm bảo đảm tất cả linh thực đều có thể phát triển tốt.
Hắn vẫn còn làm nhiệm vụ chăn nuôi Giao Long cự mãng ở Thiên Long hồ, trong thời gian này, lại có hai con cự mãng dị nhiêm nhất phẩm đột phá đến nhị phẩm, vì vậy, Lục Huyền lại được thưởng hai mươi Kiếm Ấn.
Trong số những con Giao Long còn lại, hàng ngày Song Đầu Giao Long nhị phẩm đều được ăn đầy đủ thịt yêu thú thích hợp, còn thường lấy danh nghĩa tranh đoạt địa bàn, hay dẫn những con Giao Long cự mãng khác ra ngoài đánh lộn, từ đó nhận được quá trình rèn luyện phong phú, có khả năng nó sẽ nhanh chóng thăng cấp lên giai đoạn tam phẩm thôi.

Lục Huyền trèo lên Linh hạc đi tới Thứ Vụ đường.
Trên màn sáng khổng lồ hiện lên tin tức của đủ loại nhiệm vụ, rất nhiều đệ tử ngoại môn đang đứng chờ phía dưới màn sáng để lựa chọn nhiệm vụ thích hợp cho mình.
"Lục sư đệ, không ngờ lại gặp được ngươi ở chỗ này." Khi Lục Huyền đang ngẩng đầu thu thập tin tức trên màn sáng, đột nhiên một giọng nói trầm ổn quen thuộc lại vang lên ở cách đó không xa.
Hắn nhìn theo phương hướng phát ra tiếng nói, lập tức trông thấy Từ Thiếu Trạch đang tươi cười với mình.
"Thì ra là Từ sư huynh." Gặp được hàng xóm, Lục Huyền tiến lên cười chào hỏi.
"Lục sư đệ, tìm được nhiệm vụ mong muốn chưa?" Từ Thiếu Trạch với khuôn mặt kiên nghị, tò mò hỏi.
"Tạm thời còn chưa tìm được." Lục Huyền cười lắc đầu.
Từ Thiếu Trạch thấy thế, hơi suy nghĩ một lúc, mới lên tiếng mời: "Không bằng Lục sư đệ cùng nhận nhiệm vụ với ta đi? Địa điểm nhiệm vụ là Tán Tu thành ở bên ngoài tông môn, trong thành có xuất hiện hình bóng của tà ma, cần từ ba đến năm người cùng tiếp nhận nhiệm vụ đi giải quyết tà ma. Hiện giờ, chỗ sư huynh đã có ba người nhận nhiệm vụ này rồi, nếu thêm Lục sư đệ vào nữa thì càng có thể nắm chắc hơn.".
"Rời khỏi tông môn đi xử lý tà ma ư? Từ sư huynh, ta thấy mình không nên tham dự sẽ tốt hơn. Ta chỉ biết bồi dưỡng linh thực, không am hiểu chiến đấu. Nếu đi, ta sẽ kéo chân mấy vị sư huynh xuống, làm ảnh hưởng đến quá trình các ngươi hoàn thành nhiệm vụ mất." Lục Huyền cười khổ, hắn khá tự mình hiểu lấy mình, đáp.
"Thật sao? Vậy ta sẽ không miễn cưỡng Lục sư đệ nữa." Vẻ mặt Từ Thiếu Trạch không hề thay đổi, vừa thấy thái độ kiên quyết của Lục Huyền, cũng không tiếp tục mời hắn đi giải quyết tà ma nữa.
Chờ sau khi gã rời khỏi, Lục Huyền lại chuyển hướng chú ý đến rất nhiều thông tin nhiệm vụ đang lần lượt thay đổi trên bức màn sáng phía trên.
Mặc dù theo như lời Từ Thiếu Trạch nói, sẽ có ít nhất là ba người cùng nhau đi dọn dẹp tà ma, rủi ro rất nhỏ, an toàn cũng có thể đảm bảo được, nhưng Lục Huyền tình nguyện ở lại bên trong tông môn hơn, nên lập tức từ chối mà không có một chút gánh nặng tâm lý nào.
Bởi vì hắn đã nhận một nhiệm vụ dài hạn là chăn nuôi yêu thú Giao Long ở Thiên Long hồ, cộng thêm rất nhiều linh thực trong linh điền đều cần hắn phải tự mình đi vun trồng, vì vậy, Lục Huyền trực tiếp loại bỏ những loại nhiệm vụ cần phải tốn quá nhiều thời gian.
Sau một phen sàng lọc, cuối cùng hắn đã lựa chọn một nhiệm vụ là chữa bệnh cho linh thực.
"Nhiệm vụ trị bệnh cho Liệt Diễm Quả, trong quá trình bồi dưỡng, một gốc Liệt Diễm Quả đã xảy ra vấn đề, cần một vị đồng môn am hiểu đào tạo linh thực, tìm ra và giải quyết vấn đề.
Phần thưởng nhiệm vụ: Ba mươi Kiếm Ấn."
"Nếu ta nhớ không nhầm thì Liệt Diễm Quả là một loại linh thực nhị phẩm, linh quả được bồi dưỡng ra có ẩn chứa linh lực phong phú, mùi vị thơm ngon, đồng thời cũng có thể đề thăng được một chút linh lực bên trong cơ thể tu sĩ." Lục Huyền nhớ lại tin tức liên quan đến Liệt Diễm Quả, rồi không chút do dự nào dùng linh thức chạm nhẹ vào thông tin nhiệm vụ về Liệt Diễm Quả ở trên màn sáng.
Ngay lập tức, nhiệm vụ đã hóa thành một luồng ánh sáng tràn vào trong đầu Lục Huyền. Hắn dựa theo tin tức bên trong nhiệm vụ, tìm được một con Linh hạc ở bên ngoài Thứ Vụ đường.
"Tới Bắc phong." Hắn dặn dò Linh hạc. Con Linh hạc cao lớn bay vút lên trời, chở theo Lục Huyền, vỗ cánh bay thẳng đến vị trí hắn vừa đề cập.
Một lát sau, Linh hạc dừng lại trên một ngọn núi cao. Lục Huyền kín đáo đưa cho nó một viên linh thạch, rồi theo thông tin nhiệm vụ, đi xuyên qua con đường mòn phía trên ngọn núi.
Ngọn núi trước mặt có vẻ náo nhiệt hơn chỗ động phủ Lục Huyền ở rất nhiều, xung quanh đều có đình viện lầu các, thỉnh thoảng lại trông thấy tu sĩ của tông môn điều khiển linh cầm hoặc pháp khí phi hành ra ra vào vào trong đó.
Hắn rẽ trái rẽ phải vài lần mới đi đến phía trước một tiểu viện trang nhã.
"Sư tỷ, xin hỏi có ở nhà không? Ta tới đây vì nhiệm vụ Liệt Diễm Quả." Lục Huyền gõ nhẹ cánh cửa gỗ trước mặt, sau đó nhỏ giọng gọi với vào trong tiểu viện.
"Tới đây tới đây. Ta họ Trần, sư đệ cứ gọi Trần sư tỷ là được, không biết nên xưng hô với sư đệ như thế nào?" Nữ tu mặt tròn vừa dẫn Lục Huyền vào trong vừa cười hỏi.
"Sư tỷ có thể gọi ta là Lục sư đệ. Không biết bây giờ Liệt Diễm Quả kia thế nào? Ta muốn đi xem trước."
Trong tiểu viện của nữ tu này có trồng không ít hoa hoa cỏ cỏ, Lục Huyền chú ý thấy đa phần những giống cây trong này đều là linh thực dạng kết quả, chỉ dựa vào chi tiết này thôi cũng có thể đoán được vị Trần sư tỷ này yêu thích linh quả đến mức nào rồi.
"Lục sư đệ đừng sốt ruột, cứ nếm thử linh quả ta trồng trước đi." Nữ tu mặt tròn lễ độ đáp. Nàng dẫn Lục Huyền đi vào chính phòng, nhanh chóng bưng mấy đĩa linh quả tới, rồi đặt xuống trước mặt Lục Huyền.
Lục Huyền vốn là khách, chỉ có thể thuận theo ý tứ của chủ nhân, yên lặng ngồi xuống, cầm một trái linh quả cho vào miệng. Mỗi loại linh quả đều có mùi vị khác nhau, quả giòn tan quả ngọt ngào, chúng kích thích vị giác khiến cho Lục Huyền vô cùng thỏa mãn.
Sau khi nếm không ít linh quả, Lục Huyền được nữ tu mặt tròn kia dẫn dắt, bước vào bên trong linh điền nhà nàng.
Trong linh điền có trận pháp che phủ, vì vậy không thể thấy rõ ràng tình hình sinh trưởng của linh thực ở nơi này.
Nữ tu mặt tròn dẫn Lục Huyền đi đến phía trước một gốc linh thực màu đỏ tươi. Linh thực nọ cao bằng người, bên trên có khá nhiều lá cây màu đỏ rực to bằng lòng bàn tay, trong cành lá đã kết được từ mấy chục đến hơn một trăm trái linh quả cũng có màu đỏ rực như lửa.
Phần dưới linh quả thì to dày, phần trên lại mỏng nhỏ, bề mặt linh quả có những đường vân hỏa diễm hướng từ dưới lên trên, vừa nhìn đã thấy chúng giống hệt những luồng hỏa diễm đọng lại bên trong cành lá.
Nhưng ở thời điểm hiện tại, cả cành lá màu đỏ tươi của linh thực lẫn những trái linh quả như hỏa diễm kia, đều có trạng thái không được tốt lắm. Cành lá rò rỉ năng lượng ra ngoài, trong khi linh quả hỏa diễm lại lộ vẻ khô héo, như đang bị thiếu dinh dưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận