Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1364: Tỷ Thí Chế Phù!

Chương 1364: Tỷ Thí Chế Phù!Chương 1364: Tỷ Thí Chế Phù!
Ngay cả ở bên trong một con quái vật khổng lồ như Kiếm Tông, đệ tử Kiếm Tông chỉ biết luyện chế linh nhưỡng tam phẩm, chỗ nào cũng có. Mà Lục Huyền, hắn dùng năm phần tài liệu lại có thể ủ chế ra bốn vũng Băng Tủy Linh Nhưỡng, tuy nói là hàng mẫu hơi ít đi một chút, nhưng xác xuất thành công bực này đã có thể được xưng là khủng bố rồi.
Lục Huyền vẫn giữ vẻ mặt như thường đặt bốn vũng Băng Tủy Linh Nhưỡng vào trong một cái bình đựng bằng ngọc bích do Kiếm Cung cung cấp. Hắn có cảm giác trạng thái của bản thân trong lần tỷ thí linh nhưỡng này vô cùng tốt, nhưng xuất phát từ tâm lý khiêm tốn, trong năm phần tài liệu, hắn đã không cẩn thận để thất bại một lần. “Nếu là Hoàn Chân Kiếm Dịch thì cứ ủ chế ra ba phần đi.” Hoàn Chân Kiếm Dịch vốn là linh nhưỡng ngũ phẩm, độ khó khi ủ chế ra nó cao hơn Băng Tủy Linh Nhưỡng tứ phẩm rất nhiều, lại cộng thêm hắn hấp thu gói kinh nghiệm từ quầng sáng càng ít hơn một chút, nên bình thường khi ủ chế, xác suất thành công thường thấy là 70 - 30%.
Nếu bị người bên ngoài biết được, kiểu gì cũng được đánh giá là quá mức kinh thế hãi tục.
Hắn thu lại tâm thần, hai tay vung ra biến thành từng đường tàn ảnh, nhanh chóng xử lý tài liệu ủ chế do Kiếm Cung cung cấp. Tài liệu ủ chế linh nhưỡng Hoàn Chân Kiếm Dịch này không giống với tài liệu ủ chế những loại khác, bởi vì nó lấy linh thực thuộc tính kiếm làm chủ, độ khó khi xử lý cực cao, hơi không cẩn thận một chút sẽ rơi vào tình huống kiếm củi ba năm thiêu một giờ.Docfu ll.v n- đọc tr miễn phí
Lục Huyền có kinh nghiệm phong phú, thời điểm xử lý cực kỳ lão luyện, bởi vậy toàn bộ năm phần tài liệu đều được xử lý thành công. Quá trình ủ chế của hắn cũng không khiến ba vị Nguyên Anh Chân Quân vẫn luôn chú ý đến bên này thất vọng. Năm lần ủ chế, hắn đã thành công nhận được ba phần Hoàn Chân Kiếm Dịch.
Chỉ thấy ba vũng linh nhưỡng màu xám bạc xếp thành hình chữ phẩm (8) trôi lơ lửng trên không trung, không ngừng lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, chỉ khi ngưng thần nhìn kỹ mới phát hiện ra vô số những điểm sáng nhỏ bé đến mức tận cùng của kiếm quang. “Lục sư điệt vất vả rồi, ngươi cứ ở một bên nghỉ ngơi trước đi, đợi sau khi nhóm đệ tử khác hoàn thành quá trình ủ chế, chúng ta sẽ cho điểm cuối cùng.” Nữ tử dịu dàng đưa mắt nhìn qua bên này, khẽ cười cười rồi truyền âm nói.
Gần nửa ngày sau, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, tên đệ tử cuối cùng cũng đã luống cuống tay chân ủ xong phần tài liệu cuối cùng.
Một lát sau, trong ánh mắt chờ đợi hoặc thấp thỏm của mọi người, ba vị Nguyên Anh Chân Quân bay tới không trung phía trên đại điện. “Tiếp theo để ta tuyên bố điểm tỷ thí linh nhưỡng lần này. Điểm số sẽ do ba người chúng ta căn cứ vào biểu hiện của các vị để tổng hợp lại, người bất đồng ý kiến có thể gửi ý kiến phúc khảo lên Kiếm Cung.” Thanh niên cao ngạo chậm rãi nói.
“Bách Công Kiếm Phong, Ngu Ẩm Trúc, Ất trung.”
“Tử Tiêu Kiếm Phong, Lý Tinh Hà, Bính thượng.”
Từng điểm số không mang theo chút cảm xúc nào được phát ra từ trong miệng thanh niên, nhóm thí sinh bên dưới có người vui mừng cũng có người sầu khổ.
“Trùng Hư Kiếm Phong, Lương Vân, Giáp hạ.”
Rốt cuộc, trong miệng thanh niên cũng xuất hiện điểm số đầu tiên đạt tới bậc Giáp.
Lục Huyền có chút ấn tượng với tên đệ tử nội môn của Trùng Hư Kiếm Phong kia, đối phương cũng ủ ra một loại linh nhưỡng ngũ phẩm, đáng tiếc là năm phần tài liệu chỉ thành công một lần.
“Thanh Vi Kiếm Phong, Từ Nghi, Giáp hạ.” Điểm bậc Giáp thứ hai. Trong lúc bất tri bất giác, chỉ còn lại một người cuối cùng là Lục Huyền. Đám người xung quanh hoặc trực tiếp, hoặc mịt mờ nhìn hắn, ai nấy đều âm thầm suy đoán điểm số của hắn ở đáy lòng.
“Hoàn Chân Kiếm phong, Lục Huyền, Giáp thượng.” Giọng nói của thanh niên nhẹ nhàng rơi vào bên tai mọi người.
“Giáp thượng!”
“Trong tỷ thí linh nhưỡng đã rất nhiều lần không hề xuất hiện điểm Giáp thượng!” “Chính xác hơn là, tám lần tỷ thí trước từng xuất hiện duy nhất một lần điểm Giáp thượng, cũng chính là hai trăm bốn mươi năm về trước.” Có một lão giả râu dài nhẹ giọng nói.
Khi nghe được điểm số này, đông đảo nhóm đệ tử Kiếm Phong phía dưới bắt đầu xôn xao một mảnh.
Cho điểm Giáp thượng nghĩa là trên các phương diện ủ chế linh nhưỡng của Lục Huyền đầu đạt đến trình độ hoàn mỹ không thể bắt bẻ được điều gì, trình độ vượt xa những linh nhưỡng sư còn lại ở đây. “Tâm phục khẩu phục.”
“ Linh nhưỡng tứ phẩm có xác xuất thành công là 80%, Hoàn Chân Kiếm Dịch ngũ phẩm cũng có xác xuất thành công là 60%, không phục không được mà.”
“Nếu ta nhớ không lầm, mấy lần tỷ thí linh nhưỡng gần đây, điểm số cao nhất của Hoàn Chân Kiếm Phong cũng chỉ có Bính trung, thậm chí có hai lần bọn họ không phái đệ tử mang danh nghĩa mình tham gia.”
“Lần này một mình Lục Huyền đã kéo lên thẳng Giáp thượng, dù linh nhưỡng chiếm tỷ lệ cực nhỏ trong tổng điểm của tất cả các trận tỷ thí, thì đây cũng là một loại đề cao rất lớn.”
Mọi người đầu cảm khái không thôi đối với điểm số này, nhưng trong lòng không có bất cứ ý kiến gì. Xét cho cùng, biểu hiện của Lục Huyền ra sao, tất cả bọn họ đều nhìn ở trong mắt, không đáng để tự chuốc lấy nhục nhã cho mình, đồng thời cũng đắc tội với Hoàn Chân Kiếm Phong.
Trận tỷ thí linh nhưỡng đã kết thúc, Lục Huyền trở lại quảng trường, dự định sau khi xem mấy trận đấu pháp, sẽ tham gia tỷ thí chế phù tiếp theo. “Lục sư điệt, thế nào?” Mấy người Hoàn Chân Kiếm chủ cùng với Nguyên Dung trống rỗng xuất hiện ở trước người Lục Huyền, dùng giọng điệu ôn hòa hỏi hắn, trong mắt lại có mấy phần chờ mong. “May mắn không làm nhục mệnh, đã được Giáp thượng.” Lục Huyền mỉm cười trả lời. “Giáp thượng? Giáp thượng! Ha ha ha!” Kiếm Hoàn Chân sang sảng cười to.
“Không tệ không tệ, quả nhiên ta không nhìn lầm sư điệt ngươi.” Ông ấy vui mừng nói. Mấy người Nguyên Dung cũng tán thưởng không thôi. Có bọn họ nhìn chằm chằm vào mình, Lục Huyền đành phải dập tắt tâm tư xem mấy trận đấu pháp, thành thành thật thật trở về động phủ nghỉ ngơi.
Sau khi nghỉ ngơi một ngày, hắn mang theo tinh thần sung mãn, đi tới Kiếm Cung. Trong một toà đại điện khác, đã có mấy trăm người tụ tập từ sớm. Đại bộ phận đều là phù sư thuộc chín đại Kiếm Phong, một số nhỏ là đệ tử Kiếm Cung đi tới để duy trì trật tự, tuần tra trường thi. Trong nhóm này, có năm vị trưởng lão Nguyên Anh xuất hiện để chủ trì tỷ thí chế phù, mỗi một người đều là phù đạo đại sư, ở lại bên trong Kiếm Cung, không hỏi việc đời, dốc lòng nghiên cứu phù lục nhất đạo.
“Nhóm phù sư của Thiên Cương Kiếm Phong tới.” Trong đại điện, có người nhẹ giọng nói.
Lục Huyền nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một nhóm hơn ba mươi người long hành hổ bộ, đi vào trung tâm đại điện. “Thiên Cương Kiếm Phong là một mạch tinh thông phù lục nhất trong chín đại Kiếm Phong, có thể vẽ ra tuyệt đại đa số phù lục trong Tu Hành giới.”
“Kỷ Trường Hải cầm đầu chính là đệ tử thân truyền của Thiên Lam Kiếm Chủ, trình độ phù lục đã đạt đến cấp siêu phàm, thậm chí còn có thể vẽ ra phù lục thất phẩm hiếm thấy trên thế gian.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận