Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1214: Phương Án Dự Bị! Hỗn Ngu...

Chương 1214: Phương Án Dự Bị! Hỗn Ngu...Chương 1214: Phương Án Dự Bị! Hỗn Ngu...
“So với Hoàn Chân Kiếm Dịch thì mùi vị của loại này càng thêm ôn hòa, thích hợp để thưởng thức một cách chậm rãi, mặt khác bên trong còn ẩn chứa sinh cơ nồng đậm. So với linh đan cao giai, thứ này vừa có tác dụng tương tự, hiệu quả lại không kém bao nhiêu.” Trương Cửu Tông uống một ngụm lớn linh dịch màu xanh biếc, sau đó khen không dứt miệng.
“Theo Trương mỗ, tạo nghệ linh nhưỡng của Lục đạo hữu cũng không kém gì tạo nghệ linh thực.”
“Trương đạo hữu quá khen rồi, linh nhưỡng chỉ là thứ Lục mỗ thuận tay ủ chế ra sau khi bồi dưỡng linh thực mà thôi, địa vị của nó vẫn không thể bằng linh thực ta yêu thích được.” Lục Huyền cười nói.
“Đúng rồi, hôm nay Trương mỗ tới đây là có chính sự cần tìm Lục đạo hữu.” Trương Cửu Tông nghiêm mặt nói. “Mời Trương đạo hữu cứ nói.” “Lần trước Lục đạo hữu bồi dưỡng ra mười trái Tinh Thần Quả đã khiến trên dưới thương hội đầu rất hài lòng, hiện giờ chúng ta lại thu thập được càng nhiều linh chủng trong hư không hơn, nên ta cố ý mang đến giao cho đạo hữu bồi dưỡng. Lại để đạo hữu phải vất vả hơn rồi.” Trong giọng nói của Trương Cửu Tông có chứa vài phần áy náy.
Tuy thương hội đã trả một cái giá không nhỏ, nhưng càng ngày càng có nhiều linh chủng như vậy cần bồi dưỡng, hiển nhiên là thời gian và tỉnh lực Lục Huyền phải bỏ ra sẽ tăng lên, lại càng không có thời gian dư thừa để tu hành.
“Không có gì vất vả cả, có thể cống hiến một phần sức mọn vì thương hội là vinh hạnh của Lục mỗ.” Lục Huyền nói với vẻ thành khẩn.
Trong lòng hắn chỉ ước thương hội sẽ mang thêm càng nhiều linh chủng tới càng tốt.
“Lục đạo hữu chịu khó chịu khổ, cúc cung tận tụy vì thương hội như thế, Trương mỗ thực sự bội phục.” Trương Cửu Tông chắp tay nói lại lập tức chuyển chủ đề: “Còn một việc nữa, chính là chuyện Lục đạo hữu ủy thác thương hội tìm kiếm linh chủng Nguyên Linh Tham. Nơi sản sinh loại linh chủng này cực kỳ hẻo lánh, nên dưới tình huống bình thường, gần như không thể tìm được loại linh chủng nọ ở giới vực này, cần phải xuyên qua không biết bao nhiêu vạn dặm hư không để tới một vùng không gian kỳ dị tên gọi là Hỗn Nguyên Hải mới có thể ngẫu nhiên tìm được mấy hạt.”
“Hơn nữa Nguyên Linh Tham có thể tăng cường linh lực trong cơ thể tu sĩ nên được nhóm tu sĩ Kết Đan cực kỳ hoan nghênh, một khi nó hiện thế sẽ khiến rất nhiều tu sĩ tranh đoạt, bởi vậy rất ít khi linh chủng này lộ diện ở bên ngoài.”
“Chỉ mấy thế lực lớn trong Hỗn Nguyên Hải mới có khả năng nắm giữ chặt chẽ phần lớn sản lượng Nguyên Linh Tham thôi, những tu sĩ khác chỉ có thể tìm được mấy hạt linh chủng do bảo địa kỳ dị dựng dục mà thành. Bởi vậy ngay cả thương hội cũng chỉ có thể nhờ vào cơ duyên xảo hợp mà lấy được mấy hạt linh chủng Nguyên Linh Tham.” “Không sao, chỉ đơn thuần là Lục mỗ may mắn biết được công hiệu của Nguyên Linh Tham nên muốn trồng nhiều hơn vài cọng, chờ sau khi thành thục sẽ bán cho tu sĩ khác với giá cao thôi. Đồng thời ta cũng muốn chuẩn bị một chút cho chính bản thân mình, để ngay cả khi không có nhiều thời gian tu hành thì vẫn có thể gia tăng thực lực lên một chút.” Đáy lòng Lục Huyền âm thầm thở dài một tiếng nhưng mặt ngoài lại thản nhiên nói. “Trương đạo hữu, đi tới Hỗn Nguyên Hải kia rất khó khăn ư?” Sau đó, hắn tò mò hỏi. “Đúng vậy, ngay cả tu sĩ Kết Đan viên mãn có kinh nghiệm phong phú cũng không dám đảm bảo bản thân có thể xuyên qua hư không vô tận từ Vân Hư Vực đến Hỗn Nguyên Hải. Nếu Lục đạo hữu muốn một mình qua đó thì Trương mỗ khuyên ngươi nên nghĩ lại.”
“Dù ngươi có cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, nhưng hầu như mọi thời gian đầu ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, không giỏi vê đấu pháp, không có kinh nghiệm ứng phó với các loại hiểm cảnh thì khó mà thuận lợi đến được nơi kia.” Trương Cửu Tông trầm ngâm một lát rồi lên tiếng khuyên nhủ.
“Không biết thương hội có tinh đồ liên quan hay không? Chờ khi nào thực lực của ta cường đại hơn một chút hoặc nếu có cơ hội đi theo thế lực, đội ngũ tu sĩ khác, Lục mỗ vẫn tình nguyện đi một chuyến xem sao.” Lục Huyền thử hỏi dò.
Nguyên Linh Tham là loại linh thực thứ hai có thể mở ra tu vi từ quầng sáng, liên quan đến chuyện tu hành sau cảnh giới Nguyên Anh, nên đương nhiên hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ.
“Dù thương hội không thành lập phân lâu bên trong Hỗn Nguyên Hải nhưng tinh đồ tương ứng thì vẫn có, nếu Lục đạo hữu vẫn khăng khăng muốn ởi thì chờ ta trở về tổng bộ sẽ cho người mang đến cho ngươi. Chỉ là chuyện này có liên quan đến tuyến đường buôn bán của thương hội, đạo hữu nhất định phải đảm bảo không tiết lộ tỉnh đồ cho người khác mới được.” Trương Cửu Tông thấy Lục Huyền có vẻ kiên quyết, mới do dự một lát rồi nói.
“Đa tạ Trương đạo hữu, Lục mỗ có thể lập lời thề tâm ma, đảm bảo sẽ không tiết lộ tinh đồ ra ngoài.” Lục Huyần vội vàng tỏ vẻ cảm kích.
“Không cần khách khí, chút quyền lực này Trương mỗ vẫn có. Nhưng sẽ không tặng miễn phí cho Lục đạo hữu mà coi như một khoản thù lao trả trước cho nhóm Tinh Thần Quả này, đạo hữu thấy thế nào?”
“Được!” Lục Huyền sảng khoái gật đầu.
Phải biết rằng, Hải Lâu thương hội đã góp nhặt được vô số kinh nghiệm du hành khắp nơi trong chư thiên giới vực, bởi vậy tinh đồ bọn họ đang nắm giữ tuyệt đối là thứ trân quý vô cùng. Thứ này có thể giúp hắn tránh được vô số nguy hiểm chưa biết rõ, đồng thời cũng có thể trợ giúp hắn dùng phương thức an toàn nhất đi đến Hỗn Nguyên Hải kia.
Hai người quyết định chuyện này xong lại cùng nhau uống linh nhưỡng, trò chuyện vui vẻ.
Chờ đến lúc Trương Cửu Tông hài lòng rời đi, Lục Huyền lại sai bảo Thảo Khôi Lỗi thu dọn sân một lượt, trong lòng suy nghĩ miên man.
“Cũng may đã ngưng kết ra ba hạt linh chủng từ gốc Nguyên Linh Tham kia, tiến vào Hỗn Nguyên Hải chỉ là lựa chọn dự bị mà thôi. Nếu không đủ nắm chắc, ta hoàn toàn có thể dành thêm thời gian đề cao sản lượng của Nguyên Linh Tham.”
Từ giờ đến thời điểm hắn tấn thăng Nguyên Anh vẫn còn một đoạn thời gian khá dài nữa, Lục Huyền cũng không vội vàng đi thu thập thêm linh chủng Nguyên Linh Tham, chỉ muốn chuẩn bị trước mà thôi. Dù sao hắn cũng quen với chuyện ru rú ở lại bên trong động phủ rồi, hiện giờ bảo hắn phải mạo hiểm xuyên qua hư không vô tận, trong lòng cũng thấy hơi miễn cưỡng.
“Không ngờ một tia thiện niệm lúc trước lại mang đến cơ duyên như thế cho mình.” Càng tìm hiểu sâu hơn, hắn lại càng thêm rõ ràng về mức độ quý hiếm của phương pháp ngưng chủng Nguyên Linh Tham: “Không biết lão giả kia có được thứ này từ đầu?”
Còn nhớ lúc trước khi tham gia Bách Hoa Yến, có một lão giả muốn đổi được linh thực Tịnh Bình Liễu trong tay Lục Huyền, tiếc là lúc ấy, trong tay đối phương không có bảo vật hắn cần. Hắn mang suy nghĩ giúp người làm niềm vui, nên đã cho lão giả thêm một đoạn thời gian để thu thập linh chủng hoặc phương pháp ngưng chủng rồi đến cửa hàng tạp hóa trao đổi. Nhưng không ngờ, một chút thiện niệm như vậy lại khiến hắn ngoài ý muốn nhận được phương pháp ngưng chủng Nguyên Linh Tham trần quý đến nhường này.
“Cũng coi như thuận theo bản tính, duyên số đã định đi.” Hắn cười cười nghĩ thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận