Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 504: Bài Huấn Luyện Thứ Hai: Ghi Nhớ Và Thực Hành Chỉ Lệnh!

Chương 504: Bài Huấn Luyện Thứ Hai: Ghi Nhớ Và Thực Hành Chỉ Lệnh!
Một cơn gió mạnh thổi qua, đôi mắt Lục Huyền lập tức biến thành một mảnh trắng xóa, vô số lôi điện chớp lóe, hắn vừa lấy lại tầm nhìn, đã trông thấy con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ dừng lại ngay giữa không trung, tròng mắt màu tím đậm của nó đang nhìn chòng chọc vào hắn.
Nó không ngừng gầm lên, lôi quang hiển lộ trên thân thể màu trắng bạc, tận tình thể hiện ra thiên phú của chính mình.
Trong nháy mắt, nó đã thuấn di sang phía bên kia của Lục Huyền, không ngừng nhe răng trợn mắt như thể đang đe dọa uy hiếp hắn.
Lục Huyền vẫn đứng yên không nhúc nhích, trong lòng lại âm thầm đánh giá biểu hiện vừa rồi của rất nhiều ấu thú. Bỗng nhiên hắn có chút sửng sốt khi phát hiện, hình như con Sư Cầm Thú kia vẫn đang thành thật ở bên trong gian nhà đá.
Lục Huyền khá là bất lực với trường hợp này, hắn đành phải bay tới chỗ Sư Cầm Thú, chạm vào cái đầu sư tử trông rất uy vũ bá đạo của nó, dịu dàng nói: "Tốt lắm, bài huấn luyện sức chịu đựng đã kết thúc, hôm nay ngươi biểu hiện rất tốt, đã làm ta vô cùng bất ngờ."
Hắn biết, trong lòng con ấu thú nhìn qua hung dữ trước mắt này, luôn ôm mặc cảm tự ti, hoàn toàn không giống với vẻ ngoài của nó, hơn nữa đúng là hôm nay biểu hiện của nó rất tốt nên hắn cũng không ngần ngại ra mặt khen ngợi nó một phen.
Sư Cầm Thú dựa vào lòng bàn tay của Lục Huyền, nức nở gầm nhẹ một tiếng, Lục Huyền có thể cảm nhận được niềm vui sướng nồng đậm tản ra từ sâu trong nội tâm của nó.
Sau khi nhóm ấu thú tự do hoạt động được một đoạn thời gian ngắn, hắn lại thúc giục Huyễn Linh Tiêu, kêu gọi chúng nó qua đây.
"Tiếp theo, ta sẽ dạy cho các ngươi một số chỉ lệnh tu hành, nhằm hiểu được mọi tin tức mà các tu sĩ tông môn muốn biểu đạt."
Mặc dù nhóm ấu thú này có linh trí rất cao, nhưng cũng không phải vừa sinh ra đã biết, nên vẫn cần phải học tập khá nhiều.
Lục Huyền bắt đầu truyền thụ những loại chỉ lệnh cần phải hiểu được và tuân theo cho nhóm linh thú trước mặt, bao gồm trông nom, tuần tra, vận chuyển, tấn công, canh gác vân vân...
Trong khoảng thời gian này, hầu hết những con ấu thú kia đều có thể hiểu rất rõ ý tứ của Lục Huyền, nhiều nhất là hai - ba lần hướng dẫn, chúng đã lĩnh ngộ được triệt để mọi chỉ lệ.
Ngoại lệ duy nhất là con Sư Cầm Thú, lúc đầu nó còn có thể miễn cưỡng hiểu được ý nghĩa trong câu nói của Lục Huyền, nhưng khi thông tin được truyền thụ ngày càng nhiều, dường như bộ não của nó đã bắt đầu quá tải, không đủ dùng nữa, suốt quãng thời gian sau, đều đần độn dừng ở tầng trời thấp.
Nó đưa mắt nhìn đám đồng bạn bên cạnh, chúng nó đều nhanh chóng ghi nhớ và hiểu được chỉ lệ, trong mắt lại lóe lên một tia ảm đạm.
"Không cần phải lo lắng, khi nào có thời gian ta sẽ dạy bù cho ngươi." Ngay khi nó càng ngày càng mất lòng tin, một giọng nói ấm áp lại truyền vào trong tai nó. Nó ngẩng đầu nhìn lên, đúng lúc bắt gặp đôi mắt trong veo sáng ngời của Lục Huyền đang nhìn về phía mình.
Chẳng mấy chốc bài giảng đã kết thúc, khi Lục Huyền chuẩn bị rời đi, trong lòng chợt cảm nhận được điều gì đó nên lập tức dừng lại. Chỉ thấy tột tia sét vừa xẹt qua trước người hắn, trực tiếp rơi xuống vách tường ở phía xa, lóe lên vô số tia điện lưu nhỏ bé.
Lục Huyền nhìn về phương hướng phát ra lôi quang, chỉ thấy con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ kia đang nhìn chằm chằm vào mình, chờ hắn nhìn kỹ, lại thấy lôi quang trên thân thể nó càng ngày càng đậm đặc. Sau đó, đôi cánh thịt của nó vỗ nhẹ xuống, toàn thân đã hóa thành một luồng sáng bạc, trực tiếp biến mất khỏi tầm mắt của Lục Huyền rồi.
"Con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ này khá là mưu mô nha." Lục Huyền nhớ lại những gì Tứ Sí Lôi Bạo Hổ đã làm vào ngày hôm đó, cũng như những thông tin hắn từng nhận được khi cho nó ăn trước đó, trong mắt lóe lên ý cười.
"Xem ra dùng cách bình thường khó có thể thuần hóa được nó, phải bổ sung thêm một chút phụ gia mới được."
Từ những thông tin đã nhận được trước đó, có thể thấy con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ này không hề cuồng bạo nóng nảy như vẻ bề ngoài, mọi thứ chỉ là nó ngụy trang mà thôi. Sở dĩ nó làm như vậy, chỉ đơn giản là bản thân nhóc con này không muốn bị phái đi trấn thủ những địa điểm quan trọng của tông môn, nên mới tỏ vẻ kiêu ngạo khó thuần như thế.
Vậy là trong quá trình thuần hóa, thỉnh thoảng nó sẽ phô bày dáng dấp yêu tính khó thuần, cũng thỉnh thoảng sẽ bày ra tư thế công kích, nhưng mỗi lần ra tay, nó đều rất chừng mực, nắm chắc cực kỳ vừa vặn.
Nói chính xác hơn, khi Lục Huyền huấn luyện, nó vẫn biểu hiện như bình thường, chỉ chờ sau khi khóa huấn luyện kết thúc, nó mới bộc lộ ra bản lĩnh tấn công mạnh mẽ của mình.
Nếu nó thực sự tập kích Lục Huyền trong giai đoạn thuần hóa, thì kết cục đang chờ đợi nó chính là những đòn trừng phạt nặng nề, hoặc là đánh chết tại chỗ. Nhưng ngược lại, nếu gây sự sau khi huấn luyện, chẳng những nó có thể biểu hiện được bản thân rất khó thuần hóa, còn tránh được những đòn trừng phạt nặng nề, khiến cho bản thân cứ dừng lại mãi ở giai đoạn thuần hóa.
"Khái quát trong một câu là nó chủ động kéo dài thời hạn tốt nghiệp và trốn tránh công việc của mình." Lục Huyền tóm tắt đơn giản như vậy.
"Đáng tiếc, con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ này lại không hiểu được tính chất công việc tương lai của mình. Chuyện trông coi trọng địa tông môn dù có hơi nhàm chán, nhưng đó là công việc mà biết bao tu sĩ, yêu thú đều thèm muốn. Có môi trường làm việc ổn định, không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, được hưởng thụ linh khí cực kỳ tinh thuần nồng đậm trong tông môn, lại được cung cấp miễn phí thịt yêu thú và các loại linh quả. Một công việc đơn giản nhẹ nhàng lại có rất nhiều phúc lợi kèm theo, đúng là thứ có phúc mà không biết hưởng."
Đến đây, Lục Huyền đã hiểu rõ ý nghĩa đằng sau hành vi của Tứ Sí Lôi Bạo Hổ, vì vậy, hắn đã quyết định sẽ tìm một biện pháp nho nhỏ để uốn nắn nó.
Chỉ trong chớp mắt, mấy ngày đã trôi đi.
Trong khoảng thời gian này, Lục Huyền đã dìu dắt hơn chục con ấu thú tham gia khóa học thuần hóa để phân biệt đủ các loại tin tức cần nhớ.
Chúng nhất định phải vượt qua được bài kiểm tra phân biệt tính chất linh lực, phân biệt pháp bào mặc trên người cùng với phân biệt minh bài thân phận để đại khái phán đoán ra lai lịch của tu sĩ, tránh để sau này, ở thời điểm trấn thủ, chúng lại ngộ thương đệ tử Thiên Kiếm tông.
"Lục sư đệ, mấy ngày gần đây ngươi vẫn luôn thuần hóa linh thú, tiến triển thế nào rồi?" Trước khi trở về thạch điện, Lục Huyền đụng phải một tu sĩ trung niên tướng mạo bình thường.
Tu sĩ trung niên này có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, đang nuôi dưỡng và thuần hóa một số linh thú ở nơi khác khá gần nơi đây.
Không giống như Lục Huyền, người này đã thuần hóa đám linh thú được một đoạn thời gian tương đối dài rồi, những con linh thú qua tay gã cũng đạt đến trình độ có thể một mình phụ trách một khu.
"Thì ra là Hùng sư huynh, chuyện thuần hóa cũng coi như khá suôn sẻ, tuy nhiên có một vài ấu thú vẫn luôn làm sư đệ lo lắng, hoặc là chúng không nghe lời, hoặc là chúng khó có thể hiểu rõ ý tứ của ta." Lục Huyền khẽ than thở nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận