Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 634: Đừng Có Tùy Tiện Mang Thai!

Chương 634: Đừng Có Tùy Tiện Mang Thai!
Ôm theo thổn thức trong lòng, Lục Huyền trở lại trong Vân ốc.
Hắn nhớ thương nhiều loại linh thực sắp thành thục bên trong tông môn, hơn nữa, Thao Trùng Nang của hắn còn chứa lượng lớn vật liệu thừa của yêu thú cần xử lý, bởi vậy, hắn dứt khoát báo cho đám người Tôn Vân một tiếng, rồi thông qua truyền tống đại trận của Trận Đường trở lại bên trong tông môn.
Lục Huyền vừa mới mở ra Lưu Quang Phù Trận, tiến vào động phủ, tất cả đám nhỏ phát hiện ra khí tức của hắn, đã nhanh chóng chạy ra nghênh đón.
Tốc độ nhanh nhất thuộc về Phong Chuẩn, cái bụng tròn vo vội vàng dừng lại ở trước mặt Lục Huyền, sóng thịt quay cuồng.
"Hình như cái bụng này lại lớn hơn rồi, thành thật khai báo, ngươi đã tiến hành đến một bước nào cùng con Thanh Mao Phong Chuẩn kia rồi?"
Phong Chuẩn thu cánh chim màu xanh nhạt lại, khẽ cúi đầu, bày ra dáng vẻ xoắn xoắn xuýt xuýt. Nhìn thấy thần thái của Phong Chuẩn như vậy, trong lòng Lục Huyền không khỏi run rẩy một cái, hắn vội vàng đi đến phía trước cái bụng của nó. Hắn nhìn chằm chằm vào Phong Chuẩn, trực tiếp xoay nó hai vòng, nhưng cái bụng nó vốn phồng thành một quả cầu, hoàn toàn không nhìn ra có điểm gì khác thường cả.
Rơi vào đường cùng, Lục Huyền đành phải móc một trái linh quả ra, tâm thần ngưng tụ trên người Phong Chuẩn. Sau khi xác nhận nó không bị Thanh Mao làm cho bụng lớn, lúc này mới yên lòng.
"Ta nói cho ngươi biết, đừng có tùy tiện mang thai, nếu không ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi động phủ." Trong giọng nói của Lục Huyền có ẩn chứa vài phần ý tứ cảnh cáo.
"Chỉ chơi đùa một phen thôi mà." Phong Chuẩn kêu lên một tiếng thanh thúy, truyền lại cho Lục Huyền một luồng ý niệm này.
Đằng sau nó, Đạp Vân Linh Miêu giống như một tia chớp màu đen, vô thanh vô tức xuất hiện trên một gốc linh mộc phía trước Lục Huyền.
"Ngao..." Ánh mắt nó lướt qua Lục Huyền, nhìn về phương xa, trong cổ họng nặn ra một tiếng gầm nhẹ mang theo bảy phần giọng gió.
Lục Huyền vẫy vẫy tay, đôi mắt màu xanh biếc của Đạp Vân Linh Miêu làm bộ lơ đãng liếc mắt nhìn hắn một cái, rồi giữ nguyên vẻ mặt không chút thay đổi hạ xuống, bàn chân thật dày giống như đám mây trắng không tiếng động dẫm lên trên núi đá.
Lục Huyền nắm lấy hai đám lông màu xám trắng trên chóp tai nó, bị hắn đùa nghịch, hai đám lông tóc kia cong xuống, biến thành hình trái tim.
Lục Huyền cười ha ha một tiếng, tâm tình đã vui vẻ hơn rất nhiều.
Đạp Vân Linh Miêu không hiểu cho lắm, trực tiếp mang theo cái hình trái tim kia, trở lại bên trong rừng rậm.
Sau đó, Ly Hỏa Giao cưỡi mây đạp gió, giống như mũi tên rời cung, nhảy từ trong cái hồ nhỏ ra ngoài, bay đến trước mặt Lục Huyền.
Con Giao Long tam phẩm này sinh sống ở trong động phủ thời gian dài như vậy, đã trưởng thành đến bốn - năm trượng, toàn thân được một tầng vảy rồng màu đỏ sậm bao vây, tuấn tú phi phàm.
Đằng sau cái đuôi của nó, có một con Nham Giáp Quy toàn thân đen thui bám theo, cùng bay đến trước mặt Lục Huyền. Dù sao chúng cũng là sinh linh do Phong Chuẩn ấp ra, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút tình nghĩa huynh đệ.
Ở trong khe núi xa xa, Song Đầu Cừu Dư thò đầu nhìn qua bên này, vừa thấy Lục Huyền dời mắt qua, lại lập tức tiến vào trong núi, dường như nó vẫn canh cánh trong lòng đối với chuyện Lục Huyền càn quét đống Mậu linh nhưỡng mà nó thu thập được trước đó.
Yêu Quỷ Đằng bò dọc theo ống quần của hắn, một đường đi lên, muốn chui vào trong áo bào.
Chẳng biết từ lúc nào Bách Độc Phệ Tâm Trùng đã đi tới dưới chân Lục Huyền, muốn tới gần Lục Huyền, nhưng lại biết toàn thân mình là độc, không dám tới gần thêm, đành phải xoay tới xoay lui quanh hai chân của hắn. Nó xoay vài vòng, đã hình thành một vòng khói độc lượn lờ bay lên bên cạnh Lục Huyền, làm thành một vòng tròn bất khả xâm phạm.
Lục Huyền dở khóc dở cười, đành phải bước ra từ trong vòng khói độc.
Đang muốn chăn nuôi cho Bách Độc Phệ Tâm Trùng một phần độc huyết hỗn hợp có nguồn gốc từ cấm địa, đột nhiên, trên tay hắn truyền đến một cảm giác rất nhỏ, giống như có chất lỏng trong suốt chảy trên mu bàn tay.
Lục Huyền tập trung linh lực lên trên mu bàn tay, phát hiện Dược Trĩ đang không ngừng biến hóa hình thái trên tay mình, rồi truyền tới một luồng ý niệm thân cận trong đầu Lục Huyền.
Ngay cả Thanh Giác Long Lý không thể rời khỏi mặt nước, cũng hướng trời cao phun ra từng cái cột nước, biểu thị lòng hoan nghênh Lục Huyền.
"Không hổ là các con của ta." Lục Huyền cảm thấy vô cùng thỏa mãn, đúng là nuôi dưỡng bọn chúng không uổng công.
"Thân thiết thì có tốt thật, nhưng nếu có thể thuận tiện bắn ra một quầng sáng thì càng tốt hơn." Lục Huyền cảm khái một câu, lại lấy từ trong túi trữ vật ra một bình Đế Lưu Tương.
"Tới tới tới, lần này ta trở về có mang theo đồ ăn ngon cho các ngươi đây." Hắn lắc lắc chiếc bình nhỏ trong tay, linh khí màu trắng sữa nhìn như những tia sáng chen chúc vào cùng một chỗ, như ẩn như hiện bên trong.
Đế Lưu Tương không hổ là thánh phẩm của yêu thú, đám nhóc con vừa ngửi thấy khí tức của nó đều không hẹn mà cùng trở nên hưng phấn, ngay cả Đạp Vân Linh Miêu vốn đã biến mất, cũng lặng yên xuất hiện bên cạnh Lục Huyền.
"Không cần phải gấp gáp, đều có phần cả." Lục Huyền nhìn cảnh tượng này, đột nhiên lại có cảm giác y như bản thân đi làm nhiều năm mới trở lại quê quán, đám nhóc con trong nhà đều xúm lại, dùng ánh mắt khát vọng nhìn đống linh quả trong tay mình.
Hắn tách Đế Lưu Tương trong bình ra, mỗi con linh thú đều nhận được một phần. Tia sáng màu trắng sữa vừa rời khỏi cái bình ngọc, đã có xu thế muốn tản ra bốn phía, khiến cho đám nhóc con phải vội vàng hấp thu.
Mỗi con linh thú đều tự chiếm lấy một góc, khí tức trên người không ngừng gia tăng, theo quá trình luyện hóa hấp thu càng ngày càng nhiều Đế Lưu Tương, cường độ nhục thân của chúng cũng không ngừng được gia tăng, thậm chí còn xuất hiện dị tượng linh thú.
Ánh mắt Lục Huyền bị Ly Hỏa Giao hấp dẫn. Chỉ thấy phần nhô ra trên đầu Ly Hỏa Giao càng ngày càng trở nên rõ ràng, sau đó, một cái sừng rồng màu đỏ thẫm trực tiếp phá vỡ da thịt, chậm rãi chui ra.
"Keng!" Trong con ngươi lóng lánh của Ly Hỏa Long hiện lên một tia thống khổ, khiến nó không nhịn được lập tức gầm lên một tiếng tràn đầy giận dữ.
Linh khí trong động phủ mãnh liệt cuốn tới, ngưng tụ trên người Ly Hỏa Giao. Một tầng hỏa diễm đỏ thẫm không tiếng động đã bùng phát trên người nó, hỏa diễm hung hăng càn quấy, tùy ý thiêu đốt trên thân thể Ly Hỏa Giao.
Theo từng tiếng rồng ngâm vang lên, ngọn lửa đỏ thẫm trên người nó đã chậm rãi yên tĩnh lại. Rất nhanh, toàn bộ ngọn lửa kia đã tràn vào trong cơ thể Ly Hỏa Giao, khiến cho khí tức của nó trực tiếp gia tăng gấp mấy lần.
"Ngang!" Tiếng rồng ngâm vang vọng toàn bộ động phủ, khiến cho linh khí trong động phủ xao động không ngừng.
Ly Hỏa Giao tam phẩm được nuôi trong động phủ nhiều năm, được ăn không biết bao nhiêu linh quả tam phẩm và bảo vật, lại sinh hoạt thật lâu ở bên người Long Hài Thảo ngũ phẩm, đến cuối cùng, dưới sự trợ giúp của Đế Lưu Tương, nó đã làm một lần hành động trực tiếp đột phá trở thành Giao Long tứ phẩm rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận