Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 616: Đại Hội Trao Đổi Bảo Vật!

Chương 616: Đại Hội Trao Đổi Bảo Vật!
Lục Huyền giơ tay gỡ phù lục xuống, đưa vào một tia linh lực rất nhỏ, linh thức tiến vào bên trong phù lục.
Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai: “Lục sư đệ, ta là Hỏa Lân Nhi đây, đã lâu không gặp, rất nhớ ngươi. Không biết khi nào ngươi sẽ ra khỏi phúc địa nên mới để lại một tấm phù lục đưa tin ở cửa động phủ của ngươi.”
“Sở dĩ ta gửi phù truyền tin cho ngươi vì sắp tới nội tông sẽ tổ chức một đại hội trao đổi bảo vật quy mô lớn, sẽ có mấy vị đệ tử chân truyền cùng với đông đảo đệ tử nội tông tham gia, rất có thể sẽ xuất hiện linh chủng, phôi thai linh thú non, vân vân …, ta nghĩ đó là những thứ sư đệ đang cần, bởi vậy mới định mời sư đệ đến tham gia.”
“Sau khi sư đệ kích phát phù lục, nếu muốn đi thì trước khi đại hội mở ra cứ nói với ta một tiếng là được.”
Đằng sau tấm phù lục còn truyền đến các loại tin tức có liên quan đến đại hội trao đổi bảo vật cùng với thời gian địa điểm diễn ra.
“Hỏa Lân Nhi sư huynh suy nghĩ chu đáo quá.” Lục Huyền nhìn tấm phù lục đang bốc cháy hừng hực rồi dần có chút đen xám trong tay, trong lòng không khỏi suy nghĩ.
Lúc hắn còn ở giai đoạn trước của cảnh giới Trúc Cơ cũng từng tham gia đại hội trao đổi bảo vật do Hỏa Lân Nhi tổ chức một lần, từ đó thu hoạch được Huyễn Âm Trúc tứ phẩm cùng với linh thực âm phủ Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm, có thể nói là thu hoạch rất phong phú.
Hỏa Lân Nhi có chút ấn tượng đối với Lục Huyền, sau khi tiến vào phúc địa mới lại càng hiểu rõ thiên phú khủng bố của Lục Huyền trên phương diện linh thực, vì muốn kết giao với hắn nên đã cố ý để lại cho Lục Huyền một tấm phù lục truyền tin, sợ hắn bỏ lỡ đại hội trao đổi bảo vật quy mô lớn này.
“Xem thời gian, ba ngày sau sẽ diễn ra đại hội, vẫn còn kịp.” Lục Huyền khá hứng thú với đại hội trao đổi bảo vật này.
Những dịp kiểu như thế này thi thoảng sẽ xuất hiện một ít linh chủng hiếm có khó tìm, nhất là loại linh chủng âm phủ được rất ít tu sĩ chính đạo biết đến, mà vì nguyên nhân tà dị nên nếu bọn họ có thu hoạch được cũng chỉ muốn nhanh chóng bán sang tay, nhờ thế mà ‘kẻ chay mặn không kiêng dè’ như Lục Huyền mới nhặt được của hời.
Không ít linh thực trong tiểu viện âm phủ cũng từ đó mà ra.
Hiện giờ trên người hắn cũng có không ít thứ có thể mang đi trao đổi bảo vật.
Pháp khí, linh dược loại tà dị là đương nhiên không thể lấy ra rồi, còn kiếm phù tứ phẩm, Huyễn Âm Trúc đã thành thục, Địa Hỏa Tâm Liên Tử cùng với một vài thứ khác hoàn toàn có thể mang ra trao đổi lấy các loại bảo vật dạng linh chủng, linh thú.
Nghĩ vậy, Lục Huyền lập tức lấy ra một tấm phù lục đưa tin rồi gửi cho Hỏa Lân Nhi thông báo ý muốn tham gia của mình, cũng nhân tiện nói một tiếng cảm ơn đối phương luôn.
“Đám nhỏ, ta về rồi đây.” Lục Huyền vừa tiến vào động phủ đã hét to một tiếng.
Chim mập là đứa đầu tiên ra đón, cái bụng mềm mại hạ xuống đầu Lục Huyền, sau đó bắn lên thật cao.
“Thời gian này không có ta kiểm soát, chắc ngươi với con Thanh Mao Phong Chuẩn kia đã sống tiêu dao khoái hoạt lắm nhỉ?” Lục Huyền cười âm hiểm hỏi.
“Chỉ tùy tiện chơi đùa chút thôi.” Chim mập cực kỳ phóng khoáng vẫy đôi cánh màu xanh nhạt, cái bụng ngày càng tròn trịa ùng ục, một luồng ý niệm truyền vào đầu Lục Huyền.
Sau khi được linh quả mở đường, nó đã có hiểu biết rõ ràng hơn về Thanh Mao Phong Chuẩn, cũng không còn bộ lọc ‘ánh trăng sáng’ (người trong mộng) ban đầu nữa.
“Vậy là tốt rồi.” Lục Huyền hài lòng gật đầu, hắn trấn an đám nhỏ vừa được gọi tới là Đạp Vân Linh Miêu, Bách Độc Phệ Tâm Trùng, Ly Hỏa Giao một lát rồi đi thẳng đến linh điền.
Trong linh điền, vô số linh thực đang phát triển rất tốt dưới sự tẩm bổ của linh khí tinh thuần nồng đậm trong nội tông.
Lục Huyền xem xét trạng thái linh thực, tổng thể coi như không tệ, có điều một số loại linh thực, đặc biệt là Kiếm Thảo vẫn cần bồi dưỡng đặc biệt. Hắn lần lượt thi triển các loại kiếm quyết kiếm trận, linh khí trong đan điền tiêu hao đến bảy - tám phần mới hoàn toàn thỏa mãn rất nhiều Kiếm Thảo đã đói khát lâu ngày.
Sau khi chăm sóc các loại linh thực còn lại trong linh điền một phen, Lục Huyền trở lại phòng với đan điền rỗng tuếch, tâm thần mệt mỏi nhưng hết sức thỏa mãn.

Trấn Kiếm Môn.
Lục Huyền ngẩng đầu nhìn tấm biển Vạn Bảo Lâu rồi nhanh chóng bước vào đại sảnh. Lúc này, trên mặt hắn đã có một tầng màu xám mỏng như cánh ve bao phủ, trực tiếp hóa thành một tu sĩ trung niên tướng mạo bình thường.
Gương mặt này chính là kết quả sau khi sử dụng pháp khí tứ phẩm Thiên Trành Quỷ Diện lấy được từ trong quầng sáng của Quỷ Diện Thạch Cô, có thể thay đổi khuôn mặt và khí tức của tu sĩ.
“Đạo hữu, mời đi bên này.” Vừa mới tiến vào đại sảnh, một lão giả mập lùn vốn là Lâu chủ của phân lâu Vạn Bảo Lâu tại Trấn Kiếm Môn đã cảm ứng được linh lực cuồn cuộn trong cơ thể Lục Huyền, sau đó chủ động đi tới nghênh đón.
Lục Huyền đi theo sau lưng lão giả, bước lên lầu ba Vạn Bảo Lâu.
“Không biết lão hủ có thể giúp gì cho đạo hữu?” Sau khi thị nữ thanh lệ bưng linh quả linh trà lên, lão giả mập lùn lập tức cười hỏi Lục Huyền.
“Trong tay ta có không ít đan dược muốn bán ra, không biết Vạn Bảo Lâu có muốn thu không?” Lục Huyền cất giọng nói khàn khàn.
Bởi vì trình độ luyện chế Bồi Nguyên Đan và Uẩn Linh Đan của hắn đều đạt đến cảnh giới tông sư, mà Lục Huyền lại không muốn để người khác chú ý đến, nên lúc trước khi giao đan dược thành phẩm tại Đan Điện, hắn chỉ lấy ra chưa tới ba phần, chỗ còn lại hắn quyết định sẽ lưu trữ để vụng trộm bán đi.
“Ồ? Có thể cho lão hủ xem qua hay không?”
Lục Huyền gật đầu rồi giơ tay nhẹ nhàng phất một cái, mấy chục bình đan dược trực tiếp xuất hiện trước mặt lão giả mập lùn. Số lượng đan dược vượt ngoài dự kiến của lão giả, khiến lão không khỏi sửng sốt một hồi, lập tức cầm lấy hai bình lên, xem xét thật cẩn thận.
“Bồi Nguyên Đan nhất phẩm, Uẩn Linh đan nhị phẩm, phẩm chất đều không tệ.”
Lại nói, vào thời điểm Lục Huyền luyện đan, hắn đã cố ý bỏ riêng đan dược có phẩm chất tốt ra, vậy nên thứ bày ra trước mặt lão giả lúc này đều là những loại đan dược có chất lượng thượng thừa.
Lão giả mập lùn giám định tất cả đan dược xong, đã nhanh chóng đưa ra một cái giá con cao hơn một chút so với giá cả của Đan Điện, và tất nhiên Lục Huyền không có bất cứ ý kiến gì. Cuối cùng, nhóm đan dược này đã giúp hắn đổi được hơn tám nghìn viên linh thạch.
Hai bên giao hàng nhận tiền xong xuôi, lão giả mập lùn tự mình tiễn Lục Huyền ra cửa chính của Vạn Bảo Lâu.
“Nếu đạo hữu lại có đan dược phẩm chất như vừa rồi thì hoan nghênh đến Vạn Bảo Lâu bán hoặc trao đổi.” Lão bịn rịn nói với Lục Huyền. Trước mắt xuất hiện một vị luyện đan sư tài giỏi như vậy, tất nhiên là lão phải ra sức nịnh bợ một phen rồi.
“Được, nếu lại có đan dược ta sẽ ưu tiên cân nhắc đến Vạn Bảo Lâu.” Lục Huyền lạnh nhạt đáp.
Hắn không ngờ trình độ luyện đan cảnh giới tông sư lại dễ kiếm tiền như thế, trừ chi phí linh dược thì hai loại đan dược đã mang đến cho hắn tới mấy nghìn linh thạch, đủ mua mấy hạt linh chủng tứ phẩm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận