Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1088: Đuổi Khách!

Chương 1088: Đuổi Khách!Chương 1088: Đuổi Khách!
"Đồng đạo hữu, Lăng mỗ muốn tu luyện, lần sau nếu có cơ hội ta lại cùng đạo hữu đi tìm kiếm cơ duyên bảo vật” Lăng Cổ có chút không kiên nhẫn nói, trên dưới toàn thân đều toát lên hai chữ "đuổi khách".
"Được, vậy ta cũng không miễn cưỡng Lăng đạo hữu ngươi. Nhưng mà, với tính tình lo trước lo sau như ngươi, có khổ tu lâu hơn nữa cũng không có tiên đồ gì lớn đâu. Ngươi cứ ở trong động phủ tu luyện như vậy, có thể nhận được pháp bảo thượng đẳng hay không? Có thể tranh được thần thông hiếm thấy hay không? Có thể giành được đan dược phủ lục thúc đẩy tu vi, øia tăng thực lực lên hay không?" Đồng Dĩnh tức giận nói.
Để đổi lại, trong ánh mắt Lăng Cổ nhìn về phía gã lại có thêm vài phần quái đị khó hiểu.
Chờ cho đến khi bóng dáng Đồng Dĩnh biến mất, trận pháp phòng hộ được mở ra, rốt cục trên mặt Lăng Cổ vừa trở về động phủ mới hiện ra một nụ Cười.
"Khắp nơi đều là sơ hở, khẳng định là muốn hại bộ hóa thân này của ta" Lục Huyền nói như chém đỉnh chặt sắt. Trước mắt, hắn chỉ luyện ra một hóa thân linh quả này thôi, tuy sau khi mất đi, cũng không gây nên ảnh hưởng øì mang tính thực chất với hắn, nhưng đương nhiên, hắn không muốn bị người khác hủy diệt dễ dàng như vậy. Dù sao thì lượng lớn linh thực tà đị đang sinh trưởng bên trong Phong Uyên Tinh Động đều được hắn giao phó cho hóa thân Lăng Cổ cả rồi, lại cộng thêm trên người nó còn mang theo nhiều bảo vật như vậy, vẫn nên quý trọng hơn mới đúng.Viptruyenfull.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ, lại tiếp tục đi bồi dưỡng lượng lớn linh thực tà dị trong linh điền âm phủ.
Ba ngày sau, ngay lúc hắn đang dốc lòng bồi dưỡng đám linh thực, đột nhiên linh thức như có cảm ứng, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy một đạo độn quang màu trắng bệch mang theo thanh thế thật lớn từ mấy chục dặm bên ngoài, chợt lướt đi ngang qua động phủ của hắn.
"Nguyên Anh Chân Quân... Không biết là đi ngang qua hay có chuyện øì..." Lục Huyền lập tức dừng động tác trong tay lại, không nhịn được nghĩ thâm.
Nhưng tình huống kế tiếp lại khiến hắn hiểu mọi chuyện hoàn toàn không đơn giản như vậy. Chỉ thấy từng luồng độn quang, phi chu, linh thú bắn ra như điện từ tầng thứ sáu của Phong Uyên Tinh Động, sau đó dùng tốc độ cực nhanh tiến về một hướng khác của tầng thứ năm.
"Nhìn phương hướng kia, chẳng lẽ là Âm Thi Lâm trong miệng Đồng Dĩnh? Chẳng lẽ bên trong đó đã xảy ra biến cố gì rồi?" Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
Mặc dù trong lòng hắn cực kỳ tò mò, nhưng lại không muốn làm một tên quân chúng ăn dưa ở cự ly gần, bởi vậy chỉ đứng bên trong động phủ nhà mình, toàn tâm toàn ý bồi dưỡng linh thực mà thôi.
Rất nhanh, tin tức có liên quan đến toàn bộ những chuyện đã phát sinh bên trong Âm Thi Lâm cũng được tiết lộ ra ngoài. Là thời điểm hóa thân Lăng Cổ cùng vài vị tu sĩ quen biết xung quanh tụ tập lại, nó đã nghe được tin tức chỉ tiết từ trong cuộc thảo luận của bọn họ.
"Mấy vị đạo hữu có cảm nhận được sự khác thường gần đây của Phong Uyên Tinh Động hay không?" Một vị tả tu có thân hình giống như trẻ con nhưng vẻ mặt lại cực kỷ già nua, thần bí nói.
"Ô? Ngũ Anh đạo hữu hãy nói rõ hơn đi" Một nữ tử áo trắng cả người tản ra khí tức băng hàn cực hạn, lạnh lùng nói. "Nghe nói có một luồng ác niệm tà ma chạy ra từ Phong Đô Quỷ Thành ở tầng thứ bảy. Ác niệm nọ ẩn tàng tại Âm Thi Lâm ở tầng thứ năm, chiếm cứ thân thể của bộ xác ướp cổ ngàn năm kia, một mực âm thầm ẩn núp. Chờ sau khi thời cơ chín muôi, nó trực tiếp đột phá thành Âm Thi vạn năm, có thực lực cảnh giới Nguyên Anh, tạo thành vô số thương vong ở phụ cận Âm Thi Lâm. Tu sĩ Thiên Tinh Động đã dốc toàn bộ lực lượng, thậm chí chuyện này còn làm kinh động đến vị Tỉnh Chủ đang trú đóng ở tầng thứ sáu ra tay, lúc này mới miễn cưỡng phong ấn được con Âm Thi vạn năm kia vào trong Quỷ thành một lần nữa"
"Phong uyên Tinh Chủ cũng ra tay sao?”
"Đúng là một trận chiến lớn!" Mọi người nghị luận âm ï. Lăng Cổ ngồi ở trong góc lắng lặng lắng nghe hết thảy mọi chuyện, thời điểm nó nghe được ba chữ Âm Thi Lâm, vẻ mặt khẽ rục rịch, mới lên tiếng hỏi: "Vậy vì sao luồng ác niệm tà ma chiếm cứ xác ướp cổ kia có thể nhanh chóng khôi phục thành thực lực Nguyên Anh như vậy?" "Lăng đạo hữu hỏi rất hay! Ta nghe một đứa tôn tử của Tinh Sứ đại nhân nói, là xác ướp cổ kia đã bố trí cạm bẫy, hấp dẫn vài vị tu sĩ Kết Đan tiến vào trong Âm Thi Lâm, sau đó trực tiếp nuốt vào toàn bộ, từ đó đột phá cảnh giới." Ngũ Anh chân nhân nhỏ giọng nói. "Cũng coi như mệnh số của mấy vị đạo hữu kia tới rồi, lại gặp phải đại kiếp nạn như lDfền
“Sau này nhất định phải chú ý cần thận nhiều hơn mới được." Vừa nghe mấy vị Kết Đan Chân Nhân cùng cảnh giới trực tiếp ngã xuống như vậy, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ ưu tư.
Sau khi tụ hội kia kết thúc, Lăng Cổ nhanh chóng trổ lại động phủ, báo cáo tất cả tin tức mình nhận được cho Lục Huyền.
"Nói cách khác, trong Âm Thi Lâm đã xuất hiện một bộ cổ thi cảnh giới Nguyên Anh, hơn nữa nó còn vừa vặn nuốt vào vài vị Kết Đan Chân Nhân mới có thực lực như vậy?" Khóe miệng Lục Huyền nhếch lên, hắn đang cẩn thận xé miếng thịt yêu thú tươi trong tay thành từng mảnh, ném cho quả câu thịt trước mặt. Da lông toàn thân Nhục Linh Thần nhẹ nhàng bay lên, để lộ ra từng cái miệng quái dị không ngừng gào khóc đòi ăn ở phía dưới. Mấy sợi thịt kia còn chưa tới trước người nó đã lập tức hóa thành một chùm sương máu, trong nháy mắt đã tràn vào cơ thể quả cầu thịt.
Vừa ăn được mỹ vị, quả cầu thịt kia đã hưng phấn nhảy cẵng lên, ở trước mặt Lục Huyền, nó cực kỳ hồn nhiên không có lấy một chút khí thế nào của tà ma cấp Tai.
"Phỏng chừng mấy tên tà tu Kết Đan chết đi kia chính là mấy người vài ngày trước từng đi mời hóa thân tiến vào trong đó... Chỉ không biết tình hình hiện giờ của Đồng Dĩnh kia như thế nào thôi"
Mọi chuyện đã quá rõ ràng, tình huống dị thường bên trong Âm Thi Lâm kia chính là bẫy rập do luồng ác niệm tà ma nọ bố trí. Đồng Dĩnh phát hiện bảo quang, hoặc là không hiểu tình huống cụ thể, hoặc là đã âm thâm đạt thành hiệp nghị với bộ xác ướp cổ ấy rồi, sau đó thay nó đi dụ dỗ đủ nhiều thịt thượng đẳng, thỏa thích bồi bổ một phen.
"Nếu hắn thực sự đi dụ dỗ những người khác tới thay bộ xác ướp cổ nọ thì rất có thể sau khi nhận được lợi ích, đã âm thâm rời khỏi nơi này, mai danh ẩn tích rồi. Nhưng đương nhiên cũng không loại trừ khả năng việc xong rồi, xác ướp cổ trở mặt, cũng nuốt luôn cả hắn vào trong bụng mình”
"Nếu chỉ đơn thuần nghĩ là bảo vật xuất thế, thì hoàn toàn có thể đánh giá hắn là vận mệnh không đủ, không nhận được cơ duyên bảo vật mà thôi" Lục Huyền không khỏi cảm khái nói.
Đương nhiên, không cần biết sự thật như thế nào, chúng không có liên quan quá nhiều đến hắn. Hắn vẫn có thể bồi dưỡng linh thực như thường lệ, sau đó thu hoạch phần thưởng phong phú từ trong quầng sáng.
Tiếc nuối duy nhất chính là không thể nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng Thiên Tinh Động Tinh Chủ đại chiến Âm Thi vạn năm kia thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận