Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 877: Tạo Một Bất Ngờ Nho Nhỏ!

Chương 877: Tạo Một Bất Ngờ Nho Nhỏ!Chương 877: Tạo Một Bất Ngờ Nho Nhỏ!
Xét cho cùng, số linh thực này đều tới từ dị vực chứ không sinh ra ở giới này, muôn nhận ra một - hai gốc đã rất khó rồi, nếu có thể nhận ra toàn bộ thì đúng là quá mức kinh thê hãi tục.
“Lục tiền bối như vậy đã vượt qua rất nhiều vị linh thực sư khách khanh còn lại của thương hội rồi. Những loại linh thực này vồn hiểm thấy, lại trải qua vô vàn lần sàng chọn mới chuyển tới phân lâu này, vậy mà tiền bối vẫn có thể nhận ra nhiều loại như thế, văn bối cảm thấy vô cùng kính nể." Quả nhiên, Mộc đạo nhân đã vội vàng lên tiểng tán dương hắn, dùng giọng điệu vô cùng kính nể để khen ngợi tạo nghệ của Lục Huyền trên phương diện linh thực.
Lục Huyền mỉm cười, sau khi đi tới cửa, hắn chợt quay đầu hỏi Mộc đạo nhân một câu: “Đúng rồi, Văn đạo hữu có ở trong lâu hay không, Lục mỗ có việc muốn hỏi nàng.”
“Hẳn là có, để tại hạ gọi Văn đạo hữu qua.” Lão giả cao lớn cúi đầu nói.
Chẳng mấy chốc nữ tử họ Văn vẫn còn dáng vẻ thướt tha kia đã đền, nàng tới trước mặt Lục Huyền, kính cần thi lễ: “Xin hỏi Lục tiền bồi có gì cần phân phó?”
“Văn đạo hữu, ta muốn hỏi thăm tin tức về một loại linh thực ngũ phẩm từ thương hội, nều có linh chủng hoặc cây non, ta nguyện ý. mua chúng với giá cao.” Lục Huyền trầm giọng nói.
“Không biết đó là loại linh thực gì?” “Linh thực này tên là Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, phẩm giai ngũ phẩm, cũng là một loại khá hiểm thầy trong cùng cấp, không biêt thương hội hiện giờ có loại linh thực này không?”
Lá Thanh Tịnh Lưu Ly Trà có thể gia tăng ngộ tính trên diện rộng, còn kéo dài tác dụng trong một khoảng thời gian nhãt định. Cho nên bản thân thứ này vốn cực kỳ quan trọng với hắn, đó là chưa kể khi gieo trồng một gồc linh thực đền thành thục, hắn còn có thể mở ra mấy quầng sáng nữa, bởi vậy ý định gieo trồng linh trà lại một lần nữa bùng lên vô cùng mãnh liệt trong lòng hãn. “Thanh Tịnh Lưu Ly Trà... Hẳn là có, văn bổi cũng có chút ân tượng với thứ này. Nhưng hiện giờ trong phân lâu Trích Tỉnh Lâu không có sẵn hàng, vãn bối phải hỏi thăm tổng bộ hoặc các phân lâu khác trong Trung Châu, chờ khi nào có tin tức sẽ báo với tiển bối ngay. Tiền bối là khách khanh của thương hội nên có quyển ưu tiên lựa chọn, thậm chí khi mua hàng còn được chiết khâu một chút, không cần trả giá cao." Nữ tu họ Văn dịu dàng nói.
“Vậy thì làm phiển Văn đạo hữu rồi.” Lục Huyền khẽ gật đầu.
“Lục tiền bối, xin thứ cho văn bối mạo muội, không biết cửa hàng tạp hóa mới mở trong Trích Tỉnh Lâu . gần đây có phải tài sản của tiền bối hay không?” Nữ tu họ Văn do dự một lát mới lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, cửa hàng tạp hóa kia là ta mở trong lúc nhàm chán." Lục Huyền thuận miệng nói, hắn cũng không định giầu giềm thân phận nên thỉnh thoảng lại ra vào cửa hàng tạp hóa bên kia, bởi vậy chuyện hắn là chủ nhân của cửa hàng tạp hóa nọ bị phân lâu của Hải Lâu thương hội nghe ngóng được cũng không có gì kỳ quái.
“Chẳng trách bên trong cửa hàng ầy lại có mãy loại bảo vật được hoan nghênh cùng với một ít linh thực hiếm thấy như vậy.” Nữ tu kia lập tức lộ vẻ hiểu rõ.
Vì sức thu hút của Trúc Cơ Đan, Địch Trần Đan, kiếm phù và các loại bảo vật, nên trong khoảng thời gian gần đây, danh tiếng của Có Một Gian Tạp Hóa đã lan truyền rộng rãi bên trong Trích Tinh Lâu, thậm chí còn có không Ít tu sĩ Trúc Cơ đã tính chuẩn thời gian để tới xếp hàng mua mấy món bảo vật quý hiếm kia.
“Tiền bối có nguyện ý bán những món bảo vật kia trong thương hội hay không? Giá cả nhất định sẽ khiến ngài hài lòng, đồng thời làm như vậy, ngài còn có thể giảm bớt tiền thuê cửa hàng, nó sẽ giúp ngài tránh được thật nhiều phiển phức." Nữ tu lên tiếng để nghị.
Thương gia đương nhiên là thích kiểm lời, sau khi thây tốc độ kiềm linh thạch khủng bổ của Có Một Gian Tạp Hóa, bên phía thương hội cũng bắt đầu rục rịch rồi.
“Thôi bỏ đi, bảo vật trong cửa hàng do ta và tộc nhân, còn có một sô đồng đạo hảo hữu cùng lấy ra bán, có quá nhiều bên liên quan, nếu thêm cả thương hội nữa thì càng thêm rắc rối.” Lục Huyền thuận miệng bịa ra một câu chuyện.
“Tất cả đều nghe theo ý của tiền bồi.” Nữ tu cũng không cổ ép Lục Huyền, bởi bản thân hắn vốn là tu sĩ Kết Đan, còn là khách khanh của thương hội, được pháp bảo cao cấp như bảo lâu coi trọng, địa vị cực kỳ cao. Lần này, thương hội cũng chỉ thử hỏi thăm một phen vậy thôi, nếu hắn đồng ý thì tốt, nếu hắn không đồng ý, dù bọn họ không chiếm được chô tôt cũng sẽ không làm ra hành động gì quá đáng. Huống chỉ bên kia chỉ là một cửa. hàng nhỏ, diện tích còn không bằng một phần mười phân lâu của thương hội, chỉ vì trong cửa hàng kia có nhiều loại bảo vật tam phẩm tứ phẩm đặc sắc mới có thể thu hút được đông đảo tu sĩ, nhưng làm tới tình trạng này hăn đã đạt đền cực hạn hạn rồi, không thể uy hiếp đến địa vị của thương hội được.
'“Trừ khi Có Một Gian Tạp Hóa có thể lấy ra lượng lớn bảo vật tam phẩm tứ phẩm và đủ số lượng bảo vật ngũ phẩm lục phẩm đa dạng, như vậy mới có thể chân chính bị thương hội để mắt tới." Trong lòng nữ tu thầm nghĩ.
Lục Huyền rời khỏi phân lâu của Hải Lâu thương hội, đi tới Có Một Gian Tạp Hóa.
“Ở thời điểm hiện tại, ta đã tấn thăng Kết Đan được mây năm, cộng thêm phần thưởng nhận được từ quầng sáng khiến cho thực lực tăng thêm một bước, đã đến thời điểm có thể bán ra một số bảo vật ngũ phẩm thích hợp rồi. Trước kia, mở ra được nhiều bảo vật như vậy, lại có rất nhiều món chưa từng dùng qua, cứ giữ mãi cũng đáng tiềc, chăng bằng mang bán đi đổi lây một ít linh thạch."
“Đã đến lúc lấy ra một số bảo vật nho nhỏ khiển nhóm khách hàng của Có Một Gian Tạp Hóa phải rung động rồi." Lục Huyển thầm nghĩ. Hiện giờ trong tay hắn đang có mấy chục loại bảo vật ngũ phẩm, có một sồ đang sử dụng, nhưng cũng có . một số lại không tìm được cơ hội để dùng.
Trong nhóm này, tần suất hắn sử dụng Khổng Tước Minh Vương Kiềm, Thanh Phù Vũ Y, Hư Không Yểm Mục, Thông Minh Kiếm Tâm, Uẩn Thần Thiếp, Thao Trùng Nang, Thận Âm Bảo Châu... khá cao, còn mầy thứ như Thái Ất Lôi Phù, Khôn Thổ Linh Khôi, Đa Tí Thi Nô... tuy. không có cơ hội sử dụng nhưng nều rơi vào tình huống cần chiến đấu với yêu thú hay tu sĩ thì chúng đều có thể trợ giúp hắn khá nhiều. Ngược lại, Nhiếp Hồn Huyết Chưởng) , £ Dược Sư Thất Chương) và é Diên Thần Kinh } đều là công pháp, nếu bán qua cửa hàng tạp hóa, lại không thỏa đáng. Lục Huyền nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đã quyềt định tạm thời bán ra một món bảo vật ngũ phẩm tên là Cửu Thủ Long Đồ.
Cửu Thủ Long Đồ đến từ quầng sáng của Long Hài Thảo, bên trong đang phong ân tỉnh phách một con dị thú giao long chín đầu, có thể phóng nó ra đối đầu với kẻ địch. Trước mắt, trong tay hắn đang có rất nhiều loại bảo vật mạnh hơn món này, cứ giữ lại trong tay cũng hơi lăng phí, bởi vậy hắn quyết định lây nó ra vừa kiểm thêm chút linh thạch vừa để quảng cáo cho cửa hàng tạp hóa, khiến cho càng nhiều tu sĩ bên trong Trích Tỉnh Lâu biết tới cửa hàng Có Một Gian Tạp Hóa đi theo con đường tỉnh phẩm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận