Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 323: Uẩn Linh Tùng!

Chương 323: Uẩn Linh Tùng!
"Chuyên nghiệp là gì? Chính là không cần thiết phải cẩn thận dò tìm từng li từng tí, cũng không cần thiết phải mạo hiểm tham gia chiến đấu, chỉ cần một đạo Linh Vũ Thuật là có thể nhanh chóng phân biệt được Dị Quỷ Đằng bình thường rồi. Cái này mới gọi là chuyên nghiệp."
Phương thức ngắt hái Dị Quỷ Đằng của ba người trước đó chính là dùng bạo lực giẫm mìn, giẫm lên từng cái, nếu đạp trúng thì hợp lực giải quyết. Còn Lục Huyền, hắn áp dụng phương thức dò mìn, dùng thủ đoạn dò xét xem thứ nào là mìn, sau đó đánh dấu những thứ không phải mìn, rồi dứt khoát vòng qua đám thực vật yêu biến, chuẩn xác hái được những gốc linh thực Dị Quỷ Đằng bình thường.
Hắn chậm rãi đi đến trước mặt một gốc Dị Quỷ Đằng yêu biến, từ từ vươn tay chụp lấy đóa hoa màu xanh lục hung ác trên dây leo.
"Linh thực tam phẩm, sắp tới tay." Ngay khi ngón tay kia sắp chạm vào đóa hoa, đột nhiên Lục Huyền xoay người đi thẳng đến một gốc cây khác.
Phía sau lưng, khi Lục Huyền đang định tới gần, đống dây leo màu xanh đen của Dị Quỷ Đằng vốn hơi run rẩy, nhưng vừa thấy hắn đột ngột chuyển hướng, nó cũng bình tĩnh trở lại, hàng trăm đoạn rễ cây giống như xúc tu kia đã từ từ lùi về sâu trong lòng đất.
Lục Huyền lại áp dụng phương thức tương tự như vậy với những gốc linh thực khác, bất cứ khi nào hắn sắp tiến đến gần một gốc linh thực yêu biến, vẻ mặt hắn đều rất kích động như thể đã phát hiện ra một cơ duyên to lớn rồi. Nhưng khi sắp sửa tiếp xúc với “cơ duyên” kia, hắn lại nhanh chóng rụt tay về, trêu chọc Dị Quỷ Đằng yêu biến chuẩn bị động thủ lại không chỗ phát tiết.
Cuối cùng, hắn mới đi thẳng đến phía trước một gốc Dị Quỷ Đằng bình thường, rồi cẩn thận nhổ nó lên.
Bởi vì linh thực không được tự tay mình bồi dưỡng chăm sóc nên sau khi ngắt lấy, quầng sáng màu trắng không hề xuất hiện tại vị trí của linh thực.
Cứ như vậy, hắn luồn lách giữa rất nhiều những gốc linh thực, giả vờ tới gần thực vật yêu biến rồi lại nhanh chóng rút lui, chỉ khi bắt gặp những cây Dị Quỷ Đằng bình thường, hắn mới không chút do dự, tiến lên hái chúng.
Dường như hành động này của Lục Huyền đã chọc giận những gốc linh thực yêu biến kia. Bởi vì đúng vào khoảnh khắc hắn đang hái gốc Dị Quỷ Đằng bình thường cuối cùng trong phạm vi Linh Vũ Thuật bao trùm, thì đột nhiên hàng trăm sợi dây leo màu xanh đen có gai, đồng loạt nhô lên khỏi mặt đất rồi nhanh như chớp tấn công về phía hắn.
"Tới hay lắm!" Lục Huyền đã sớm có chuẩn bị cho tình huống này, hắn lập tức dùng tay phải vỗ vào trái hồ lô loang lổ chấm xanh bên hông.
Ngay sau đó, âm thanh kiếm ngan “choang choang” không ngừng vang lên, vô số những tia kiếm khí nhỏ bé từ trong miệng hồ lô nhanh chóng bắn ra ngoài như một đàn cá tung tăng bơi lội, trực tiếp nghênh đón đòn công kích của đám dây leo màu xanh đen kia.
Kiếm khí cực kỳ sắc bén, chỉ trong nháy mắt, phía trên những sợi dây leo màu xanh đen nọ đã xuất hiện những vết kiếm cực nhỏ, số lượng ngày càng nhiều, vết kiếm càng ngày càng sâu.
Sau vài cái chớp mắt, từng nhánh xúc tu màu xanh đen đã vỡ vụn rơi rụng khắp nơi trên mặt đất.
Sau khi Lục Huyền sử dụng kiếm khí bên trong Dưỡng Kiếm Hồ Lô, Tử Điện Kiếm lại lóe lên một tia điện quang nhè nhẹ, hắn dứt khoát vận chuyển Thu Phong kiếm pháp bên trong 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》, chỉ thấy kiếm khí giống như một cơn gió cuốn qua, trong tiếng xào xạc có kèm theo sát ý vô tận.
Từng đoạn dây leo màu xanh đen vừa rơi xuống đất, đã giống như những con giun đất bị chém đứt, chỉ có thể lăn lộn vùng vẫy giãy chết trên mảnh thổ nhưỡng màu tro đen.
Sau khi mất đi khả năng ngụy trang và tập kích bất ngờ mà bản thân dùng để sinh tồn, đòn công kích của Dị Quỷ Đằng đã giảm xuống một vài cấp độ, Lục Huyền dễ dàng giải quyết hết vài gốc Dị Quỷ Đằng vừa lao đến vây giết mình.
"Hửm? Sao đột nhiên lại rút lui rồi?"
Hắn chú ý tới mấy gốc thực vật yêu biến ở phía xa xa đang nhanh chóng chui sâu xuống dưới linh nhưỡng, thậm chí đám này còn dứt khoát kéo theo cả đống dây leo trên mặt đất cùng với những gốc Dị Quỷ Đằng bình thường khác, chỉ trong nháy mắt đã biến mất hết sạch rồi.
Lục Huyền cảm nhận được một tia bất thường.
"Chẳng lẽ chúng nó phát hiện ta có thể khắc chế được chúng nên mới chạy trốn? Hay là đám này đang muốn bày mưu tính kế cái gì?" Hắn tự hỏi trong lòng.
Ngay sau đó, quầng sáng màu xanh nhạt trong đan điền thoáng xoay chuyển. Một tia Thanh Mộc Nguyên Khí chui ra khỏi cơ thể, được linh thức của Lục Huyền khống chế, nó nhanh chóng đan thành một tấm lưới khổng lồ màu xanh nhạt với những mắt lưới cực nhỏ, đảm bảo không bỏ sót bất cứ một hạt linh chủng nhỏ bé nào.
Hắn dự định sẽ dùng tấm lưới khổng lồ này để cày xới khu vực dược viên trống không này một lần, hòng tìm ra những hạt linh chủng có khả năng đang ẩn giấu bên trong.
Thanh Mộc Nguyên Khí có lực tương tác tự nhiên với linh thực, cũng có thể nhạy bén cảm ứng được sự sống bên trong linh chủng, dùng nó để rà soát kiểu này sẽ dễ dàng hơn Lục Huyền dùng linh thức đi tìm kiếm.
Tấm lưới khổng lồ màu xanh nhạt nọ tiếp tục xuyên sâu vào lòng đất, mãi cho tới khi độ sâu kia đã đạt đến giới hạn linh thức của Lục Huyền, mới chịu dừng lại.
Lục Huyền cũng không nản lòng, hắn lại tiếp tục đi sang một khu vực mới, cẩn thận sàng lọc đào bới linh chủng.
"Có rồi."
Sau khi thử nhiều lần, cuối cùng Lục Huyền cũng cảm nhận được một tia dao động sinh cơ rất yếu ớt, truyền đến từ bên trong tấm lưới to lớn màu xanh nhạt kia. Hắn lập tức vận chuyển Địa Dẫn Thuật cảnh giới đại thành, không ngừng thay đổi kết cấu thổ nhưỡng bên dưới, cẩn thận đảo lộn những thứ bên trong ra.
Một hạt linh chủng giống như hổ phách nhanh chóng xuất hiện. Hình dáng hạt linh chủng này khá là hẹp dài, có màu vàng nhạt, bên ngoài được bao phủ bởi một tầng vật chất có dạng như nhựa thông thật dày, chính nó đã cách ly linh chủng với thế giới bên ngoài một cách vô cùng hoàn hảo.
"Mặc dù sinh cơ yếu ớt nhưng không thể giả được."
Một đạo kiếm quang màu đen, mỏng như cánh ve, lập tức bắn ra từ trong đan điền, được linh thức của Lục Huyền điều khiển, nó bắt đầu từ tốn cạo sạch lớp nhựa thông đang dính trên bề mặt linh chủng.
Sau đó, hắn lập tức thi triển Địa Dẫn Thuật, trên mặt đất nhanh chóng xuất hiện một khe hở dài mảnh, vừa vặn để chứa đựng hạt linh chủng hẹp dài kia. Tâm thần ngưng tụ lên trên linh chủng đang bị vùi trong lớp linh nhưỡng nông kia, chỉ trong thoáng chốc, một ý đã niệm lóe lên trong đầu hắn.
【Linh thực tứ phẩm Uẩn Linh Tùng, trong quá trình sinh trưởng cần Linh thực sư thẩm thấu linh thức của bản thân để kết nối, chăm sóc và nuôi dưỡng linh thực. Sau khi quả tùng thành thục, có thể trợ giúp tăng cường linh thức cho tu sĩ.】
【Bởi vì linh chủng không được gieo trồng trong một thời gian dài, đã tự động tiết ra linh vật tùng chi (nhựa thông), ngăn cách với ngoại giới, cố gắng hết mức làm chậm lại quá trình xói mòn sinh cơ bên trong linh chủng.】
"Linh chủng tứ phẩm! Có thể tăng cường linh thức cho tu sĩ, lần này nhặt được bảo bối rồi." Lục Huyền không nhịn được, lập tức thốt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận