Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 105: Vụ Ẩn Mê Trận!

Chương 105: Vụ Ẩn Mê Trận!
"Đều dựa vào năng lực của chính ngươi, nếu ngươi không có năng lực bồi dưỡng linh thực phẩm chất cao, tu vi cũng không tới Luyện Khí trung cấp, thì dù ta có nói đến rách cuống họng cũng không có biện pháp đâu. Lại nói, tốc độ trưởng thành của ngươi đã vượt qua dự đoán của ta rồi. Nhớ lúc ngươi mới tới Bách Thảo Đường, bản thân chỉ là một tên tán tu Luyện Khí tầng hai, mãi cho đến khi đột phá Luyện Khí tầng ba mới hiển lộ ra thiên phú trên phương diện bồi dưỡng linh thực, vậy mà bẵng đi một thời gian, bây giờ ngươi cũng trở thành tu sĩ Luyện Khí trung cấp rồi."
Không biết Hà quản sự nghĩ đến cái gì, nét mặt lại trở nên nghiêm túc.
"Tu vi của ngươi đột phá nhanh như vậy, cho thấy thiên phú tu hành của ngươi không tệ, hơn nữa lấy tu vi bây giờ của ngươi là Luyện Khí trung cấp, coi như đã có thực lực để mạo hiểm tiến vào trong những bí cảnh cấp thấp kia một lần, độ an toàn vẫn được đảm bảo hơn nhiều. Nói không chừng, ngươi còn thu được cơ duyên gì đó, một bước lên trời. Cho nên… ngươi vẫn cam tâm tình nguyện để tiếp tục làm một Linh thực sư, hay là không muốn lãng phí thiên phú này, cố gắng tu hành và tranh đoạt cơ duyên?"
Lục Huyền cười khổ một tiếng nói: "Hà quản sự, ta tự hiểu bản thân. Có thể nhanh chóng đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, cũng không nói lên rằng thiên tư tu luyện của ta tốt, chỉ là chút mưu lợi mà thôi.”
“Ta cố gắng làm như vậy chỉ nhằm một mục đích duy nhất là khiến cho linh lực trong cơ thể trở nên dồi dào hơn nữa, từ đó đủ khả năng thi triển càng nhiều thuật pháp đào tạo linh thực hơn, nên trước đó khi bán linh thực đổi lấy linh thạch, ta đã dùng hết linh thạch để mua đan dược nhất phẩm có thể gia tăng tốc độ tu luyện của ta rồi.”
“Sau đó còn dùng liên tục một thời gian dài, mới may mắn đột phá đến Luyện Khí tầng bốn. Vấn đề là càng lên cao, dược hiệu của đan dược nhất phẩm càng giảm, về sau tốc độ gia tăng tu vi cũng sẽ chậm lại. Hơn nữa, linh lực trong cơ thể ta hữu hạn, không tinh thông thuật pháp cũng không có pháp khí đắc lực, càng không có thủ đoạn đi vào bí cảnh tranh đoạt cơ duyên với người khác."
Quầng sáng màu trắng liên quan đến nhiều thứ lắm, khó mà nói được, cho nên dù hắn vô cùng tín nhiệm Hà quản sự, cũng không thể tiết lộ bí mật chân chính khiến thực lực của mình gia tăng nhanh chóng được.
"Vậy thì thật đáng tiếc. Ta còn tưởng ngươi còn trẻ, không thể liếc mắt một cái mà nhìn ra được cuối con đường phía trước có gì, nên đi ra ngoài nhìn ngắm thế giới một phen cũng tốt. Tới giờ mới biết, ngươi cứ thành thành thật thật yên phận bồi dưỡng linh thực, an ổn vượt qua cuộc đời này cũng là một lựa chọn tốt." Hà quản sự nghe vậy, thoáng thở dài một tiếng, cảm thấy tiếc nuối thay cho Lục Huyền.
Lục Huyền ghi nhớ sự quan tâm của lão giả dành cho mình, lại ngồi thêm một lúc mới chào tạm biệt rời đi.
Trên đường phố của phường thị, kiến trúc hai bên dãy đường nối tiếp nhau san sát, có đủ các loại cửa hàng, vô cùng náo nhiệt.
Lục Huyền tiến đến trước mặt một trong những tòa kiến trúc cao lớn nhất ở nơi này. Tòa nhà này cao bốn tầng, được xây dựng bằng linh mộc cao chót vót, trên nóc nhà được lợp ngói lưu ly màu xanh, chính giữa có viết ba chữ to rồng bay phượng múa: Vạn Bảo Lâu.
Đây là cửa hàng nổi tiếng nhất trong phường thị, bên trong có bày bán đủ loại bảo vật tu hành cần gì có đó, chỉ cần ngươi có đầy đủ linh thạch thì ngay cả thứ mà tu sĩ Trúc Cơ cần, ngươi cũng có thể mua được.
Lục Huyền đi theo tu sĩ phía trước tiến vào trong lâu.
Trong đại sảnh có khoảng hai mươi - ba mươi tu sĩ, trên quầy rực rỡ muôn màu như pháp khí, phù lục, đan dược, khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt.
Thấy Lục Huyền bước vào, đưa mắt nhìn xung quanh, đã có một thiếu nữ thanh tú lập tức bước lên nghênh đón: "Chào vị đạo hữu này, ngươi không thường xuyên tới Vạn Bảo Lâu phải không? Có cần gì cứ nói với ta, ta sẽ dẫn đạo hữu đi xem."
"Làm phiền đạo hữu dẫn ta đến chỗ quầy hàng trận pháp." Lục Huyền gật đầu, đây đúng là lần đầu tiên hắn tiến vào Vạn Bảo Lâu.
Trước kia, khi còn là một tiểu tán tu Luyện Khí tầng hai, trên người khó khăn nên chưa bao giờ hắn nghĩ đến chuyện tiến vào Vạn Bảo Lâu mua đồ.
Sau đó, khi quầng sáng kỳ diệu kia xuất hiện trong linh điền, tài sản trong người cũng lên lên xuống xuống, nhu cầu lớn nhất là linh chủng thì cũng có Bách Thảo Đường cung cấp rồi, hơn nữa, trong Vạn Bảo Lâu sẽ không xuất hiện linh chủng vô danh, vì vậy cho tới tận giờ, hắn vẫn không tiến vào nơi này.
Nếu hiện tại, không phải bản thân đang cấp bách muốn mua một bộ trận pháp phòng hộ tốt, chỉ sợ hắn còn chưa có ý định tiến vào Vạn Bảo Lâu...
"Đạo hữu, đây là quầy trận pháp trong đại sảnh tầng một, ở nơi này có hơn chục bộ trận pháp với những công năng khác nhau, có trận pháp công kích, mê trận, ẩn nấp và phòng ngự." Thiếu nữ thanh tú dẫn Lục Huyền tới chỗ tương đối vắng vẻ, với nụ cười nhiệt tình.
"Giới thiệu cho ta một bộ trận pháp phòng ngự." Lục Huyền đáp.
"Trận pháp phòng ngự sao? Xin hỏi đạo hữu cần nhất phẩm hay là nhị phẩm?"
"Nhị phẩm."
Trận pháp nhất phẩm có hiệu quả tốt với tu sĩ Luyện Khí cấp thấp, nhưng nếu đụng phải tu sĩ Luyện Khí trung cấp, thì chỉ cần trong tay tu sĩ đó có phù lục, khí phá trận, nó sẽ trở nên yếu ớt không chịu nổi.
"Được." Ý cười trên mặt thiếu nữ thanh tú nọ càng sâu.
Phải biết rằng, nhu cầu của tu sĩ về trận pháp không được cao lắm, nếu nàng có thể bán ra một bộ trận pháp nhị phẩm, thì khẳng định là tiền hoa hồng sẽ được trích kha khá.
"Đây là Loạn Thạch Trận, nổi danh về phòng ngự, nếu có tu sĩ xâm nhập, nó có thể điều khiển cự thạch trong trận pháp đi tới công kích đối phương."
"Đây là Mộc Lung Trận, đòi hỏi phải bố trí bên trong hoàn cảnh có linh mộc với chiều dài đặc thù, có thể vây khốn ngăn cản tu sĩ tiến vào bên trong trận pháp."
"Còn cái này là Vụ Ẩn Mê Trận, lực phòng ngự được coi là không tệ bên trong trận pháp nhị phẩm, còn kiêm thêm một tòa mê trận, sau khi tu sĩ tiến vào, linh thức sẽ bị mảnh sương mù bên trong trận pháp ảnh hưởng, rất dễ bị nhốt vào trong đó."
"Cái này là..."
Thiếu nữ thanh thú chỉ vào trận bàn, trận kỳ bên trong quầy, giới thiệu cặn kẽ cho Lục Huyền.
"Loạn Thạch Trận có năng lực công kích nhất định, nhưng cần tu sĩ ở phía sau chủ động khống chế. Mộc Lung Trận lại có yêu cầu cao về hoàn cảnh, không thích hợp để bố trí ở bên ngoài viện."
Lục Huyền cân nhắc một chút, sau đó vươn tay chỉ vào trận bàn tràn đầy sương mù kia, bình tĩnh hỏi: "Bộ Vụ Ẩn Mê Trận này giá bao nhiêu?"
"Một trăm sáu mươi lăm viên linh thạch."
"Một trăm ba mươi linh thạch có được không?" Lục Huyền biết giá cả này khá phải chăng rồi, nhưng với tính cách từ trước đến nay, hắn vẫn theo thói quen chặt chém một phần.
Thiếu nữ thanh tú mỉm cười lắc đầu, tỏ ý từ chối.
Cuối cùng, sau khi Lục Huyền nói nứt hết cả môi, vất vả lắm mới giảm được mười linh thạch, dùng một trăm năm mươi lăm viên để mua bộ Vụ Ẩn Mê Trận kia.
"May mắn là tu sĩ che mặt đúng lúc đưa tới hơn tám mươi linh thạch cho ta, bằng không... Của cải trên thân ta sẽ co lại chỉ còn một nửa." Lục Huyền nhìn lướt qua gần hai trăm viên linh thạch còn sót lại trong túi trữ vật, trong lòng lại cảm kích vị tu sĩ che mặt lúc trước – người đã hòa làm một thể với linh nhưỡng trong linh điền của hắn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận