Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1132: Hội Đấu Giá Của Lục Huyền!

Chương 1132: Hội Đấu Giá Của Lục Huyền!Chương 1132: Hội Đấu Giá Của Lục Huyền!
Có hai trong bốn đóa Thuần Dương Kim Liên đang được bồi dưỡng trong nham thạch nóng chảy đã hoàn toàn thành thục, thông qua quầng sáng đến từ chúng nó, Lục Huyền đã nhận được hai luồng Thái Ất Thuần Dương Chân Hỏa lục phẩm cùng với rất nhiều hạt sen Thuần Dương Kim Liên.
Hai gốc khác được hắn để lại, dùng làm nguyên liệu ngưng kết linh chủng, để có thể kéo dài và ổn định quá trình thu hoạch hạt sen màu vàng kim và phần thưởng quầng sáng. Có Thuần Dương Chân Hỏa, Nguyên Dương Chân Hỏa cùng với loại dị hỏa lục phẩm mới nhận được này, lại cộng thêm năng lực đặc biệt của Lục Huyền trên phương diện linh thực, quá trình ngưng chủng Thuần Dương Kim Liên cũng không quá khó khăn, hẳn là sau một đoạn thời gian ngắn nữa, hắn có thể nhận được mấy hạt linh chủng Thuần Dương Kim Liên rồi. Hắn lại đi dạo một vòng bên trong linh điền. Nhóm Băng Huỳnh Thảo mới trồng đã tiến vào giai đoạn trưởng thành nhanh chóng, phát triển cực kỳ tốt.
Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ và Thiên Lôi Kiếm Thảo đầu đã ngưng chủng thành công, sau khi linh chủng trải qua đủ loại công đoạn xử lý, Lục Huyền cũng thuận lợi gieo trồng chúng xuống linh nhưỡng rồi.
Các loại linh thực khác cũng ở trong trạng thái tốt nhất, tùy ý sinh trưởng.
“Đến lúc nên chuẩn bị thêm một số bảo vật cho buổi đấu giá rồi.” Lục Huyền thầm nghĩ.
Trên thực tế, khi quyết định mở ra buổi đấu giá tư nhân này, trong lòng hắn chỉ có duy nhất hai mục đích.
Một là thanh lý một ít bảo vật ngũ phẩm không mang đến nhiều tác dụng với mình. Từ sau khi phẩm cấp bảo vật trong linh điền gia tăng, phẩm giai của những món bảo vật mở ra từ quầng sáng cũng theo đó mà càng ngày càng tăng mạnh, thậm chí số lượng cũng càng ngày càng nhiều. Bản thân hắn lại rất ít khi ra ngoài thăm dò bí cảnh, chẳng có cơ hội tiêu hao bớt đi, chính chuyện này đã khiến một đám bảo vật từng nhận được lúc trước trở thành vô dụng với hắn, vừa hay có thể nhân cơ hội này để thanh lý một đống.
Đương nhiên, có yếu cũng chỉ yếu với người đã có vài món bảo vật thất phẩm trong tay như Lục Huyền thôi, còn với những Kết Đan Chân Nhân bình thường khác, mỗi một món bảo vật hắn lấy ra đầu không tệ.
Mục đích thứ hai chính là nhân cơ hội này để quảng cáo cho cửa hàng tạp hóa nhà mình một phen, tăng cường danh tiếng chuyên đi theo con đường tỉnh phẩm cho nó.
“Bảo vật nhiều cũng là một loại phiền não, ta nhất định phải vứt bỏ mấy thứ không cần thiết kia thôi.”
Những món bảo vật hắn dự định sẽ đem tới buổi đấu giá hầu hết đều là ngũ phẩm, cuối cùng sẽ có một ít bảo vật lục phẩm làm hàng áp trục. Chủng loại chủ yếu là các loại linh thực linh dược cao giai hắn tự mình đào tạo ra, cùng với một vài món là phần thưởng mở ra từ quầng sáng. Dù cùng lúc lấy ra rất nhiều bảo vật cao cấp như vậy, nhưng trong lòng Lục Huyền cũng không lo lắng. Trước mắt, hắn đã có cảnh giới Kết Đan trung kỳ, còn là khách khanh của Hải Lâu thương hội, trình độ của hắn trên linh thực nhất đạo đã nổi danh khắp Ly Dương cảnh này rồi, trong tay có một số món bảo vật cao giai cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Về phần sau khi để lộ thực lực và gia sản của bản thân, có thể hấp dẫn một chút nguy hiểm tìm tới mình hay không, hắn lại càng không bận tâm tới.
Chút bảo vật hắn lấy ra chỉ là một góc của núi băng, những thứ có phẩm giai cao hơn, trân quý hiếm thấy hơn đầu nằm trong tay hắn. Và với thực lực hiện giờ của hắn, mọi tu sĩ có cảnh giới dưới Nguyên Anh, hoàn toàn có thể chiến một trận xem sao. Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã đến ngày ước định cử hành buổi đấu giá. Lục Huyền đã tới Có Một Tiệm Tạp Hóa từ sớm. Mặt ngoài cửa hàng được tỉ mỉ trang trí một phen, vừa nhìn đã thấy cực kỳ xa hoa hoành tráng.
Văn Càn hưng phấn đứng trước cửa chính, vừa nhìn thấy Lục Huyền đã vội vàng chạy tới trước mặt hắn.
“Lục tiền bối, ngài tới rồi!” Gã kính cẩn thi lễ.
Buổi đấu giá hôm nay do một tay gã bố trí, chủ trì, có thể tham dự buổi thịnh hội của đông đảo Kết Đan Chân Nhân thế này, trong lòng gã cực kỳ kích động.
“Chuẩn bị xong hết chưa?” Lục Huyền nhẹ giọng hỏi. “Hết thảy đã sẵn sàng, chỉ chờ các vị Kết Đan tiền bối tới thôi.” Văn Càn đi theo phía sau Lục Huyền, cúi đầu nói. “Ngươi làm không tệ.” Lục Huyền gật đầu, tỏ vẻ tán thành hiệu suất làm việc của đối phương.
“Bái kiến Lục tiền bối!” Vừa mới tiến vào cửa chính, giọng nói quen thuộc của Hồng Khinh Hải đã truyền vào tai Lục Huyền.
Buổi đấu giá lần này rất quan trọng, bởi vậy Hồng Khinh Hải vẫn luôn tu hành trong động phủ tại Lôi Hỏa Tinh Động đã được Lục Huyền phái tới trợ giúp Văn Càn xử lý một ít việc vặt.
Lục Huyền mỉm cười gật đầu với gã rồi tiến vào nhã gian, dùng linh thức cẩn thận quan sát rất nhiều loại bảo vật sắp được mang ra bán đấu giá hiện đang nằm trong túi trữ vật của hắn.
Hơn nửa canh giờ sau, Mộc đạo nhân ở gần cửa hàng gần nhất là người đến đầu tiên. “Lục đạo hữu, hôm nay lão phu tới góp vui đầy, hy vọng những món bảo vật được dùng để bán đấu giá sẽ không làm ta thất vọng.” Lão giả cao lớn vừa cười vừa nói. Bình thường ông ta đầu sỉ mê sưu tầm các loại bảo vật hiếm thấy trên thế gian, thậm chí còn cố ý chế tạo một kiện pháp khí không gian có vài phần tương tự với bảo lâu. Lục Huyền cũng từng nhận được hai hạt linh chủng lục phẩm quý hiếm là Hài Ma Quan và Trùng Đồng Hoa từ chỗ ông ta.
Lần này, được Lục Huyền mời tới, dù trong lòng ông ta không có quá nhiều chờ mong, nhưng vì bản thân khá là hợp tính với Lục Huyền nên cũng thuận đường tới góp mặt cho đủ nhân số. “Mộc đạo hữu, lần này đảm bảo sẽ không để ngươi phải thất vọng, trong hội đấu giá lần này còn có mấy món được ta coi như trân bảo đấy.” Lục Huyền khẽ cười nói.
Sau khi mời Mộc đạo nhân tiến vào một gian phòng nhỏ dùng để cử hành buổi đấu giá, Lục Huyền lại tiếp tục ở bên ngoài nghênh đón đông đảo Kết Đan Chân Nhân tới tham gia buổi đấu giá.
Vì tính riêng tư của buổi đấu giá này khá cao, nên nhóm khách khứa tham gia đầu là người quen của Lục Huyền, chẳng qua giao tình sâu cạn khác nhau thôi. “Ngọc Lâm đạo hữu, Vương đạo hữu, hoan nghênh hoan nghênh.” Từ đằng xa, Ngọc Lâm tán nhân cũng là linh thực sư như hắn và Vương Tuế Hoài tỉnh thông ngự thú cùng nhau đi đến. Lục Huyền vội vàng bước ra ngoài nghênh đón, trên mặt nở một nụ cười nhiệt tình.
“Lục đạo hữu, ngưỡng mộ tạo nghệ linh thực của đạo hữu đã lâu, hôm nay ta nhất định phải đấu giá được vài gốc linh thực do đạo hữu tự tay bồi dưỡng, thử xem rốt cuộc bên trong có huyền cơ gì, liệu ta có thể lĩnh ngộ một phen từ trong đó hay không.” Ngọc Lâm tán nhân khẽ cười nói. “Ngọc Lâm đạo hữu quá khen rồi, chờ buổi đấu giá kết thúc ta lại cùng đạo hữu trao đổi kinh nghiệm đào tạo linh thực một phen.” Lục Huyền vừa cười vừa dẫn hai người bọn họ tiến vào phòng khách nhỏ.
Lần lượt từng vị Kết Đan Chân Nhân, Diệp Huyền Ngân, Lôi Chính từng cùng hắn tiến vào dược viên Thượng cổ tại Lôi Hải, Lương Vĩnh từng quen biết trong Bách Hoa Yến... đầu đến đúng hẹn.
“Lục sư đệ, ta tới ủng hộ sư đệ đây.” Thẩm Diệp vác theo một cái hộp kiếm màu đen nhánh ởi tới trước mặt Lục Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận