Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 544: 《 Thần Diễn Kinh 》

Chương 544: 《 Thần Diễn Kinh 》
【Thu hoạch một quả Uẩn Linh Tùng tứ phẩm, nhận được công pháp ngũ phẩm 《 Thần Diễn Kinh 》.】
Những ý niệm hiện lên trong đầu Lục Huyền, ngay sau đó vô số thông tin đổ vào trong thức hải.
【Công pháp ngũ phẩm 《 Thần Diễn Kinh 》, sau khi tu luyện đến tiểu thành, có thể dùng pháp môn đặc thù nuôi dưỡng, rèn luyện linh thức, khiến cho linh thức không ngừng lớn mạnh và tinh thuần.】
Rất nhiều thông tin tràn vào khiến Lục Huyền nhất thời không thể tiêu hóa nổi, hắn đứng im tại chỗ một lúc lâu, mới dần dần tỉnh táo lại.
"Công pháp ngũ phẩm có thể tu luyện đến cảnh giới Kết Đan, điều đáng quý hơn nữa《 Thần Diễn Kinh 》 này là một bộ công pháp tu luyện linh thức. Thuật pháp, công pháp về luyện thể và thần thông đều phổ biến, nhưng liên quan đến tu luyện linh thức lại khá hiếm hoi." Lục Huyền âm thầm cảm thán.
Hắn đã bồi dưỡng rất nhiều linh thực, cũng thu hoạch được hàng trăm hàng nghìn quầng sáng màu trắng, nhưng trong nhóm này, chỉ có lác đác vài cái là liên quan đến linh thức mà thôi.
Hạt sen đến từ Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm, nếu sử dụng lâu dài có thể tạo được hiệu quả tăng cường linh thức. Ngoài ra, còn có Uẩn Thần Thiếp thu được từ quầng sáng và công pháp 《 Thần Diễn Kinh 》 vừa mới nhận được không lâu.
"Hai món bảo vật liên quan đến linh thức đều lấy được từ quầng sáng Uẩn Linh Tùng thành thục, đáng tiếc, hồi ấy ta chỉ tìm được bốn hạt linh chủng ở trong Lãng Nguyệt phúc địa." Lục Huyền nhìn hai cây Uẩn Linh Tùng còn lại sắp thành thục, có chút tiếc nuối nghĩ thầm.
Sau khi tử tế cảm nhận được điểm kỳ diệu của《 Thần Diễn Kinh 》 ngũ phẩm, Lục Huyền thu lại tâm thần, bắt đầu đi dò xét xung quanh linh điền.
Rời khỏi động phủ được một khoảng thời gian, gần như tất cả linh thực trong linh điền đều nằm trong trạng thái đói khát, mỗi loại đều có nhu cầu riêng. Trước tiên, Lục Huyền đi tới khu vực của Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm.
Hai trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo đang tiến vào giai đoạn thành thục, những phiến lá dài mảnh màu xanh thẳm chen chúc nhau, trên lá lấm tấm huỳnh quang giống như vô số vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
"Chuyện tăng trưởng tu vi đều dựa vào các ngươi nha." Lục Huyền vừa động tâm niệm, một đám mây đã nhanh chóng hội tụ ngay tại khoảng không phía trên Thủy Huỳnh Thảo, từng tia từng sợi linh vũ rơi xuống, thoả thích tưới tắm cho đám Thủy Huỳnh Thảo đói khát khó nhịn bên dưới.
Xử lý xong lượng lớn Thủy Huỳnh Thảo, Lục Huyền ngựa không dừng vó, đổi một tư thế, tiếp tục đi ứng phó với số lượng Kiếm Thảo đông đảo gần đó.
《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》, Phong Lôi kiếm khí, 《 Thiên Kiêu Kiếm Quyết 》, 《 Khổng Tước Kiếm Trận 》...
Hắn liên tục thi triển các loại kiếm thuật kiếm trận, kiếm khí gào thét khiến cho rất nhiều Kiếm Thảo đều không ngừng rung động vì vui sướng tột cùng.
"Cảm giác giống như đang nộp bài tập về nhà vậy." Lục Huyền lần lượt thi triển các loại kiếm thuật kiếm quyết bất đồng trước mặt những loại Kiếm Thảo khác nhau, hắn có cảm giác vô hình trung mình đã bị Kiếm Thảo dẫn dắt, sau đó ngày đêm khổ tu, dẫn tới kiếm thuật cũng ngày càng thuần thục rồi.
"Ban đầu, ta vốn không màng đến chuyện tu luyện kiếm đạo, nhưng lại bất thình lình trở thành kiếm đạo tông sư rồi?" Một ý nghĩ buồn cười hoang đường đã hiện lên trong đầu Lục Huyền như vậy, hắn lắc lắc đầu, tiếp tục đi bồi dưỡng linh thực.
Băng hỏa nhị trùng thiên Liệt Diễm Quả và Băng La Quả, ngũ hành biến hóa Ngũ Hành Quả, cùng với Huyễn Âm Trúc không được linh khí tận tình tẩm bổ, chỉ biết phát những tiếng kêu yếu ớt, thều thào... Còn vài loại linh thực phẩm cấp cao bên trong động phủ.
Ngay phía trên mạch địa hỏa, Lục Huyền lấy một đóa Hồng Liên Diễm ra, dùng nó để nuôi nấng Phượng Hoàng Mộc lục phẩm.
Sau đó, hắn lặn xuống dưới đáy hồ nhỏ, lại lấy Huyền Nguyên Trọng Thủy và Tụy Linh Chân Dịch ra để bồi dưỡng Long Hài Thảo ngũ phẩm.
Kim Cang Bồ Đề cũng là ngũ phẩm, nhưng không đủ điều kiện nuôi dưỡng, cũng chỉ có thể tạm thời miễn cưỡng duy trì sức sống qua ngày.
Ngoài ra, trên sơn phong vẫn còn đám Ngọc Lộ Quả, Tàng Nguyên Thảo, Địa Hỏa Tâm Liên, Huyền Trùng Đằng...
Sau khi dày công chăm sóc tất cả linh thực, linh lực bên trong đan điền của Lục Huyền cũng tiêu hao sạch sẽ, biến thành một mảnh khô cạn.
"Không còn nữa, thực sự một giọt cũng không còn." Hắn cảm nhận được rất nhiều linh thực bên trong linh điền đều chưa thỏa mãn, chỉ có thể bất lực cười khổ nói.
Nhiều linh thực thay phiên nhau hấp thu như vậy, dù hắn có nhiều linh lực hơn nữa cũng không thể chịu nổi tiêu hao.
Nhưng ngay cả khi linh lực trong cơ thể đã cạn kiệt, Lục Huyền lại cảm thấy vô cùng bình yên. Phóng tầm mắt ra, có thể nhìn thấy mỗi một gốc linh thực đều bừng bừng sức sống và xanh tươi dạt dào, có cảm giác như hắn đang nuôi dưỡng từng tia hy vọng nhỏ nhoi.
"Vẫn là làm một Linh thực sư phổ thông thoải mái nhất." Lục Huyền vui vẻ nghĩ.
Bồi dưỡng linh thực, thu hoạch quầng sáng, đơn giản lại phong phú, tốt hơn nhiều so với đi thăm dò bí cản.
Vài ngày trôi qua đều như thế, ở thời điểm Lục Huyền đang đào tạo linh chủng Tiễn Đằng, đột nhiên một giọng nói quen thuộc truyền đến từ dưới chân núi.
"Lục sư đệ có ở đây không?"
Giọng nói rất quen thuộc, người lên tiếng chính là Hỏa Lân Nhi - một đệ tử chân truyền từng giao lưu không ít lần với hắn ở bên trong phúc địa.
"Hỏa sư huynh, mời vào." Lục Huyền vừa mở Lưu Quang Phù Trận ra vừa chào đón.
"Nghe Cát Phác sư huynh nói, nếu muốn tìm Lục sư đệ, thì đừng nghĩ tới biện pháp gì khác, chỉ cần tự mình đi đến động phủ của sư đệ là được. Không ngờ lời sư huynh ấy nói lại không sai tí nào, quả nhiên Lục sư đệ đang ở bên trong động phủ, sư đệ thành tâm với linh thực thật sự làm ta bội phục." Hỏa Lân Nhi đi theo Lục Huyền leo lên tiểu viện ở lưng chừng núi, cất giọng thoải mái nói.
"Hai vị sư huynh quá khen, ta làm như vậy cũng vì bất đắc dĩ mà thôi, chỉ có thể tự trách bản tính của mình vốn yêu thích vài ba cây hoa cỏ, chim thú cá trùng." Lục Huyền tự giễu cười cười.
Tiến vào trong tiểu viện, Lục Huyền lập tức bưng linh quả linh trà tới, còn rót một chén Bách Quả Linh Tương từ trong Túy Tiên Hồ Lô ra.
"Sư đệ không hổ là đệ tử nội môn có trình độ sâu nhất về linh thực, hai chủng linh quả này có phẩm chất thượng giai, linh khí nồng đậm, khi phối hợp chung với nhau lại cho ra hiệu quả kỳ diệu. Linh tương cũng rất đặc sắc, hương vị đặc biệt." Hỏa Lân Nhi lớn tiếng khen ngợi.
"Nếu sư huynh thích, khi về có thể cầm một ít nếm thử." Thấy Hỏa Lân Nhi yêu thích, Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Hắn đã thu được phương pháp ngưng luyện linh chủng của hai chủng Liệt Diễm Quả và Băng La Quả, trên một mức độ nào đó thì hắn có thể thoải mái sản xuất linh quả, vừa hay Hỏa Lân Nhi là đệ tử chân truyền của tông môn, có thiên phú dị bẩm, tặng chút linh quả còn có thể tạo mối quan hệ thật tốt với đối phương.
"Sư đệ đã nói như vậy mà sư huynh còn từ chối thì quá bất kính rồi." Hỏa Lân Nhi cũng không khách sáo, đã thẳng thắn nói: "Sau khi từ phúc địa trở về, tông môn đã tổng kết và sắp xếp lại các loại tài nguyên bảo vật thu được, đồng thời cũng có phần thưởng ở các mức độ khác nhau cho nhóm đồng môn cùng tiến vào phúc địa. Lần này, ta đặc biệt tới đây là vì Lục sư đệ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận