Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1304: Xá Âm Nhưỡng!

Chương 1304: Xá Âm Nhưỡng!Chương 1304: Xá Âm Nhưỡng!
Lục Huyền dốc lòng bồi dưỡng Hoàng Tuyền Bất Tử Thụ một phen, sau đó lại tiếp tục xâm nhập vào bên trong linh điền.
Chỉ thấy gốc Hắc Yểm Liễu kia đang lẳng lặng sinh trưởng ở trong góc linh điền tà dị. Trước mắt, gốc linh thực này vẫn còn dừng lại ở giai đoạn cây non, toàn thân màu đen nhánh, giống như muốn hấp thu tâm thần hồn phách của Lục Huyền.
Có thể rõ ràng cảm nhận được những đường hoa văn quỷ dị trên cành cây đã dày đặc hơn lần trước một chút, chúng đang chậm rãi di chuyển, nhìn qua cực kỳ quỷ dị.
"Hả?" Lục Huyền bồi dưỡng Hắc Yểm Liễu một phen, đang lúc muốn rời đi, đột nhiên lại cảm nhận được phía sau lưng có một ánh mắt âm độc đang chăm chú nhìn vào mình. Hắn quay đầu nhìn lại, nhưng không trông thấy bất cứ vật gì, chỉ có những đường hoa văn quỷ dị kia còn đang chậm rãi di chuyển.
Hắn quay đầu rời đi, lại có thể cảm nhận được một chút dị thường rất nhỏ ấy.
Tâm niệm vừa động, một cành hoa màu trắng tinh đã xuất hiện trong tay, trên cánh hoa lập tức hiển hiện toàn bộ hình ảnh xung quanh gốc Hắc Yểm Liễu đằng sau lưng hắn. Tại thời điểm Lục Huyền quay lưng về phía gốc linh thực này, chỉ thấy những hoa văn quỷ dị phía trên cành cây kia nhanh chóng ngưng kết lại cùng một chỗ với nhau, tạo thành một khuôn mặt quỷ dị mơ hồ, chăm chú nhìn vào hắn.
Nhưng khi hắn quay đầu nhìn lại, dường như khuôn mặt quỷ dị kia cũng có cảm giác, nên chỉ trong chốc lát nó đã phần hóa thành hàng loạt đường hoa văn quỷ dị trải rộng khắp thân cây rồi.
"Hấp thu nhiều âm khí tỉnh khiết như vậy, hẳn là bên trong gốc Hắc Yểm liễu này đã sơ bộ ngưng kết ra tỉnh hoa liễu linh rồi."
"Đợi sau khi trưởng thành đến một giai đoạn nhất định, tinh hoa liễu linh sẽ diễn biến thành một con Yểm Quỷ, thứ này có thể kết nối trao đổi với một ít tồn tại kỳ dị trong không gian đặc thù." Lục Huyền thầm nghĩ như vậy rồi hồn nhiên không thèm để con tỉnh hoa liễu linh thần bí kia ở trong lòng.
"Phốc~" Ngay tại thời điểm hắn đi qua một cái hồ nhỏ, đột nhiên một mũi huyết tiễn từ đáy hồ bắn nhanh ra, bay thẳng đến khuôn mặt của hắn.
Tâm niệm vừa động, mũi huyết tiễn kia còn chưa kịp chạm vào khuôn mặt Lục Huyền, đã tự động tiêu tán trên không trung, hóa thành một viên huyết châu nho nhỏ. "Đi ra đây nhìn một cái xem nào, lâu như vậy không gặp, coi như công phu phun máu của ngươi đã tiến bộ hơn không ít rồi." Lục Huyền hướng về phía sâu trong hồ, thả ra một luồng ý niệm. Ngay sau đó, một con trai khổng lồ màu đỏ thẫm đã chậm rãi nổi lên từ trong vũng máu. Dường như nó đang muốn chơi đùa với Lục Huyền, bởi vì trong cơ thể lại phun ra từng mũi huyết tiễn. Lục Huyền vội vàng lấy mấy bình tỉnh huyết Giao Long từ trong túi trữ vật ra, rót vào trong khe hở trên vỏ của con trai khổng lồ nọ.
Sau khi hấp thu lượng lớn tỉnh huyết, Huyết Tuyền Bạng Mẫu mới hài lòng rồi một lần nữa trở lại chỗ sâu bên trong hồ nhỏ.
Lục Huyền xem xét toàn bộ đám linh thực tà dị bên trong động phủ xong, mới trở lại tiểu viện, lẳng lặng chờ đợi hóa thân Lăng Cổ trở và. Không đến nửa khắc sau, đã thấy một quả cầu thịt thật lớn rơi từ trên trời xuống, vừa vặn rơi xuống trước người Lục Huyền. Nó không ngừng nhảy lên nhảy xuống một hồi theo quán tính, thật lâu sau mới dừng lại được.
Da lông phía trên quả cầu thịt không ngừng cuộn trào nhưữ sóng biển, nhìn ra được tâm trạng của nó đang cực kỳ vui vẻ. Nhưng xung quanh thân thể nó lại bê bết máu tươi, chỉ dựa vào chỉ tiết này thôi cũng có thể cảm nhận được quả cầu thịt đáng yêu này tương đối đáng gờm, không dễ chọc.
"Quả cầu thịt này, xem ra mấy năm không gặp, ngươi lại trưởng thành hơn không ít nha." Lục Huyền lặng lẽ cảm nhận khí tức cường đại trên người Nhục Linh Thần, không khỏi cảm khái nói.
Không đợi hắn ôn chuyện cùng con tà ma cấp Tai này quá lâu, chừng mấy hơi thở sau, Tiểu Thiên Thủ Ma đã trực tiếp xông vào trong tiểu viện, vừa nhìn thấy Lục Huyền, thân hình nó lập tức bành trướng, từng cái mầm thịt giống như những cánh tay sau lưng cực tốc biến lớn, nhìn không khác gì vô số thanh trường thương cắm thẳng vào lưng, hung hăng đâm về phía Lục Huyền.
Đôi mắt màu trắng hồng trên đỉnh đầu quả cầu thịt khẽ liếc nhìn Thiên Thủ Ma một cái, dường như cực kỳ bất mãn đối với chuyện nó dám vô lễ với Lục Huyền. Ngay sau đó, một đạo huyết quang quét tới, dứt khoát nắm được chừng mấy chục đến hơn trăm cánh tay của Thiên Thủ Ma, hung hăng nuốt vào trong miệng.
Dường như Thiên Thủ Ma đã sớm quen với chuyện Nhục Linh Thần thản nhiên thu lẫy cánh tay của mình, thoáng cái nó đã trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều, một mình chạy vào trong góc, cẩn thận đếm số cánh tay nhỏ bé còn lại sau lưng. Ngay sau đó, hóa thân Lăng Cổ cũng tiến vào động phủ. Nó đi vào tiểu viện, cúi đầu chào hỏi Lục Huyền.
"Ngươi vừa đi đâu thế?" Lục Huyền lạnh nhạt hỏi.
"Ta được mấy tên tán tu Kết Đan mời tiến vào tầng thứ bảy của Phong Uyên Quỷ Thành thăm dò, chỉ không xâm nhập vào khu vực trung tâm thôi." Hóa thân Lăng Cổ khàn giọng trả lời.
"Được, chỉ cần ngươi phán đoán thấy tình huống khả thi thì có thể đi thăm dò bí cảnh thích hợp một chút." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu. "Lúc ta tới đây, đã ngẫu nhiên nghe được lời người ta nghị luận về ngươi, trong khoảng thời gian này, ngươi đã diệt sát được bao nhiêu Kim Đan chân nhân rồi?" Hắn hiếu kỳ hỏi.
"Đúng là có việc này, dựa theo lời ngài phần phó, đại đa số thời gian ta đều ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, ngẫu nhiên cũng làm theo lời ước hẹn hoặc là chủ động đi ra ngoài, thăm dò bí cảnh, săn giết yêu thú, nhằm thu thập huyết nhục thần hồn tầm bổ cho những gốc linh thực kia." Hóa thân chậm rãi nói. "Có tìm được linh chủng cấp cao hoặc bảo vật có liên quan đến những gốc linh thực khác không?"
"Có đoạt được mấy món bảo vật, khi cùng mấy vị Kết Đan Chân Nhân tranh đoạt một hạt linh chủng thất phẩm, ta đã bộc lộ ra không ít át chủ bài, thậm chí còn vận dụng mấy chục tấm kiếm phù ngũ phẩm." Lăng Cổ vỗ nhẹ vào túi trữ vật bên hông. Ngay sau đó, mấy món bảo vật đã rơi vào trong tầm mắt Lục Huyền.
Có một đống lớn linh nhưỡng màu đỏ nhạt đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của người khác, bên trên tản ra một luồng hồng quang yếu ớt, mùi thơm nhàn nhạt phiêu tán ra ngoài, mang đến cho người ta một loại cảm giác tà dị.
"Loại linh nhưỡng này tên là Xá Âm Nhưỡng, phẩm giai lục phẩm." Lăng Cổ thấy ánh mắt Lục Huyền rơi trên đống linh nhưỡng màu đỏ nhạt kia, mới chủ động lên tiếng giải thích. "Phương pháp phối chế nó vô cùng ác độc, tương truyền rằng cần dung luyện rất nhiều tinh huyết của thiếu nữ có Xá Âm Chi Thể ở trong linh nhưỡng âm tính mới có thể tạo thành thứ này, bên trong ẩn chứa âm khí vô cùng tỉnh thuần nồng đậm, cực kỳ thích hợp cho linh thực hệ âm trưởng thành."
"Lúc trước, ta đã đoạt được nó từ trong tay một gã tà tu cảnh giới Kết Đan viên mãn, sau khi đoạt được đã hoàn toàn diệt sát đối phương, dùng huyết nhục của hắn đi bồi dưỡng linh thực, hồn phách cũng bị câu ra, tạm thời đang đặt ở trong Dẫn Hồn Đăng."
"Linh nhưỡng tà dị lục phẩm, chỉ có điều phương thức để có được thứ này quá mức âm độc. Đánh chết tên tà tu kia cũng coi như bù đắp được một chút oán hận cho những nạn nhân bị hại." Lục Huyền vừa nghĩ vừa cất kỹ đống Xá Am Nhưỡng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận