Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 369: Yêu Đao Hắc Lang!

Chương 369: Yêu Đao Hắc Lang!
Lục Huyền tiếp nhận phù chỉ, nhìn lướt qua một lượt đã lập tức hiểu rõ nội dung bên trên.
Trên tấm phù chỉ này có ghi chép rất nhiều thông tin về kỳ trùng, ví dụ như tập tính sinh hoạt, phương pháp nuôi dưỡng, những điểm cần chú ý cùng với những vấn đề cần hắn đi thực hiện.
Ngoài ra, đối phương còn ghi chép lại phương pháp điều khiển những tòa trận pháp đơn giản bên trong Trùng Cốc và phòng côn trùng, cũng như một số pháp môn ngự trùng thô sơ.
Trước kia Lục Huyền từng giải quyết vấn đề sâu bệnh của Thủy Trạch Linh Đào, trong quá trình đó, hắn đã lấy được một cuốn《 Trùng Kinh 》từ trong tay một vị tu sĩ, bên trong có ghi chép thông tin về một vài loại côn trùng cấp thấp, nhưng tổng giá trị lại không bằng một vài pháp môn thô sơ của vị thanh niên áo bào đen này.
Chỉ dựa vào tấm phù chỉ trên tay, Lục Huyền đã cảm thấy chuyến đi này rất đáng giá rồi.
Chờ hắn ghi nhớ kỹ càng những thông tin phía trên phù chỉ, ngón tay thanh niên áo bào đen khẽ run lên, một thứ gì đó giống như cái kèn Suona lập tức bay tới trước mặt Lục Huyền.
"Đây là Trùng Tiêu dùng để khống chế côn trùng."
Trùng Tiêu có hình dạng giống như kèn Suona, trên mỏng dưới dày, vỏ ngoài màu xanh đen có vẽ những đường phù văn nhợt nhạt, âm thanh vừa giống như tiếng trùng lại có cảm giác rất giống tiếng chim, véo von kỳ diệu.
Thông qua tấm phù chỉ vừa được thanh niên áo bào đen kia đưa cho, Lục Huyền đã biết Trùng Tiêu chính là một loại pháp khí chuyên dụng để điều khiển côn trùng, nó có thể mô phỏng tiếng rít của khá nhiều loại côn trùng, giúp tu sĩ khống chế các loại kỳ trùng một cách dễ dàng và tốt hơn.
Trên cây Trùng Tiêu Chủng Cảnh Sơn vừa đưa cho hắn có lưu lại khí tức linh lực của gã, có tác dụng răn đe mạnh mẽ với các con kỳ trùng được gã nuôi dưỡng ở trong Trùng Cốc.
"Vậy chỗ này giao cho sư đệ." Thanh niên áo bào đen gật đầu với Lục Huyền, lại ném cho hắn một cái túi trữ vật.
Ngay sau đó, vô số những sợi tơ màu đen dài mảnh trên chiếc pháp bào của gã đồng loạt kết hợp lại, trực tiếp hóa thành một luồng hắc quang biến mất ở phía chân trời.
"Lục sư đệ, từ trước đến nay, Chủng sư đệ vẫn luôn ít nói như vậy, có thể nói nhiều với sư đệ như vậy đã là không tệ rồi. Đệ ấy đã rời khỏi Trùng Cốc, có lẽ hai ngày nữa, đệ ấy sẽ đi ra bên ngoài, nên tất cả những con kỳ trùng ở nơi này đều giao cho sư đệ phụ trách. Đây là Truyền Tấn phù của ta, nếu có bất cứ vấn đề khó khăn nào, đệ có thể tới tìm ta." Cát Phác nói vài câu với Lục Huyền.
Ngay sau đó, đồ án thái cực màu trắng đen đột nhiên xuất hiện ở sau lưng gã, hào quang trên đôi đồng tử của Cát Phác lập lòe tỏa sáng, chỉ trong nháy mắt, gã cũng chui vào trong vòng sáng hai màu trắng đen kia rồi.
"Đi ngay sao?"
Hành động của hai người này quá nhanh khiến Lục Huyền có chút không thích ứng được, hắn thoáng sửng sốt một hồi, sau đó mới cẩn thận quan sát gian nhà đá và cảnh vật xung quanh.
Có lẽ nhà đá này chỉ là chỗ dừng chân của Chủng Cảnh Sơn ở Trùng Cốc, nên phong cách bài trí cực kỳ đơn giản, chỉ có một cái bàn, mấy cái ghế và một cái bồ đoàn bằng ngọc thạch, ngoài ra không còn thứ gì khác nữa.
Trong túi trữ vật có chứa một lượng lớn huyết nhục yêu thú, được bảo quản theo nhiều phương pháp khác nhau để đảm bảo độ tươi của thịt. Ngoài ra, Chủng Cảnh Sơn còn đặt một số loại kỳ hoa dị quả vào trong này, chúng đều là lương thực được dùng để nuôi dưỡng các loại côn trùng bên trong Trùng Cốc.
Lục Huyền đi tới một gian trùng thất. Bên ngoài trùng thất có bố trí trận pháp, nhằm ngăn ngừa kỳ trùng từ trong đó chạy ra ngoài.
Từ bên ngoài nhìn vào, trùng thất tối đen như mực, có cảm giác bên trong này không có dấu hiệu tồn tại của bất cứ một sinh mệnh sống nào. Nhưng Lục Huyền lại biết, bên trong hoàn toàn không đơn giản như vậy, khi dùng linh thức cẩn thận thăm dò vào trong đó, hắn sẽ cảm nhận được ở góc trong cùng của trùng thất có một tiếng hít thở mong manh.
Hắn phóng thích một đạo thuật pháp khử tà lên nóc phòng, linh quang tinh khiết chiếu rọi xuống, kỳ trùng trong góc lập tức lộ ra trước tầm mắt của hắn.
Đó là một con bọ ngựa to đùng toàn thân màu đen nhánh. Chiều dài thân bọ ngựa đạt đến nửa trượng, cả cơ thể đen sì, hòa hợp hoàn hảo với môi trường bóng tối xung quanh. Cặp mắt kép to lớn trên đầu nó cũng có màu đen sẫm, nếu không phải cặp mắt nhô ra, sẽ rất khó cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Khi thuật pháp chiếu xuống, đôi mắt đen sâu thẳm hờ hững của nó lập tức nhìn chằm chằm về phía Lục Huyền.
Điều khiến người ta chú ý nhất trên người nó, chính là cặp chân trước của bọ ngựa trông như một đôi đại đao đầy răng cưa lởm chởm, không ngừng phát ra một luồng u quang tối tăm, mang theo vẻ đẹp vừa yêu dị lại rất hút hồn.
"Chắc đây là con Yêu Đao Hắc Lang được ghi lại trên phù chỉ rồi." Lục Huyền cảm thán một câu, hắn nhìn con bọ ngựa khổng lồ đang nằm im lìm trong bóng tối như một tay sát thủ lão luyện kia, sau đó cầm một miếng thịt yêu thú từ trong túi trữ vật ra, ném về phía con bọ ngựa đen nhánh ấy.
Tiếng rít rất nhỏ vang lên, trong phạm vi cảm ứng của linh thức, miếng thịt yêu thú to bằng cái chậu vừa bị vứt vào, đã nhanh chóng bị chân trước của con bọ ngựa cắt ra thành hàng trăm mảnh.
Trong vòng mấy nhịp hô hấp sau đó, toàn bộ những mẩu thịt yêu thú kia đều bị nó nuốt vào trong bụng rồi.
Lục Huyền ngưng tụ tâm thần lên thân con bọ ngựa trong bóng tối, rất nhanh đã biết được thông tin chi tiết có liên quan đến nó.
【Yêu trùng tứ phẩm Yêu Đao Hắc Lang, ăn yêu thú yêu trùng, chân trước cực kỳ sắc bén, có thể chém đứt vạn vật trên thế gian, sánh ngang với pháp khí tứ phẩm, lực công kích rất mạnh.】
【Mỗi con Yêu Đao Hắc Lang đều là một tay thợ săn bẩm sinh, bản năng sát thủ mạnh mẽ, thích nấp trong bóng tối săn giết yêu thú yêu trùng tươi mới.】
【Hãy cùng nhau đắm chìm vào bóng tốt nào!】
"Yêu trùng tứ phẩm, thực lực gần như đã tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ. Không hổ là một trong những đệ tử chân truyền, đối phương nuôi một con yêu trùng cũng có thực lực vượt quá một nửa đám đệ tử nội môn rồi." Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu.
Trong linh điền nhà hắn cũng có một con Ngân Tuyến Đường Lang nhị phẩm đang cộng sinh với Huyền Trùng Đằng tứ phẩm. Chỉ xét về ngoại hình, nó cao hơn con Yêu Đao Hắc Lang toàn thân đen nhánh này khá nhiều, nhưng xét về cấp độ thực lực, Ngân Tuyến Đường Lang chỉ là ngọn nến trên đầu ngân thương, trông thì đẹp mà không dùng được.
Lục Huyền lại nhớ đến một dòng nhắc nhở đặc biệt được ghi lại trên tấm phù chỉ vừa nãy, mỗi ngày cần thả con Yêu Đao Hắc Lang này đi ra ngoài hít thở không khí, hoạt động chân tay một chút, để cho nó đi vòng quanh săn một ít yêu trùng phẩm cấp thấp bên trong Trùng Cốc.
Những gì Lục Huyền phải làm là kiểm soát thời gian hoạt động của nó thật tốt, tránh để nó chạm trán và chiến đấu với đám yêu trùng phẩm cấp cao khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận