Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 484: Sất Âm Thú!

Chương 484: Sất Âm Thú!
"Mọi chuyện đều dựa vào nỗ lực của bản thân. Ta tin Lục sư đệ có thể đạt được thành tựu trên phương diện luyện đan." Quan Uyển mỉm cười khích lệ.
Lục Huyền hơi nhướng lông mày: Xem ra sư tỷ nhìn người rất chuẩn...
Hai người nói chuyện phiếm được một lúc, sau đó Lục Huyền chào tạm biệt nữ tử áo vàng, trở về động phủ của mình, không ngờ lại phát hiện có một vị khách không mời mà đến.
"Hoàng sư điệt, sao ngươi tới đây mà không nói với ta một tiếng? Mau mau vào." Ngươi đến không ai khác chính là Hoàng Nguyên đang trông coi Giao Long cự mãng ở Thiên Long hồ.
"Lục sư thúc." Hoàng Nguyên kính cẩn thi lễ.
"Ta có chuyện nên đi vào nội tông tìm Dương Khánh Phong sư thúc, rồi biết được tin Lục sư thúc mới trở về từ bên ngoài ở chỗ ngài ấy, nên đặc biệt tới đây thăm hỏi."
"Sư điệt thật có lòng." Lục Huyền khẽ gật đầu, lại dẫn Hoàng Nguyên tiến vào trong động phủ.
"Nhìn tu vi của ngươi, đoán chừng khoảng cách đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ cũng không còn xa nữa." Hắn bưng linh quả tới, lại đi pha một bình linh trà mời khách, khóe miệng khẽ nở nụ cười.
"Ta đã dừng ở giai đoạn Luyện Khí viên mãn được một thời gian khá lâu, gần đây đang mài giũa linh lực, nhục thân, thần hồn để chuẩn bị sẵn sàng đột phá Trúc Cơ." Hoàng Nguyên thành thật trả lời.
"Ừm, chắc chắn sẽ thành công trong một lần." Lục Huyền cổ vũ, cũng tiện thể chia sẻ cảm nhận lúc mình đột phá với Hoàng Nguyên.
"Lục sư thúc, đã lâu lắm rồi ngài không tới Thiên Long hồ, thăm những con Giao Long ngày xưa, hơn nữa tất cả đám đồng môn ở Thiên Long hồ đều vô cùng nhớ ngài." Vừa nói chuyện với Lục Huyền được một lúc, đột nhiên Hoàng Nguyên chuyển chủ đề.
Lục Huyền vừa đi ra ngoài một lần, đã đi suốt ba năm, mấy năm này, hàng trăm hàng nghìn con Giao Long bên trong Thiên Long hồ đều không được rút máu kiểm tra sức khỏe, tình huống ấy đã khiến gã và những đồng môn khác hết sức lo lắng cho sức khỏe của chúng.
Sau khi hỏi thăm, được biết Lục Huyền đã trở về tông môn, đám đệ tử chăn nuôi Giao Long đã trực tiếp phái Hoàng Nguyên có chút giao tình nhất định với Lục Huyền, đi qua đây mời hắn đến kiểm tra sức khỏe cho nhóm Giao Long.
"Được, chọn ngày không bằng gặp ngày, ta với ngươi cùng đi đến Thiên Long hồ, vừa thăm đám nhóc kia một chút vừa nhân tiện rút máu kiểm tra sức khỏe cho chúng nó."
Lục Huyền cực kỳ nhanh nhạy, đã nhanh chóng nghe ra được ý đồ gần như rõ ràng trong lòng nói của Hoàng Nguyên, đương nhiên hắn cũng sảng khoái đồng ý.
Lần trước, thậm chí là lần trước nữa, hắn rút được khá nhiều tinh huyết của Giao Long, đến tận bây giờ vẫn chưa dùng hết, nhưng Lục Huyền luôn phòng ngừa chu đáo cho mọi tình huống, nên nhân cơ hội này, cũng muốn đi vơ vét thêm một lượt dự phòng.
Hiện giờ, chính hắn đang tu luyện 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》 cần dùng tinh huyết Giao Long để tắm, lại thêm nhu cầu về máu của Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm cũng rất lớn, mà mới đây, hắn còn thu nhận thêm một gốc Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm cũng cần đến máu, vẫn nên tích trữ nhiều hơn để đề phòng khi gặp sự cố sẽ ổn thỏa hơn.
"Vậy cảm ơn Lục sư thúc nhiều, ta lập tức đi dặn dò bọn họ chuẩn bị sẵn sàng!" Hoàng Nguyên mừng rỡ nói.
...
Ngày thứ ba, Lục Huyền cầm theo hơn nghìn bình tinh huyết Giao Long vẫn còn vương hơi ấm, trở về động phủ của mình.
"Cũng may có đủ bình, bằng không... sẽ chẳng còn chỗ đựng Giao Long huyết." Hắn cảm khái một câu, rồi tiến vào trong linh điền, bắt đầu đi dò xét tình trạng sinh trưởng của rất nhiều linh thực.
Vài ngày sau, Lục Huyền ở bên trong linh điền, linh lực trào dâng, từng tia từng sợi linh vũ rơi xuống, tận tình thấm ướt đám linh thực bên trong linh nhưỡng.
Dường như toàn bộ sơn phong của hắn đều được phủ lên một tầng sương mù mỏng manh, khiến cho cả ngọn núi có vẻ mờ mờ ảo ảo.
"Lục sư đệ có ở đây không? Một vị sư huynh Trúc Cơ hậu kỳ có chuyện muốn tìm ngươi, ta dẫn huynh ấy qua bên này bái phỏng." Một giọng nữ dịu dàng truyền từ bên ngoài Lưu Quang Phù Trận ở dưới chân núi lên.
"Ta ở đây, Liễu sư tỷ." Trong đầu Lục Huyền lập tức xuất hiện một khuôn mặt trầm tính trắng nõn nà.
Người đang đứng bên ngoài chính là Liễu Tố cũng am hiểu bồi dưỡng linh thực, hai người từng cùng nhau tiến vào bên trong Lãng Nguyệt phúc địa.
Hắn nhanh chóng đi ra ngoài nghênh đón, và ngoại trừ Liễu Tố đang đứng bên ngoài, còn có một vị tu sĩ thanh niên vóc dáng cường tráng xa lạ. Tu sĩ này để trần thân trên, thân dưới chỉ quây lại bằng một chiếc quần ngắn được làm từ da thú, cơ bắp cuồn cuộn, phía sau ngực có rất nhiều hoa văn quái dị. Mỗi khi người này hít thở một hơi, những đường hoa văn nọ sẽ lặng yên biến hóa, giống như từng con yêu thú đang ngủ đông bên trong cơ thể đối phương.
"Chung sư huynh, đây là Lục Huyền sư đệ."
"Lục sư đệ, vị này là Chung Hạo sư huynh, ngày thường huynh ấy cực kỳ khiêm tốn, không nổi danh lắm nhưng lại có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ." Liễu Tố giới thiệu hai người với nhau.
"Thì ra là Chung sư huynh, chúng ta từng có duyên gặp nhau ở trong bí cảnh có Thanh Huyền Lộc, không biết sư huynh còn ấn tượng gì không?" Lục Huyền mỉm cười nói.
Hắn có một chút ấn tượng với vị tu sĩ vạm vỡ này. Vào thời điểm ấy, trong số những tu sĩ Trúc Cơ được mời đến giải quyết vấn đề chấp niệm của Thanh Huyền Lộc, thì tu vi của người này là cao nhất.
"Lục sư đệ dễ dàng giải quyết chấp niệm trước khi lâm chung của Thanh Huyền Lộc, đã mang đến cho Chung mỗ một ấn tượng cực kỳ sâu sắc." Tu sĩ vạm vỡ nói với giọng ồm ồm.
Khi ấy, gã vốn cho rằng trong mấy người trước mặt, thì bản thân chính là người có khả năng giải quyết được nguy cơ dị hóa của Thanh Huyền Lộc nhất, không ngờ Lục Huyền chỉ vừa mới đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ đã thể hiện vượt trội, trực tiếp đứng lên dẫn đầu, một thân một mình có thể giải quyết được chấp niệm của Thanh Huyền Lộc ngũ phẩm đang hấp hối.
"Chung sư huynh quá khen, ta chỉ gặp may mắn mà thôi." Lục Huyền khiêm tốn đáp, rồi chào đón hai người tiến vào trong viện.
"Không biết lần này Chung sư huynh qua đây, là có chuyện gì quan trọng sao?"
"Nói ra thật xấu hổ, trong tông môn, ta chỉ có một chút danh mỏng manh trên ngự thú nhất đạo, nhưng lại nuôi dưỡng không ít linh thú trân quý hiếm thấy phẩm cấp cao. Ngày thường, mọi chuyện cũng không quá khó khăn nhưng gần đây, trong tay ta có một đôi linh thú vừa gặp phải tình huống khó giải quyết. Ta đã thử rất nhiều biện pháp, nhưng đều không thể giải quyết thuận lợi được. Từ các vị đồng môn khác, ta nhận được tin tức Lục sư đệ đã từng giải quyết rất nhiều vấn đề có liên quan đến linh thú thay bọn họ rồi, cho nên cố ý nhờ vả Liễu Tố sư muội, giúp một tay dẫn ta đến đây." Tu sĩ vạm vỡ thoáng dừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói.
"Ồ? Không biết vấn đề cụ thể là gì? Nếu nắm chắc phần nào, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ sư huynh." Lục Huyền cam kết.
"Chuyện là như vậy, ta có nuôi dưỡng một đôi Sất Âm Thú, một đực một cái, là linh thú tứ phẩm quý hiếm, có thiên phú rất mạnh về thủy pháp và lôi pháp. Thời gian gần đây, thú cái tiến vào giai đoạn động dục, chủ động đòi hỏi thú đực. Dựa theo lẽ thường, hai con linh thú sẽ giao phối và sinh sản…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận