Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 393: Quả Nhiên Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn!

Chương 393: Quả Nhiên Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn!
Trong đình viện.
Một luồng kiếm quang màu tím đậm bay vút đi, nhanh như hồng nhạn, mượt như du long, kiếm khí ngang dọc, dường như trên phần mũi kiếm còn có một chút tinh quang lóe sáng, sát khí nồng đậm chất chứa bên trong tia sáng chói lọi lộng lẫy này.
“Leng keng” một tiếng. Tử Điện Kiếm được cắm vào trong Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, điện quang phát ra trên thân kiếm làm cho cái vỏ kiếm cổ xưa kia run rẩy không ngừng.
"Xem như đã nhập môn 【 Tinh Quang Kiếm Quyết 】rồi, có thể thử đi bồi dưỡng Tinh Quang Kiếm Thảo tam phẩm."
Lục Huyền cầm một hạt linh chủng Kiếm Thảo ra, trên bề mặt nó lấp lánh những chấm tinh quang thật nhỏ. Hắn nhanh chóng vùi nó xuống linh nhưỡng, lại thi triển Linh Vũ Thuật khiến cho từng sợi linh vũ nhẹ nhàng thẩm thấu vào trong.
【Linh thực Tinh Quang Kiếm Thảo tam phẩm, dùng Tinh Quang kiếm khí bồi dưỡng, sau khi Kiếm Thảo thành thục sẽ ẩn chứa một chút tinh thần chi lực, có thể trực tiếp sử dụng hoặc luyện chế phi kiếm tam phẩm tương ứng.】
Sau khi dụng tâm cảm nhận trạng thái chi tiết do hạt linh chủng Tinh Quang Kiếm Thảo kia truyền đến, Lục Huyển lập tức vung thanh phi kiếm trong tay lên, bắn ra một luồng Tinh Quang kiếm quang cực nhỏ, trực tiếp xuyên thấu tầng linh nhưỡng bên trong, chìm vào trong hạt linh chủng Kiếm Thảo bên dưới.
"Ta có thể cảm nhận được nhu cầu nhỏ bé của Kiếm Thảo, so sánh với những đệ tử Kiếm đường khác cũng trồng Kiếm Thảo, thì đây là ưu thế lớn nhất của ta rồi." Trong lòng Lục Huyền xúc động nói.
Bởi vì thiên tư của hắn có hạn, mà môn《 Thiên Kiêu Kiếm Quyết 》 tứ phẩm này có độ khó càng cao hơn này vẫn chưa nhập môn, vì vậy, hắn đã tạm thời gác lại chuyện gieo trồng hạt linh chủng Kiếm Thiên Kiêu đó sang một bên.
Sau khi trồng hạt linh chủng Kiếm Thảo kia xuống linh điền, Lục Huyển lại cẩn thận đi dò xét khắp nơi, quan sát tình trạng sinh trưởng của từng gốc linh thực.
Ở một góc hẻo lánh trên ngọn núi, có mấy cây Mê Tiên Đào lẻ loi xinh tươi. Bên trong những chiếc lá đào màu trắng hồng tươi tốt, đã mọc ra vài quả linh đào nho nhỏ. Linh đào có màu trắng hồng xen kẽ, có thể thấp thoáng nhìn thấy chúng ở khoảng giữa những chiếc lá đào, thoạt trông nửa kín nửa hở, càng có vẻ ngây ngô non nớt, nếu nhìn nhiều sẽ cảm thấy chúng nó tự toả ra một loại sức hút quyến rũ tự nhiên.
Dường như nó đang muốn báo cho Lục Huyền biết rằng, ta đây rất đầy đặn mọng nước, không ngừng dụ dỗ hắn mau mau nhào tới và cắn nó thật mạnh đi.
Linh thức của Lục Huyền cảm nhận được có điều gì đó không ổn, linh lực lập tức dâng trào, một tia sáng màu xanh lất phất nhanh chóng rơi xuống trên đầu hắn. Luồng hơi mát lạnh trực tiếp tràn vào trong đầu, khiến ánh mắt của hắn lập tức khôi phục lại tỉnh táo, quả linh đào nho nhỏ lấp ló bên trong lá đào đã trở lại hình dáng bình thường.
Hắn cúi đầu nhìn Yêu Quỷ Đằng dưới chân, đủ loại xúc tu lớn nhỏ vừa mọc ra từ trên thân dây leo màu xám lạnh, chúng bắt đầu dùng tư thế quái dị uốn éo, xông về phía cây Mê Tiên Đào ở gần.
Lục Huyền cũng thi triển một đoạn Thanh Tịnh Chú, giúp con Yêu Quỷ Đằng đang đắm chìm trong biển dục vọng do Mê Tiên Đào xây dựng nên kia, trực tiếp khôi phục lại bình thường trong nháy mắt.
Mê Tiên Đào phát triển càng ngày càng tốt, Lục Huyền càng có thể rõ ràng cảm nhận được sự cám dỗ của nó cũng theo đó mà tăng lên, dù khi kiểm tra tình huống của nó, hắn đều dùng đến linh thức cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ của mình, nhưng chỉ cần hơi bất cẩn một chút xíu thôi, là bản thân hắn cũng sẽ bất thình lình bị rơi vào ảo giác.
Hắn kéo theo Yêu Quỷ Đằng, vội vàng chạy khỏi của khu vực Mê Tiên Đào.
Trong linh điền được Mậu linh nhưỡng bao phủ, nếu không phải hắn đã tự tay trồng Tàng Nguyên Thảo vào trong linh nhưỡng, thì rất có thể sẽ nhầm lẫn nó với loại linh thảo không biết tên ở cách đó không xa. Chỉ khi dùng linh thức tìm được tinh hoa cô đặc ở sâu bên trong thân cây, mới biết nó là loại linh thực quý giá bực nào.
Được Lục Huyền chăm sóc cẩn thận, ngũ hành chi lực của Ngũ Hành Quả càng ngày càng trở nên dồi dào, chúng bổ sung cho nhau và chuyển hóa tự nhiên.
Mấy cây Uẩn Linh Tùng bên trong mảnh linh điền vừa cảm nhận được Lục Huyền ở gần, với linh tính càng ngày càng tăng, chúng nó lập tức sinh ra phản ứng, rồi vô cùng nhiệt tình chào đón hắn, tiếng tùng reo liên miên không dứt, như thể chúng đang tranh nhau muốn nhảy nhót lên hoan hô.
Lục Huyền dùng linh thức chạm nhẹ vào Uẩn Linh Tùng, cảm nhận được đặc tính biến ảo khôn lường tự nhiên chưa từng có bên trong chúng, nó cho thấy đám linh thực này đang phát triển vô cùng tốt.
Xung quanh Huyễn Âm Trúc, khi thân trúc ngày một dài ra, số lượng vết nứt trên thân trúc cũng tăng lên tương ứng, đi từ đằng xa đã có thể nghe được hàng trăm nghìn loại âm thanh quái dị trộn lẫn vào nhau, cùng tác động thẳng lên màng nhĩ của Lục Huyền rồi.
Yêu Quỷ Đằng không nói hai lời, lặng lẽ ẩn nấp đi tới, rất nhiều sợi dây leo nhỏ bé màu xám nhạt tựa như xúc tu vươn ra, trực tiếp lấp kín rất nhiều vết nứt.
Âm thanh kỳ dị vẫn vang bên tai đột ngột dừng lại.
"Quả nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn." Lục Huyền cảm thán một câu, rồi đưa mắt nhìn những sợi xúc tu vừa rút ra khỏi vết nứt trên thân thể Huyễn Âm Trúc nhưng còn chưa được thỏa mãn của Yêu Quỷ Đằng.
Sau đó, hắn lập tức đi tới hang động trong nhánh sông địa hỏa.
Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm vẫn lặng yên để mặc cho dung nham cực nóng cọ rửa liên tục lên người mình, phía trên đoạn thân rễ nhìn như những hạt tinh thể màu đỏ nhạt bất quy tắc kia, có một cái đài sen màu đỏ đậm cực kỳ dễ thấy, bề mặt đài sen hơi nhô lên, không ngừng có linh lực màu hỏa hồng thẩm thấu từ bên trong ra.
Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm đã bước vào giai đoạn kết hạt sen.
Trong cái hốc phía trên bức tường đá.
Hư ảnh đóa hoa sen do Hồng Liên Diễm hình thành ở vị trí trung tâm của khúc Phượng Hoàng Mộc cháy sém kia, đã thu nhỏ lại rất nhiều, chỉ thấy cánh hoa khe khẽ run rẩy, cứ như nó có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Ngược lại, hư ảnh đôi Phượng Hoàng bên trong lại càng ngày càng ngưng thực hơn lúc đầu rất nhiều, dường như chúng nó không hề phát hiện ra bông hoa sen hỏa diễm đang yếu dần đi, vẫn vui sướng bay múa như cũ.
"Sắp đến lúc phải thay một đóa Hồng Liên Diễm mới rồi." Lục Huyền tự lẩm bẩm một mình.
Cũng may, hắn lại mở ra được vài đóa Hồng Liên Diễm tam phẩm từ bên trong quầng sáng màu trắng của Liệt Diễm Quả, ít nhất cũng đủ để thỏa mãn nhu cầu phát triển trong giai đoạn đầu của Phượng Hoàng Mộc lục phẩm.
Lục Huyền rời khỏi hang địa hoả, chợt phát hiện những gốc Thủy Huỳnh Thảo được trồng trước đó, đã dần bước vào giai đoạn hoàn toàn chín muồi.
Những phiến lá dài mảnh màu xanh da trời chen chúc nhau, lấp đầy mảnh linh điền, mang đến ánh huỳnh quang lập lòe, như thể đang muốn hình thành nên một vùng trời đầy sao rực rỡ.
【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được một năm tu vi.】
【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được một viên Uẩn Linh Đan nhị phẩm.】

Bạn cần đăng nhập để bình luận