Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 189: Cuối Cùng Cũng Đủ!

Chương 189: Cuối Cùng Cũng Đủ!
"Thật trùng hợp, ta cũng giống sư huynh, có xuất thân là tán tu, từ một phường thị nhỏ ở bên ngoài, cách đây mấy nghìn dặm, lặn lội đi tới." Lục Huyền cười đáp.
"Vậy chúng ta khá là giống nhau đấy." Từ Thiếu Trạch nghe vậy, ánh mắt trở nên thân mật hơn mấy phần.
"Ha ha, nhưng so sánh với sư huynh thì ta kém xa. Ta không có hùng tâm tráng chí như sư huynh, cũng không có hứng thú với chuyện tranh đoạt cơ duyên gì gì đó, chỉ muốn yên phận làm một tên Linh thực sư bình thường mà thôi."
"Mỗi người đều có chí hướng khác nhau, không thể nói rõ là ai đúng ai sai, đó chỉ là một sự lựa chọn mà thôi." Từ Thiếu Trạch trầm giọng trả lời.
"Sư huynh nói có lý." Lục Huyền gật đầu phụ họa.
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Từ Thiếu Trạch mới đứng lên chào tạm biệt Lục Huyền. Lục Huyền tiễn gã tới cửa, đưa mắt nhìn Từ Thiếu Trạch đi xa. Đúng là trong lòng hắn có chút khâm phục vị hàng xóm này. Đối phương có thể lấy thân phận tán tu tiến vào đại tông môn như Thiên Kiếm Tông, lại vì bắt được tà ma mà có thể cẩn thận đọ sức với nó tới nửa năm trời, có thể tưởng tượng được tâm tính mạnh mẽ, kiên trì của đối phương.
Nhưng khâm phục thì khâm phục, Lục Huyền hiểu rõ con đường của hai người khác biệt, hắn cũng không muốn đi theo con đường tu hành của Từ Thiếu Trạch, khắp nơi đều gập ghềnh, chông gai, nếu không chú ý sẽ vấp ngã, hoặc là thương tổn.
Mà con đường hắn muốn đi...
"Ừm... rộng rãi, bằng phẳng và trải đầy hoa rực rỡ." Lục Huyền thoáng so sánh một chút, rồi không nhịn được khẽ bật cười khúc khích.

Vài ngày trôi qua chỉ trong nháy mắt.
Trong mấy ngày này, Lục Huyền vẫn sống một cuộc đời giản dị nhưng phong phú của mình. Mỗi ngày, hắn đều đến Thiên Long hồ cho Giao Long cự mãng ăn hai lần, thời gian còn lại sẽ ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, nuôi dưỡng linh thú.
Đồng thời, Lục Huyền sẽ rót một chút linh lực vào trong trứng Phong Chuẩn, để gia tăng tốc độ ấp nở của nó.
Thời gian còn lại, hắn thường tu luyện các loại công pháp như 《 Tiểu Ngũ Hành Công 》, 《 Vân Đằng Thuật 》, 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》.
Trong linh điền, linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô đã nảy mầm, mầm non màu xanh nhạt vừa sinh trưởng ra đã bò dọc theo thanh phi kiếm cũ nát được cắm bên cạnh.
Trong một khoảng thời gian ngắn, sau khi thanh phi kiếm nọ bị Dưỡng Kiếm Hồ Lô hấp thu, thân kiếm vốn đã cũ nát không chịu nổi lại lặng lẽ rạn nứt, ngay cả kiếm ý bên trong cũng biến mất.
"Xem ra ta phải nghĩ biện pháp lấy được một vài thanh phi kiếm nhất phẩm, thậm chí là nhị phẩm mới được. Đáng tiếc quầng sáng màu trắng từ Linh Huỳnh Thảo không mở ra được phi kiếm pháp khí, bằng không... kiểu cũng gì có thể đáp ứng đủ yêu cầu sinh trưởng của Dưỡng Kiếm Hồ Lô." Lục Huyền thầm cảm thán một câu, rồi lại cất bước dò xét xung quanh linh điền.
Khi đi ngang qua Thảo Khôi Lỗi, hắn tiện tay nhét một giọt Thảo Linh Nguyên Dịch vào trong khối u trên cái đầu cỏ vĩ đại của nó. Được một lượng lớn thảo mộc linh khí gột rửa, chỉ trong nháy mắt, cái đầu to của Thảo Khôi Lỗi đã biến thành một mảnh xanh ngắt.
Lục Huyền tiếp tục quan sát linh thực, mấy ngày qua đi, lại có thêm một lượng lớn Linh Huỳnh Thảo tiến vào giai đoạn hoàn toàn chín muồi. Hắn hái ba mươi hai gốc, lưu lại năm mươi gốc dùng để ngưng kết linh chủng.
Ở thời điểm đi mua linh chủng tại Tư Nông điện, hắn cũng chú ý bên trong này không bán linh chủng Linh Huỳnh Thảo, chẳng biết có phải do phẩm cấp của thứ này quá thấp nên không có tư cách tiến vào trong danh sách hay không.
Cũng may hắn đã sớm lấy được phương pháp ngưng luyện linh chủng từ chỗ Bách Thảo Đường rồi, không cần phải lo lắng về hạt giống Linh Huỳnh Thảo trong tương lai nữa.
Trong số ba mươi hai gốc Linh Huỳnh Thảo, hắn đã thu được mười cây phẩm chất tốt, mười tám cây phẩm chất thượng đẳng và bốn cây phẩm chất hoàn mỹ.
Thu hoạch xong, ba mươi hai quầng sáng màu trắng lại xuất hiện như thường lệ, Lục Huyền nhặt từng cái lên. Phần thưởng tu vi nhận được lần này là khoảng năm năm, nó đã giúp linh lực trong cơ thể Lục Huyền dâng cao lên không ít.
Còn lại, về cơ bản, hắn đều nhận được một vài viên đan dược, phù lục nhất phẩm và ba gói kinh nghiệm thuật pháp.
Quầng sáng màu trắng từ bốn cây Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ mở ra ba giọt Thảo Linh Nguyên Dịch, cùng với một gói kinh nghiệm đan phương Bồi Nguyên Đan.
Ngoài ra, sáu mảnh lá trà xanh non còn lại trên ba cây Thanh Diệu Linh Trà, cũng tiến vào giai đoạn hoàn toàn thành thục rồi.c Chúng bao gồm ba mảnh phẩm chất tốt, ba mảnh phẩm chất thượng đẳng. Sáu quầng sáng màu trắng hơi lập lòe đã nhanh chóng xuất hiện tại vị trí lá trà vừa được hái, tựa như đang dụ dỗ Lục Huyền nhanh đến mở chúng ra.
Lục Huyền nhẹ nhàng chạm vào, quầng sáng lập tức hóa thành vô số điểm sáng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn. Một ý niệm nhanh chóng hiện lên trong đầu.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được đan dược Giáng Trần Đan tam phẩm.】
Một viên đan dược tròn xoe tỏa ra hương thơm dịu mát đang lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay hắn.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được phù lục tam phẩm Tịnh Linh phù.】 x2
Hai tấm phù lục trắng mịn như bạch ngọc trực tiếp xuất hiện trên tay Lục Huyền, bên trên tấm phù lục này tràn ngập linh quang, không ngừng tản ra khí tức thánh khiết tinh thuần.
"Còn ba quầng sáng do ba lá trà Thanh Diệu Linh Trà thượng đẳng để lại." Lục Huyền chăm chú nhìn ba quầng sáng cuối cùng, nhẹ nhàng xoa xoa đôi bàn tay. Một ý niệm nhanh chóng lóe lên trong đầu của hắn.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được thuật pháp nhị phẩm Thanh Tịnh Chú.】
Vô số tin tức liên quan đến thuật pháp mạnh mẽ tràn vào thức hải hắn, bao gồm nguyên lý, bí quyết thi thuật, tốc độ thi thuật...
"Không tệ, gói kinh nghiệm thuật pháp nhị phẩm này đã bù đắp cho ta một khoảng thời gian thật dài đi tu luyện môn thuật pháp này rồi." Lục Huyền nghĩ thầm, sau khi triệt để hấp thu tất cả những thông tin kia, hắn cảm thấy mình đã có hiểu biết khá sâu sắc về Thanh Tịnh Chú, phảng phất như đã thi triển nó đến mấy trăm lần rồi.
"Tiếp theo." Lục Huyền nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng màu trắng kế tiếp. Quầng sáng rót vào trong cơ thể hắn, một ý niệm lập tức hiện lên trong đầu.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được công pháp tam phẩm 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》 (thượng)】
Lục Huyền không tin tà, bất chấp chuyện tiêu hóa rất nhiều kiến thức về tu luyện trong đầu, đã vội vàng điểm vào quầng sáng màu trắng cuối cùng. Quầng sáng nổ tung, trực tiếp hóa thành vô số điểm sáng giống như một dải ngân hà rực rỡ, chỉ trong nháy mắt toàn bộ chúng đều tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.
【Thu hoạch một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, nhận được công pháp tam phẩm 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》 (hạ)】
Lượng lớn thông tin cùng lúc tràn vào trong thức hải của Lục Huyền, lần này, lượng thông tin hắn nhận được còn nhiều hơn không chỉ gấp mười lần so với quyển thượng của môn công pháp ấy.
Lục Huyền từ từ hấp thụ và tiêu hóa nó, trong nội tâm không khỏi trào dâng muôn vàn cảm khái.
"Cuối cùng cũng mở ra quyển hạ thuộc về giai đoạn Trúc Cơ của môn công pháp này rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận