Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1240: Vạn Linh Đại Hội Bắt Đầu! _

Chương 1240: Vạn Linh Đại Hội Bắt Đầu! _Chương 1240: Vạn Linh Đại Hội Bắt Đầu! _
“Lục mỗ ra mắt Thanh đạo hữu, ta ngưỡng mộ đại danh của Thần Mộc Tông đã lâu, hôm nay được gặp quả là vui sướng, phong thái đạo hữu thể hiện ra còn vượt xa tưởng tượng của Lục Huyền.” Lục Huyền vội vàng chắp tay thi lễ.
“Ra mắt Lục đạo hữu, sau khi tiến vào Đạo Tông, tiểu nữ tử cũng được nghe qua danh tiếng của Lục đạo hữu.” Thanh Phất cười nói, giọng nói như nước chảy róc rách, êm ái dễ nghe.
“Lục mỗ ngưỡng mộ Thần Mộc Tông trong truyền thuyết đã lầu, hy vọng có cơ hội được bái phỏng.” Lục Huyền chân thành nói, đúng là hắn đã ngấp nghé Thần Mộc Thanh Hồ bản đầy đủ từ rất nhiều năm rồi.
“Tiểu nữ tử đại diện tông môn hoan nghênh Lục đạo hữu.” Nghe ra ý vị chờ mong nồng đậm trong cách nói chuyện của Lục Huyền, nụ cười trên mặt Thanh Phất càng sâu thêm.
“Lục đạo hữu, vị này là Huyền Xung đạo hữu của Huyền Đằng nhất tộc, Tiên Thiên Linh Đằng, có lực tương tác rất mạnh với các loại linh thực.” Diêu Thanh Nhạc chỉ vào một tu sĩ Yêu tộc, lại lên tiếng giới thiệu. Chỉ thấy da thịt toàn thân vị tu sĩ Yêu tộc này có màu xanh đậm, hai tay co lại trong ống tay áo rộng thùng thình, tựa như có thứ gì không biết đang chậm rãi nhúc nhích bên dưới. Mái tóc dài màu xanh đậm của đối phương được tết thành những bím tóc dài nhỏ, khi người này dõi mắt nhìn sang, toàn bộ bím tóc sau lưng đều như những con rắn đang thè lưỡi, tản ra khí tức cực kỳ nguy hiểm, nhưng nhìn kỹ lại sẽ thấy toàn bộ những bím tóc kia đã khôi phục như bình thường rồi.
“Lục mỗ ra mắt Huyền đạo hữu.” Lục Huyền mỉm cười, cũng thân thiện gật đầu chào hỏi đối phương. Hắn đã gieo trồng rất nhiều loại linh đằng, còn nuôi thêm một con Yêu Quỷ Đằng, bởi vậy khi nhìn thấy tu sĩ Yêu tộc thuộc tộc Huyền Đằng này, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác thân thiết.
“Chào Lục đạo hữu.” Huyền Xung gật đầu đáp lại.
“VI này là...” Diêu Thanh Nhạc lần lượt giới thiệu với Lục Huyền từng tu sĩ đang có mặt ở đây. Trong nhóm bọn họ, có nhóm linh thực sư đến từ các giới vực, các tông môn khác nhau, cũng có Yêu tộc thuộc tính Mộc như Huyền Xung, thậm chí còn có thảo mộc tỉnh quái hóa thành hình người, đi theo trưởng bối tới tham dự Vạn Linh đại hội.
Có đệ tử chân truyền của Đạo Tông giới thiệu, đương nhiên là mọi người đều không dám tỏ vẻ khinh thường Lục Huyền, thái độ cũng coi như không tệ. Lục Huyền tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống, mỉm cười lắng nghe mọi người thảo luận.
Diêu Thanh Nhạc thấy hắn đã dung nhập với đám người bèn cáo từ rời đi trước. Không thể không nói, mọi người ở đây đều không hổ là thiên chi kiêu tử đến từ chư thiên giới vực, ai ai cũng có những lý giải rất sâu sắc về linh thực nhất đạo, thậm chí không ít người còn nắm giữ các loại thủ đoạn đào tạo đặc biệt, đã giúp Lục Huyền nhận được rất nhiều ích lợi.
Bởi vì bình thường khi bồi dưỡng linh thực hắn đầu có thể hiểu rõ trạng thái chỉ tiết của mỗi loại linh thực trong từng giai đoạn, nên có thể nói Lục Huyền chính là người dẫn đầu khi nói những câu chuyện có liên quan đến nhóm chủng loại linh thực hắn đã từng bồi dưỡng qua. Thỉnh thoảng hắn cũng lên tiếng bày tỏ quan điểm, mỗi lần như vậy đầu mang uy thế mạnh như thác đổ, trực chỉ đến bản nguyên, xuất phát từ bản chất, chỉ với một câu nói nhẹ nhàng đã có thể chỉ điểm cho tất cả mọi người tỉnh ngộ.
Bởi vậy thái độ của mọi người với hắn lại càng thêm nhiệt tình thân mật, tới tấp muốn lưu lại cách thức liên lạc.
Mãi cho tới khi bầu trời đã tối đen, lúc này đông đảo sinh linh và tu sĩ mới lưu luyến không rời mà từ biệt Lục Huyền.
Mấy ngày trước khi Vạn Linh đại hội chính thức bắt đầu, phần lớn thời gian Lục Huyền đầu tới sơn cốc này tụ tập với đông đảo sinh linh và tu sĩ tỉnh thông linh thực. Trong khoảng thời gian đó, thỉnh thoảng hắn cũng đi gặp mấy vị sư huynh Kiếm Tông, hoặc được Diêu Thanh Nhạc dẫn đi tham quan khắp Ly Dương Đạo Tông.
Rất nhanh đã tới ngày đại hội chính thức bắt đầu.
Sau một phen nghi thức khai mạc long trọng, vô số tu sĩ và sinh linh bắt đầu dựa theo tu vi cảnh giới, nhanh chóng phân chia thành nhiều đoàn thể nhỏ.
Trong đó, Nguyên Anh Chần Quân tụ tập cùng một chỗ luận đạo giảng đạo, mỗi ngày đầu có mấy vị Nguyên Anh Chân Quân đi qua giảng giải kinh nghiệm tu hành của mình cho nhóm Kết Đan Chân Nhân nghe. Nội dung thì khá là phong phú đa dạng, từ chuyện nên làm như thế nào để kết anh, nên chuẩn bị đột phá Nguyên Anh thế nào, lúc đột phá sẽ gặp phải chuyện gì, đến công pháp tu luyện có ảnh hưởng thế nào với con đường của bản thân trong tương lai...
Lục Huyền tới góp vui mấy buổi, dường như cũng có điều ngộ ra.
Bên cạnh đó, cũng có đông đảo tu sĩ Kết Đan tụ tập lại cùng một chỗ, trao đổi các loại thần thông thuật pháp, tu hành bách nghệ.
Trong quãng thời gian này, dựa vào những gì mình đã tu tập, Lục Huyền cũng tới tham gia những buổi họp mặt có liên quan tới linh thực, luyện đan, luyện khí, chế phù, trận pháp, linh nhưỡng và ngự thú.
“Không ngờ trong lúc bất tri bất giác, ta đã nắm giữ nhiều dạng tài nghệ tu hành nhưữ vậy rồi?” Lục Huyền bước ra khỏi đám người, không khỏi cảm khái một câu.
Có các loại tài nghệ bí pháp tu hành mở ra từ quầng sáng, cùng với vô số gói kinh nghiệm, chẳng mấy chốc hắn đã nắm giữ rất nhiều loại tài nghệ tu hành. Đương nhiên, vì tính hạn chế của gói kinh nghiệm nên với những loại hình đang nắm giữ hắn đầu chỉ mang tính chuyên biệt mà thâm sâu, chứ không thể hiểu biết toàn diện như nhóm luyện đan sư thông thường. Nhưng đương nhiên giá trị hắn có thể sáng tạo ra lại cao hơn những tu sĩ khác.
Ví dụ như luyện đan, đan dược cấp thấp thì tạm thời không nhắc tới, chứ trên phương diện luyện chế Trúc Cơ Đan tam phẩm và Địch Trần Đan tứ phẩm, hắn đã đạt đến cảnh giới đại thành thậm chí là cảnh giới tông sư, xác xuất thành công cao hơn rất nhiều so với nhóm luyện đan đại sư khác.
Ngoại trừ những hoạt động kể trên, Ly Dương Đạo Tông còn tổ chức một cuộc luận bàn quy mô lớn, chỉ giới hạn trong vòng tu sĩ Kết Đan, bất kể là đệ tử Đạo Tông hay là tu sĩ và sinh linh tới từ các giới vực khác, chỉ cần thỏa mãn điều kiện đều có thể báo danh tham gia. Phần thưởng sẽ nhận được rất lớn, hạng nhất được ban thưởng một món pháp bảo trung giai, hạng nhì được ban thưởng một tấm phù lục thất phẩm, từ đó đến trước một trăm đầu có những phần thưởng cực kỳ phong phú.
“Lục sư đệ, có hứng thú lên chơi một chút không? Với tu vi của ngươi, rất có thể sẽ tiến vào được một trăm vị trí đầu tiên đấy.” Vạn Trọng khuyến khích.
“Không không, đa tạ ý tốt của Vạn sư huynh, sư đệ sẽ
không đi lên để xấu mặt đâu.” Lục Huyền vội vàng lắc đầu từ chối: “Những năm qua, ta vẫn luôn dồn hết tâm tư vào chuyện bồi dưỡng linh thực, rất ít khi chiến đấu với người khác để rèn luyện khả năng chiến đấu. Ta chỉ có một thân tu vi chứ không giỏi đấu pháp, bất kể là pháp bảo phù lục hay thần thông bí thuật đầu có khoảng cách rất lớn với thiên kiêu như các sư huynh đầy.”
“Bởi vậy chỉ có thể ghen tị nhìn hai vị sư huynh tranh được trọng bảo mà thôi.” Hắn khẽ thở dài một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận