Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1232: Gặp Lại Cố Nhân!

Chương 1232: Gặp Lại Cố Nhân!Chương 1232: Gặp Lại Cố Nhân!
“Kiếm phù chủ yếu là tứ phẩm, ngoài ra có hai loại ngũ phẩm, Hoàn Chân Kiếm Dịch là linh nhưỡng ngũ phẩm, với thân phận đệ tử Thiên Kiếm Tông của ta lúc trước, hẳn là sẽ không quá rắc rối. Nếu thật sự muốn truy tận gốc rễ thì ta vẫn có mấy chỗ dựa trong Thiên Tỉnh Động và Hải Lâu thương hội.” Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lục Huyền đã thả lỏng hẳn.
“Còn Động Huyền Kiếm Bia và Lôi Minh Kiếm Đảm có ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa hai thứ này cũng chưa từng hiển lộ ra ngoài, nhất định phải che giấu thật kỹ. Di Tinh Hoán Nhật Kiếm Thảo lục phẩm cũng không vội công bố ra ngoài.”
“Mặt khác, nếu có cơ hội trở về Động Huyền Kiếm Tông thì nhất định phải báo với Thẩm Diệp sư huynh một tiếng, dù đối phương không thể quay về thì gặp lại cố nhân một lần cũng tốt.”
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã đưa ra quyết định, sau đó dặn dò Thảo Khôi Lỗi trông coi động phủ rồi hóa thành một tia quang mang màu trắng bạc, bay nhanh giữa đầy trời lôi mang. Có lẽ do trong lòng quá nôn nóng nên Lôi Độn Thuật của hắn hôm nay lại nhanh hơn bình thường không ít. Không lâu sau, Lục Huyền đã tới gần cửa hàng, nhìn về phía cửa hàng tạp hóa đã từng nhiều lần ra vào, bước chân của hắn càng ngày càng chậm, không hiểu sao trong lòng lại nảy sinh một chút cảm giác e sợ tựa như người đi xa lâu ngày mới tìm về quê cũ.
Đi tới cửa chính, hắn hít sâu một hơi, sau đó nhẹ nhàng đẩy cánh cửa khép hờ ấy ra. Ánh mắt lướt qua một vòng lại lập tức khóa chặt trên người một thanh niên có đôi đồng tử hai màu đen trắng đang đứng giữa đám người xa lạ. “Đã lâu không gặp, Cát sư huynh.” Trong lòng Lục Huyền vô cùng kích động, thanh âm cũng hơi khàn, hắn nhẹ giọng cất tiếng hỏi thăm. “Lục sư đệ!” Đôi đồng tử hai màu đen trắng của Cát Phác tràn ra linh quang, thân hình vừa chuyển, dường như một vòng Thái Cực đồ với hai màu đen trắng vừa trong nháy mắt phóng đại lại, cả người đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền.
Gã không kìm nén được sự kích động từ tận đáy lòng, đã vội vàng xông tới, dùng cả hai tay nắm chặt bả vai Lục Huyền.
Xa cách nhiều năm, khi một lần nữa gặp lại, cả hai người đầu đã đột phá đến cảnh giới Kết Đan, trong thoáng chốc tâm thần không tự chủ được mà sinh ra dao động kịch liệt. Thật lâu sau, Cát Phác mới buông tay. Hai người nhìn nhau, nhẹ nhàng cười một tiếng, giống như lại được trở về quãng thời gian khi trước. “Văn bối Lục Huyền bái kiến hai vị Chân Quân và hai vị sư huynh.” Đến đây, cơn xúc động dần lắng lại, Lục Huyền mới đi tới chỗ mấy người Kiếm Hoàn Chân, kính cẩn thi lễ. “Ngươi chính là Lục Huyền? Quả nhiên tuấn tú lịch sự, có phong thái của Kiếm Tông chúng ta.” Kiếm Hoàn Chân càng nhìn Lục Huyền càng thấy vừa mắt, khẽ gật đầu mỉm cười với hắn.
Ba người Mạc Viễn Phong cũng lên tiếng tự giới thiệu mình với Lục Huyền.
“Cát sư đệ, ngươi nói lúc trước khi chia tay với Lục sư đệ, tu vi của Lục sư đệ vẫn còn là Trúc Cơ, nhưng đến lúc này mới biết, tu vi của Lục sử đệ đã cao hơn ngươi rồi.” Đột nhiên hai mắt Vạn Trọng sáng lên, dường như vừa phát hiện ra chuyện gì khó lường lắm. “Kết Đan hậu kỳ?” Cát Phác có chút sững sờ, đôi đồng tử với hai màu đen trắng lập tức đảo qua thân thể Lục Huyền. “Lục sư đệ, tu vi của ngươi tiến triển thần tốc thật!” Nét mặt gã lộ vẻ khiếp sợ, không nhịn được khẽ cảm khái một câu. Mới xa cách có mấy chục năm ngắn ngủi mà Lục Huyền đã từ cảnh giới Trúc Cơ lên tới Kết Đan hậu kỳ rồi, dù ở bên trong Động Huyền Kiếm Tông thì tốc độ tu hành này cũng có thể nói là vô cùng kinh người.
Chu Sào đứng một bên, từ đầu đến giờ vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, nhưng vừa nghe như vậy đã lập tức quay đầu, trong mắt lóe lên vẻ ngoài ý muốn. Một đệ tử, theo một ý nghĩa nào đó thì lúc trước đã từng bị Thiên Kiếm Tông vứt bỏ, vậy mà hiện giờ lại có tu vi không hề thua kém bọn họ, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người rồi.
Nét mặt Lục Huyền vẫn rất thản nhiên, tu vi của hắn tại Thiên Tỉnh Động cũng không tính là bí mật, bởi vậy cũng không có gì cần phải giấu giếm.
“Hồi bẩm sư thúc và các vị sư huynh, lúc trước sau khi từ Thiên Kiếm Tông truyền tống đến Ly Dương cảnh, ta đã dựa vào chút ít tích lũy từ trước đó để thuê một khu động phủ bên trong Lôi Hỏa Tinh Động, chuyên dùng để bồi dưỡng linh thực, tu hành công pháp. Trong đoạn thời gian này, ta may mắn bồi dưỡng được một gốc linh thực cao giai có thể cải thiện căn cốt, mà thi thoảng cũng ra ngoài thăm dò bí cảnh còn nhận được vài loại cơ duyên không tệ. Về sau, ta được Hải Lâu thương hội nhìn trúng tạo nghệ trên phương diện linh thực rồi vô cùng may mắn trở thành khách khanh của thương hội, từ đó nhận được lượng lớn tài nguyên, bảo vật từ trong tay tổ chức này.” “Mỗi ngày ta đều ở trong động phủ, vừa bồi dưỡng linh thực vừa khổ tu, rất ít khi ra ngoài, thậm chí còn sử dụng rất nhiều loại đan dược gia tăng linh lực, trả giá bằng chuyện bỏ qua tu hành bí thuật thần thông, cuối cùng mới may mắn đột phá đến Kết Đan hậu kỳ.” Lục Huyền nửa thật nửa giả giải thích. Trước khi đến đây, hắn đã tìm được lý do để giải thích cho bản thân rồi, bởi vậy lời nói vô cùng trôi chảy, nghe qua cũng không thấy có sơ hở gì. “Có thể tu hành đến Kết Đan hậu kỳ chính là cơ duyên và bản lĩnh của chính ngươi, về sau nếu muốn tỉnh tiến thêm một bước vẫn phải cố gắng nhiều hơn.” Kiếm Hoàn Chân lên tiếng động viên một câu, với tư cách là một trong những vị Kiếm Chủ của Động Huyền Kiếm Tông, thiên tài ông ta từng gặp có thể nói là nhiều như cá diếc sang sông, bởi vậy trong lòng cũng không quá để ý đến chuyện tu vi của Lục Huyền tăng lên nhanh chóng.
“Lục sư điệt đừng quá căng thẳng, hôm nay ta tới vì muốn hỏi ngươi mấy vấn đề nhỏ.” Trên mặt ông ta lộ ra vẻ hiền lành trước nay chưa từng thấy, làm đám Mạc Viễn Phong vốn đã quá quen với ông ta đầu cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
“Hoàn Chân Kiếm Dịch này là do sư điệt ủ ra phải không?” Ông ta trực tiếp lấy non nửa chén linh dịch màu trắng bạc từ trong túi trữ vật ra, thận trọng hỏi Lục Huyền.
“Bẩm sư thúc, đúng là do vẫn bối ủ ra. Trước đó, ta ngẫu nhiên nhận được một tờ phối phương linh nhưỡng, vì bản thân vô cùng hứng thú về phương diện này nên đã nghiên cứu nhiều năm, cuối cùng cũng thành công ủ chế ra loại linh dịch nọ.” Lục Huyền gật đầu nói.
“Linh nhưỡng ngũ phẩm này có thể rèn luyện kiếm đạo chỉ tâm, khiến tu sĩ tiến vào trạng thái phản phác quy chân, nếu bán trong Động Huyền Kiếm Tông chắc chắn sẽ được các tu sĩ cực kỳ hoan nghênh.” Ý cười trên mặt Kiếm Hoàn Chân càng đậm.
“Sư thúc, ngươi đầy là đang ám chỉ... Không, là trực tiếp nói thẳng ra luôn rồi!” Vạn Trọng đứng bên cạnh thầm châm chọc một câu.
“Lục sư điệt, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ tứ phẩm này có phải là loại linh thực do ngươi cải tiến ra không?” Ngay sau đó, Kiếm Hoàn Chân lại lấy ra một chiếc hồ lô loang lổ. “Bẩm sư thúc, thứ này đúng là loại linh thực được vãn bối trải qua nhiều lần dẫn dắt kích thích, cuối cùng mới cải tiến ra từ Dưỡng Kiếm Hồ Lô từng nhận được lúc còn ở bên trong Thiên Kiếm Tông.” Lục Huyền âm thầm gia tăng độ khó của qúa trình cải tiến Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ lên gấp mấy phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận