Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 535: Ngươi Dự Định Cứu Bao Nhiêu Cái Mạng Của Mình Thế?

Chương 535: Ngươi Dự Định Cứu Bao Nhiêu Cái Mạng Của Mình Thế?
"Phùng sư đệ, Long đạo hữu, các ngươi có thể tự lựa chọn một phần tài liệu mà các ngươi cần trên cơ thể yêu thú khôi lỗi! Phần còn lại trên thi thể thì giao cho ta, ta muốn đi nghiên cứu chúng nó một chút." Lục Huyền mềm mỏng nói.
"Đa tạ Lục sư huynh (đạo hữu)!" Ba người không ngờ lại có niềm vui ngoài ý muốn như vậy, tất cả đều rối rít mở lời cảm ơn hắn.
Sau khi nhanh chóng xử lý xong đống tài liệu, bốn người Lục Huyền không dừng lại thêm, mà cùng lao về phía tiền tuyến của ba tông môn.
Xuyên qua một khu sơn cốc sâu thẳm, Lục Huyền là người đầu tiên dừng lại, ba người kia thấy vậy cũng dừng chân không bước tiếp nữa.
Chỉ thấy bốn con yêu thú Giao Long khổng lồ vừa lặng lẽ xuất hiện ngay trước mặt bọn họ, hình dáng vô cùng hung dữ, cử động hơi cứng ngắc, nhưng uy thế của chúng lại vượt xa những con yêu thú khôi lỗi từng trông thấy trước đó.
"Thố Âm Ti lại có thể ký sinh khống chế cả Giao Long..." Lục Huyền âm thầm cảm khái,.
Ngay sau đó, một tấm Đại Nhật Kiếm phù đã lặng yên tuột xuống lòng bàn tay.
"Kiếm phù cứu mạng, kiếm phù cứu mạng thôi." Lục Huyền thấy ánh mắt ba người kia chú ý tới mình, mới nhỏ giọng giải thích.
Nét mặt ba người Phùng Ngọc đầy thắc mắc: Ngươi dự định cứu bao nhiêu cái mạng của mình thế?
"Tài sản của Linh thực sư giàu có đến vậy sao?" Trong lòng Phùng Ngọc và những người khác đều không hẹn mà cùng nghĩ thầm.
Đối với bọn họ, kiếm phù tứ phẩm đều là những món bảo vật cực kỳ trân quý hiếm thấy, nhưng Lục Huyền cứ lấy ra liên tục, hết tấm này đến tấm khác, điều này đã trực tiếp phá vỡ sự hiểu biết của bọn họ về Linh thực sư rồi.
Bởi vì vẫn còn bốn con Giao Long khôi lỗi đang ngăn cản trước mặt nên suy nghĩ này chỉ lóe lên trong nháy mắt, lực chú ý của bọn họ đã nhanh chóng quay trở lại trên người Giao Long khôi lỗi rồi.
Tốc độ di chuyển của Giao Long khôi lỗi càng lúc càng nhanh, chúng đứng trên điểm cao quan sát đám người Lục Huyền dưới đất, cảm giác áp lực vô cùng.
Ngay khi chúng nó chuẩn bị điên cuồng đánh úp về phía bốn ngươi Lục Huyền, thì bỗng nhiên, một đám mây màu đỏ chợt xuất hiện ở phía chân trời xa xa.
Nói chính xác hơn là một khối hỏa cầu màu đỏ đậm có đường kính lên đến mười mấy trượng giống như một ngôi sao băng, ầm ầm lao thẳng về phía bốn con Giao Long khôi lỗi nọ.
Ngay khi chuẩn bị va chạm với Giao Long khôi lỗi, hỏa cầu khổng lồ chợt tiêu tan, nhưng rất nhanh sau đó, trên bề mặt cơ thể Giao Long đã bùng lên một vùng hỏa diễm đỏ đậm.
Hỏa diễm màu đỏ thẫm tựa như ung nhọt tận xương, dù Giao Long khôi lỗi có dùng hết các loại thủ đoạn cũng không thể dập tắt được nó, sau hơn chục hơi thở, cả bốn con Giao Long khôi lỗi đều chỉ còn lại khung xương cháy đen. Cơn gió khẽ thổi qua, bộ xương cháy đen lại hóa thành vô số bột mịn, lả tả rơi xuống.
Hàng nghìn luồng hỏa diễm cũng nhanh chóng ngưng tụ lại với nhau, một đứa đồng tử thanh tú mặc pháp bào màu đỏ thẫm từ từ bước ra khỏi hỏa diễm. Gã chính là một trong mười bảy vị đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Tông, Hỏa Đồng Tử có Hỏa Linh Chi Thể trời sinh.
"Hỏa sư huynh!" Vừa nhìn thấy Hỏa Đồng Tử xuất hiện, Lục Huyền và Phùng Ngọc đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh từ biểu cảm vô cùng kinh ngạc ban đầu, rồi đồng thời bước lên phía trước cung kính chào hỏi.
Long Miêu Miêu và những người khác của Vạn Thú Môn cũng kính cẩn chào hỏi đối phương.
Bốn người bọn họ đều bị phương thức ra trận của Hỏa Đồng Tử làm rung động tâm thần.
Phải biết rằng, cả mấy con Giao Long khôi lỗi vừa rồi đều là yêu thú tứ phẩm, bởi vì huyết mạch đặc thù nên thực lực của chúng hoàn toàn có thể xếp vào vị trí đứng đầu trong nhóm yêu thú cùng cấp bậc. Sau khi bị Thố Âm Ti khống chế, chúng lại càng hung hăng không sợ chết, nếu để đám người Lục Huyền đối phó với chúng, một khi không sử dụng các loại bảo vật bên trong Thao Trùng Nang, có lẽ sẽ phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể chiến thắng được mấy con này.
Vậy mà Hỏa Đồng Tử chỉ vừa mới xuất hiện, đối mặt với chúng một lần lại không cần tốn quá nhiều sức lực đã dễ dàng thiêu rụi cả bốn con Giao Long khôi lỗi thành tro đen.
Thực lực kinh khủng như vậy, đã khiến mấy người Lục Huyền có một loại nhận thức càng rõ ràng hơn về nhóm đệ tử chân truyền của đại tông môn.
"Lục sư đệ, ta đến chậm một bước, xin hãy tha lỗi. Lần này đã khiến sư đệ hốt hoảng lo sợ rồi, sư đệ không bị thương ở đâu chứ? Trên đường đi, nếu có va chạm gì, chỗ sư huynh có đủ tất cả các loại đan dược chữa thương đây." Hỏa Đồng Tử hạ xuống, lập tức dùng ánh mắt quan tâm nhìn Lục Huyền.
"Đa tạ Hỏa sư huynh quan tâm, sau khi yêu thú khôi lỗi tập kích doanh trại, trong quá trình chạy trốn ta vẫn khá may mắn nên không bị thương." Lục Huyền vội vàng đáp, đương nhiên, trực tiếp lược bỏ đoạn thời gian mình mượn cơ hội này để đi tìm kiếm linh chủng.
"Hỏa sư huynh." Phùng Ngọc bị đám yêu thú khôi lỗi đuổi theo hồi lâu, có vẻ chật vật không chịu nổi cũng đi tới bên cạnh.
"À Phùng sư đệ, ngươi còn sống hả?"
"..."
Phùng Ngọc không khỏi nghẹn lời.
Đều là sư đệ, tại sao cách đối xử lại khác biệt lớn đến vậy?
Một người được ân cần hỏi han, chăm lo từng tí, chỉ sợ sứt mẻ chỗ nào. Một người thì sống là tốt rồi.
"Thời điểm chúng ta đang thăm dò phúc địa, đồng môn ở lại bên ngoài chợt phát hiện bên phía doanh trại đã kích hoạt tín vật cầu cứu. Sau khi Cổ sư thúc biết tình huống này, đã lập tức phái ta và Kiếm Vô Hà sư tỷ trở về cứu viện mọi người. Nhưng khi chúng ta đến doanh trại, lại phát hiện mọi người đều đã bỏ chạy đi khắp nơi rồi, cho nên mới chia thành hai đường, tìm kiếm theo dấu vết mọi người để lại." Hỏa Đồng Tử chậm rãi nói.
"Hỏa sư huynh, lát nữa chúng ta vẫn trở về doanh trại bên kia sao?" Phùng Ngọc lên tiếng hỏi.
Hai người Long Miêu Miêu ở bên cạnh cũng gắt gao chú ý đến cuộc đối thoại bên này.
"Không, doanh trại đã bị những con yêu thú khôi lỗi kia phá hủy rồi, xây dựng lại sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức, còn cần bố trí thêm trận pháp, chúng ta không cần phải chuốc lấy phiền phức như vậy. Thêm nữa, quá trình thăm dò phúc địa đã đến giai đoạn sau rồi, dự tính thời gian chúng ta còn ở lại bên trong phúc địa cũng không dài lắm, Lục sư đệ và các sư đệ khác có thể cùng hành động với nhóm đồng môn ở tiền tuyến. Về phần hai vị đạo hữu Vạn Thú Môn, đề phòng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hai người có thể đi theo ta, tiến vào chỗ sâu bên trong phúc địa rồi hội họp với tông môn các ngươi."
Đám người Lục Huyền đồng thời gật đầu, không có bất kỳ ý kiến gì.
Tấm pháp bào màu đỏ rực vô cùng rộng rãi trên người Hỏa Đồng Tử lập tức bay phất phới, một đóa hỏa vân lần lượt tràn ra, trôi bồng bềnh xuống dưới chân bốn ngươi Lục Huyền, nhẹ nhàng nâng bọn họ bay trên không trung với tốc độ cực nhanh.
Một lát sau, hỏa vân rơi xuống phía trước cửa hang động khổng lồ. Cửa hang cao tới mười trượng, vách đá bên trong có màu đỏ sậm, mùi quái dị thoang thoảng, ngửi vào sẽ làm người ta khá là khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận