Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 532: Bữa Tiệc Dã Ngoại!

Chương 532: Bữa Tiệc Dã Ngoại!
Tiểu kiếm phù lục này là do Kết Đan chân nhân Cổ Kiếm Không để lại cho hắn, Lục Huyền không vội sử dụng nó ngay, lại quyết định sẽ tự mình đi khám phá thăm dò vùng phúc địa vô danh này trước.
Bằng vào thủ đoạn của bản thân, hắn có thể ung dung đối phó với một vài tu sĩ Trúc Cơ trung hậu kỳ, nếu thật sự xuất hiện kẻ địch mạnh, lại sử dụng phù lục triệu hoán Kết Đan chân nhân ra tay cũng không muộn.
Lục Huyền nghĩ thầm, trên không trung chợt xuất hiện một khe hở dài mảnh, được linh thức khống chế, Hư Không Yểm Mục bắt đầu di chuyển tuần tra xung quanh.
"Có yêu thú tới!" Trên lòng bàn tay hắn đồng thời xuất hiện một con mắt màu xám trắng, dựa vào thứ này, hắn có thể quan sát toàn bộ khung cảnh có thể xuất hiện trong tầm nhìn của Hư Không Yểm Mục.
Trong phạm vi có thể nhìn thấy đã xuất hiện chừng năm - sáu con yêu thú khôi lỗi đang từ từ tiếp cận Lục Huyền, trong nhóm này cũng có một con yêu thú quả cầu đen vừa gặp được trong doanh trại.
"Bắn chết nó! Trường thương!" Xung quanh không còn tu sĩ nào khác, Lục Huyền cũng không cố kỵ nữa, hắn lập tức lấy pháp khí tứ phẩm Bạch Cốt Ma Khôi ra, tâm niệm vừa động, pháp khí đã hóa thành một cây cốt thương màu xám trắng, liên tục lan tràn, chỉ trong nháy mắt đã dùng tốc độ nhanh nhất bay tới trước mặt con yêu cầm khôi lỗi kia.
Yêu cầm khôi lỗi muốn tránh né theo bản năng, lại không ngờ cây cốt thương kia cũng có thể biến hóa theo sự thay đổi của nó. Cốt thương tự nhiên chuyển hướng rồi trực tiếp đâm thẳng vào trong đầu yêu cầm, xỏ xuyên qua thân nó.
Dù đã đánh đến như vậy, nhưng yêu cầm khôi lỗi vẫn nhanh chóng tấn công về phía Lục Huyền.
Hắn hừ lạnh một tiếng, cốt thương dính trong cơ thể yêu cầm lập tức phân tách ra thành vô số gai xương, phá tung thân thể yêu cầm khôi lỗi thành rất nhiều mảnh vụn nho nhỏ, rơi trên mặt đất, trải thành một lớp thật dày.
Sau khi ung dung giải quyết một con yêu cầm khôi lỗi, mấy con yêu thú khác cũng chạy thẳng về nơi này từ mọi phương hướng.
Lục Huyền không chút lơ là, Bạch Cốt Ma Khôi trên không trung lại biến hóa thành nhiều hình thái khác nhau, hoặc tấn công hoặc ngăn cản, dễ dàng đối phó với đòn tổng tấn công của mấy con yêu thú khôi lỗi kia.
Con yêu thú hình cầu phủ đầy gai đen nọ lại bất thình lình bay tới gần Lục Huyền, thân thể nó giãn ra rồi co lại, như thể sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.
"Lằng nhằng quá, để ta châm lửa cho ngươi." Lục Huyền nghĩ thầm.
Ngay sau đó, năm viên thạch châu màu đỏ đậm đã bay ra khỏi túi trữ vật, với mảnh dung nham đỏ rực không ngừng cuồn cuộn bên trong, cùng nhau tiến thẳng về phía trước, bùng phát thành biển lửa đỏ ngầu trải dài hàng chục trượng.
Yêu thú hình cầu trực tiếp bị biến thành tro đen dưới đòn công kích hỏa diễm kinh khủng như vậy.
"Cái này gọi là lấy bạo chế bạo." Khóe miệng Lục Huyền nhếch lên.
Lúc trước, khi Liệt Diễm Quả thành thục, hắn đã thu hoạch được không ít bảo vật Bạo Viêm Châu tam phẩm từ trong quầng sáng. Lại nói, hắn đã có được phương pháp ngưng luyện linh chủng Liệt Diễm Quả rồi, lại cộng thêm xác xuất mở ra Bạo Viêm Châu từ trong quầng sáng cũng không thấp, bởi vậy hắn cũng không cảm thấy đau lòng khi cho nổ hàng loạt thạch châu như thế.
Nói cách khác, thứ mà người khác coi là trân bảo thì đối với hắn, nó chỉ là một món đồ chơi.
"Ra đây đi, Tiểu Đằng Đằng, hôm nay ta sẽ cho ngươi thưởng thức một bữa tiệc buffet hỗn hợp giữa yêu thú và linh thực, số lượng nhiều lắm, cứ ăn thoải mái đi nha!"
Lời nói vừa dứt, một nhánh dây leo màu xám tro đã linh hoạt chui ra từ ống tay áo của Lục Huyền. Yêu Quỷ Đằng rơi trên mặt đất, vừa cảm nhận được khí tức yêu thú khôi lỗi ở phía xa xa, nó đã không kìm lòng nổi mà dựng đứng lên, phần ngọn của dây leo tiết ra một đống chất nhầy màu xám.
Lục Huyền vừa động tâm niệm, Bạch Cốt Ma Khôi đã hóa thành một sợi xích bằng xương to dài, trói thật chặt mấy con yêu thú khôi lỗi còn sót lại rồi kéo đến trước mặt mình.
"Tha hồ tận hưởng nha!" Lục Huyền nhìn Yêu Quỷ Đằng vừa rục rịch ngóc đầu dậy ở dưới chân, nhẹ nhàng ra lệnh.
Yêu Quỷ Đằng nghe vậy, nhánh dây leo màu xám tro lập tức phân chia thành rất nhiều sợi dài mảnh như xúc tu, chỉ trong chớp mắt nó đã lớn lên như gió thổi. Những nhánh dây leo đan xen vào nhau, phía trên có miệng hút bao gồm vô số những chiếc răng bén nhọn mọc chi chít dày đặc, gai nhọn rậm rạp chằng chịt dữ tợn không gì sánh được.
Trước mặt vô số đồ ăn ngon, cuối cùng Yêu Quỷ Đằng ngũ phẩm cũng bộc lộ ra một chút phong thái thuộc về cấp bậc của nó.
Hưu hưu hưu!
Vô số nhánh dây leo bay tới, uy thế vô cùng tựa như muốn che khuất cả bầu trời, chỉ trong nháy mắt, đã bắn đến trước mặt mấy con yêu thú khôi lỗi kia, rồi quấn sít sao quanh thân thể chúng, khiến chúng không thể nào nhúc nhích nổi, đồng thời phần ngọn của dây leo cũng dán chặt lên đầu yêu thú khôi lỗi.
Giống như dùng miệng mút ốc đồng, các chất hỗn hợp kỳ lạ từ bên trong cơ thể yêu thú nhanh chóng bị Yêu Quỷ Đằng hút ra và nuốt chửng vào trong nó.
Một lát sau, những nhánh dây leo màu xám tro đã khôi phục lại trạng thái bình thường, chỉ khác là hiện tại, đã có thể rõ ràng nhìn thấy cơ thể nó trở nên thô to và chắc khỏe hơn trước kia, thậm chí lúc nó bò trên mặt đất, còn có vẻ hơi vụng về, chưa quen thuộc lắm với sự thay đổi đột ngột của chính mình.
Về phần mấy con yêu thú khôi lỗi kia, sau khi Thố Âm Ti dung hợp bên trong bị hút ra ngoài, chúng chỉ còn lại một cái xác trống rỗng, rơi xuống đất, trực tiếp vỡ thành vô số mảnh vụn.
"Linh thực tam phẩm Thố Âm Ti biến dị, cộng thêm thịt yêu thú phẩm cấp tương ứng, hai loại kết hợp với nhau có mùi vị như thế nào?" Lục Huyền vừa hỏi vừa truyền một ý niệm cho Yêu Quỷ Đằng.
Yêu Quỷ Đằng chật vật đứng thẳng lên, liên tục gật đầu, trong linh trí đơn giản của nó tràn đầy cảm giác vui sướng.
"Lần này đi dã ngoại ăn cơm, xem như là ăn no rồi?"
Phần ngọn dây leo của Yêu Quỷ Đằng lại gật đầu liên tục, đúng là được trời thương xót, mặc dù ở trong động phủ nó đã đánh dấu rất nhiều linh thực phẩm cấp cao quý hiếm rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nó được thưởng thức lượng thức ăn ngon và nhiều như vậy.
"Ăn no rồi thì đến lúc làm việc thôi! Vận động một chút để tiêu hóa!" Lục Huyền búng nhẹ lên ngọn dây leo màu xám tro, lại đưa mắt nhìn thân hình cồng kềnh của nó, trong giọng nói có chút ghét bỏ.
"Tìm kiếm cho ta xem, ở gần đây có dấu vết của loại linh chủng linh thực này không." Lục Huyền lấy Tiễn Đằng Tiễn Đằng biến dị ra khỏi Thao Trùng Nang.
Trước đó khi vừa phát hiện ra đám yêu thú khôi lỗi tập kích, hắn đã chuẩn bị tinh thần rời khỏi doanh trại từ sớm, nên cũng trực tiếp di dời cây non Tiễn Đằng vào trong Thao Trùng Nang.
Thao Trùng Nang là bảo vật ngũ phẩm, khả năng duy trì sinh cơ bên trong linh thực mạnh hơn Sinh Sinh Đại tam phẩm, để linh thực vào trong đó một khoảng thời gian ngắn cũng không cần phải lo lắng sinh cơ bên trong linh thực sẽ xói mòn.
"Ngoài ra, ngươi cũng phải chú ý xem có khí tức của loại linh chủng nào khác không, về phẩm cấp thì dưới tam phẩm đừng xem xét, trực tiếp bỏ qua là được." Lục Huyền dặn dò Yêu Quỷ Đằng vô cùng kỹ càng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận