Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 347: Thanh Ngọc Chi!

Chương 347: Thanh Ngọc Chi!
Tu sĩ thanh niên tràn đầy cảm kích, lập tức bước xuống bục. Sau đó, lại có thêm mấy đệ tử ngoại môn lên bục, những người này hoặc là cầm theo linh thực, hoặc là hỏi trực tiếp vấn đề, Lục Huyền đều kiên nhẫn trả lời từng người một.
"Lục sư thúc, ta thu được hạt linh chủng Tử Dương Hoa này đã hai năm rưỡi rồi, nhưng thời gian dài như vậy, nó vẫn không thể mọc thành linh thực, không biết nó có vấn đề ở đâu. Nếu cứ không thể bồi dưỡng được, đoán chừng sinh cơ bên trong linh chủng sẽ trôi đi hết, và biến thành phế chủng mất." Một thanh niên có tướng mạo thanh tú đi lên bục, trên tay cầm theo một hạt linh chủng màu tím đậm, vẻ mặt có phần bức thiết.
Lục Huyền tiếp nhận hạt linh chủng kia, trực tiếp vùi nó vào trong linh nhưỡng, rất nhanh, hắn biết được điểm bất thường có liên quan đến hạt linh chủng này.
"Chắc hẳn sư điệt lấy được hạt linh chủng Tử Dương Hoa này từ chỗ sâu dưới lòng đất?"
"Đúng vậy, ta lấy được linh chủng này ở một chỗ sâu tới ngàn trượng trong lòng đất của bí cảnh, nhưng tình huống này có liên quan gì đến chuyện nó không thể nhú mầm ư?" Thanh niên thanh tú như có điều suy nghĩ hỏi.
"Linh thực Tử Dương Hoa thường sinh sống trong hoàn cảnh có nhiều ánh sáng chiếu rọi, mà hạt linh chủng này của sư điệt, vốn ở sâu trong lòng đất đã lâu, trải qua từng đời cải tạo nên đã hoàn toàn thích nghi với hoàn cảnh dưới lòng đất rồi, nếu trồng trong môi trường bình thường sẽ không thể tạo thành linh thực. Vì vậy, chỉ cần sư điệt trồng hạt linh chủng Tử Dương Hoa này trong một cái hang động tối tăm là được, độ sâu khi vùi nó vào trong linh nhưỡng cũng phải gấp đôi linh thực bình thường." Lục Huyền đề xuất một giải pháp chi tiết.
Đợi cho đến khi thanh niên thanh tú kia tràn đầy cảm kích đi xuống bên dưới, lúc này, hắn mới quay người nhìn nhóm đồng môn đang chăm chú lắng nghe ở hội trường: "Chắc hẳn hạt linh chủng Tử Dương Hoa này đã mang đến cho các vị một vài gợi ý rồi. Đúng vậy, phương pháp gieo trồng linh thực cũng cần dựa theo tình hình cụ thể, không thể gò bó vào một phương pháp và quy trình cố định được. Các vị có thể thiết lập nên mối liên quan mật thiết và hiểu rõ nhu cầu của linh thực, từ đó lại tùy theo nhu cầu của chúng mà điều chỉnh phương pháp gieo trồng, để chúng luôn ở trong trạng thái sinh trưởng tốt."
Hắn dùng ví dụ linh chủng Tử Dương Hoa không thể phát triển thành cây, để chia sẻ kiến thức cho nhóm vị đệ tử ngoại môn đang nghe giảng bên dưới.
"Lục sư thúc, ta có một gốc Thanh Ngọc Chi tam phẩm, hai ngày nay, đột nhiên nó trở nên cực kỳ khác thường, sư thúc có thể nhìn giúp ta một chút không?" Đột nhiên một giọng nói lạnh nhạt truyền đến.
Lục Huyền nhìn về phía người nói chuyện, chỉ thấy một gã tu sĩ Luyện Khí viên mãn có tướng mạo hơi âm trầm đang nhìn về phía này.
"Ồ? Thanh Ngọc Chi tam phẩm sao? Mời sư điệt lên đây, để cho ta và mọi người cùng nghiên cứu." Lục Huyền cảm thấy khá hứng thú với loại linh thực này.
Hắn từng bắt gặp loại Thanh Ngọc Chi tam phẩm này trong một cuốn điển tịch ở bên trong Tàng Kinh các, đây là loại linh thực cực kỳ hiếm thấy, bên trong Thiên Kiếm Tông cũng không có linh chủng tương ứng để cung cấp trao đổi.
Thanh niên âm trầm kia lập tức lấy một nhánh cây có hình thù kỳ dị từ trong túi trữ vật ra. Thân cây dài nhỏ có màu xanh đậm, trên đầu cành có mọc ra một cụm san hô giống như ngọc thạch màu xanh nhạt, mang đến xúc cảm lóng lánh trong suốt.
Dựa vào đôi mắt sắc bén của mình, Lục Huyền lập tức nhận thấy có rất nhiều vết nứt nhỏ trong suốt đến vô hình trên cành cây trông như ngọc thạch kia, nếu quan sát bằng mắt thường rất dễ dàng bỏ qua chúng. Những vệt rạn nứt kia quá mức nhỏ bé, thậm chí còn kết hợp lại thành những đường vân chạy dọc theo cành cây, cứ như quỹ tích của tự nhiên vậy, dường như tác nhân tạo thành không phải do con người.
"Xin hỏi sư điệt, loại tình huống này đã xuất hiện trên Thanh Ngọc Chi được bao lâu rồi?" Lục Huyền tò mò hỏi.
"Không đến ba ngày, cụ thể thì ta không biết, cũng may hôm nay ta tình cờ phát hiện ra." Thanh niên có vẻ âm trầm kia lạnh nhạt trả lời.
Lục Huyền nghe vậy, chỉ gật nhẹ đầu, sau đó lại không ngừng lật qua lật lại nhánh Thanh Ngọc Chi tam phẩm trong tay, mạch suy nghĩ cuồn cuộn trào dâng trong đầu.
"Nguyên nhân có thể là do đâu đây? Phán đoán từ xu hướng phát triển của đường vân, khả năng do ngoại lực gây ra là cực kỳ bé nhỏ, có vẻ như ta nên đặt trọng điểm vào nguyên nhân nội tại. Như vậy tình huống là gì? Là khí tức tà ma xâm nhập? Hay do dị trùng chưa xác định nào đó? Hoặc chỉ đơn giản là nó tự nứt ra thôi?"
"Sư thúc có nhìn ra vấn đề gì không?" Thanh niên có vẻ âm trầm kia hơi có không kiên nhẫn, sốt ruột hỏi.
"Còn chưa, để ta xem một lần nữa." Lục Huyền tiếp tục cẩn thận kiểm tra Thanh Ngọc Chi tam phẩm.
Lại qua nửa khắc, hắn cùng với một vài đệ tử ngoại môn bị thu hút đến vẫn bó tay không tìm ra phương thức nào để xử lý tình huống ấy, dù bọn họ có đưa ra một vài phương pháp nhưng chỉ có thể trị được phần ngọn chứ không trị dứt điểm được tận gốc, thậm chí còn không tìm ra được gốc rễ của vấn đề.
"Nếu sư thúc thật sự không tìm ra vấn đề, vậy thì đến đây thôi, lát nữa ta lại đi tìm những vị sư thúc khác xem xét hộ." Trong giọng nói của thanh niên âm trầm kia có kèm theo vài phần nghi ngờ, chất vấn.
"Ta có thể trồng gốc Thanh Ngọc Chi này không?" Lục Huyền bình tĩnh hỏi thanh niên có vẻ âm trầm nọ.
Gặp chuyện bản thân không giải quyết được cứ dứt khoát để phần mềm hack lo, Lục Huyền dự định sẽ dùng năng lực nắm bắt chính xác trạng thái sinh trưởng của linh thực, để thử xem nguyên nhân thực sự là gì.
"Sư thúc không cần thiết phải làm điều thừa thãi như vậy."
"Ta có lực tương tác khá mạnh với linh thực, có thể cảm nhận được đại khái cảm xúc và nhu cầu của chúng. Sau khi trồng Thanh Ngọc Chi xuống, ta sẽ dựa vào một vài loại thuật pháp linh thực, để cho ra phán đoán sơ lược."
"Chỉ cần không gây tổn thương tới Thanh Ngọc Chi là được." Thanh niên kia thoáng do dự một chút, mặc dù cảm thấy lời nói của Lục Huyền có chút khó tin, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
"Xin sư điệt hãy yên tâm, ta cam đoan sẽ không làm tổn hại đến linh thực." Được chủ nhân của Thanh Ngọc Chi cho phép, Lục Huyền lập tức tìm một khoảng đất trống, thi triển Địa Dẫn Thuật rồi vùi nhánh Thanh Ngọc Chi kia vào trong linh nhưỡng.
Rất nhiều đệ tử ngoại môn đến đây nghe giảng cũng xúm lại, để xem Lục Huyền sẽ giải quyết tình huống này như thế nào.
Phần gốc của nhánh Thanh Ngọc Chi kia vừa vặn được cắm vào trong vết nứt.
Lục Huyền lại thi triển một đạo Linh Vũ Thuật cho linh thực, những sợi linh vũ li ti nhẹ nhàng thấm vào phần gốc và cành lá của Thanh Ngọc Chi. Sau đó, hắn ngưng tụ tâm thần, một chuỗi những thông tin chi tiết về Thanh Ngọc Chi lập tức xuất hiện trong đầu hắn.
【Linh thực Thanh Ngọc Chi tam phẩm, trân quý hiếm thấy, trong quá trình sinh trưởng cần hấp thu tinh hoa cuiar ngọc thạch, sau khi thành thục có thể dùng để luyện chế các loại pháp khí xua đuổi tà ma như ngọc như ý, ngọc bội, ngọc giản...】
【Sinh cơ đang trôi đi, do trong cơ thể linh thực có Ẩn Mộc Trùng ký sinh, dẫn tới sinh cơ của linh thực bị mất dần, nếu để lâu dài, có khả năng phần đỉnh ngọc thạch sẽ bị nứt vỡ từ từ.】
Bạn cần đăng nhập để bình luận