Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 253: Huyền Thiên Bạch Loan Trao Đổi!

Chương 253: Huyền Thiên Bạch Loan Trao Đổi!
Lục Huyền thuần thục cởi tầng dây cỏ của Thảo Khôi Lỗi đang trói trên người Thiết Ngao Giải ra, sau đó dùng động tác quen thuộc mở lớp vỏ cua vừa dày vừa nặng bên trên.
"Trước khi chết vẫn kiêu căng khó thuần như thế..." Hắn nhìn con Thiết Ngao Giải dù đã chín vẫn nâng cao đôi càng to như đại đao của mình lên, trong nội tâm thầm cảm khái một câu, rồi xé từng cái chân ra, lần lượt chia cho Đạp Vân Linh Miêu và ấu điểu Phong Chuẩn.
Thịt cua thơm ngon, gạch cua béo ngậy, một người hai thú lập tức tiến vào trạng thái ăn như mê như say.
"Kíu kíu!" Đột nhiên một tiếng kêu to thanh thúy vang lên.
Chủ nhân của tiếng kêu này chính là con Huyền Thiên Bạch Loan thiên phú trác tuyệt từng tới đây hai lần. Nó vừa đáp xuống mặt đất ở cách đó không xa, dùng đôi mắt trong veo với hai màu đen trắng của mình háo hức nhìn chằm chằm vào phần thịt cua và gạch cua vàng óng trong tay Lục Huyền.
"Ai da, chỗ dựa tương lai đến rồi!" Lục Huyền mừng thầm trong lòng, hắn lập tức xé một cái chân cua màu đỏ, mang đặt tới trước mặt Loan Điểu, hậu duệ linh thú hộ tông.
Loan Điểu vui vẻ thả lỏng bộ lông chim trắng tinh của mình, đột nhiên "vèo" một tiếng, trái linh quả không biết từ đâu xuất hiện đã bay tới trước mặt Lục Huyền. Trái linh quả này căng mọng giống như một khối ngọc thạch phỉ thúy, linh quang bên trong lấp lòe tỏa sáng, hương thơm ngào ngạt, vừa nhìn đã biết không phải linh quả bình thường.
"Cho ta hả?" Lục Huyền chỉ vào trái linh quả nhìn như phỉ thúy kia, tò mò hỏi.
Huyền Thiên Bạch Loan khẽ gật đầu, rồi tập trung vào cái chân cua trước mặt.
Con Thiết Ngao Giải này được Lục Huyền nuôi nấng cẩn thận, trong giai đoạn đầu phát triển đều được thỏa mãn đầy đủ thức ăn, ngoài ra nó còn được tạo nhiều cơ hội rèn luyện chân cua, khiến cho thịt cua càng săn chắc hơn bình thường, bởi vậy khi hấp chính, vị thịt của nó sẽ ngon hơn Thiết Ngao Giải phổ thông.
Ngắm trái linh quả như phỉ thúy trong tay, Lục Huyền không nhịn được lập tức bỏ một miếng vào trong miệng. Mùi thơm ngọt ngào nhanh chóng lan tràn, trực tiếp chảy qua tứ chi bách hài trong cơ thể, hắn nhạy bén cảm nhận được sau khi ăn linh quả, linh lực trong cơ thể mình vừa tăng lên một chút.
"Tác dụng này... Chắc chắn là linh quả tam phẩm, bảo vật như thế lại bị con Loan Điểu này trộm mang đi để trao đổi lấy thịt Thiết Ngao Giải với ta." Lục Huyền nhìn trái linh quả trong tay một hồi, sau đó thu nó vào trong túi trữ vật. Tiện thể, hắn cũng lấy ra một khối Giải Linh Cao, cắt thành mấy miếng, chia cho Đạp Vân Linh Miêu, ấu điểu Phong Chuẩn và Loan Điểu, mỗi con một miếng.
Ấu điểu Phong Chuẩn vẫn áp dụng động tác ăn tươi nuốt sống như bình thường, trực tiếp há cái mỏ ra, một ngụm nuốt chửng. Sau đó, cái mỏ chim chép chép giống như đang hồi tưởng lại dư vị tuyệt diệu kia. Còn linh miêu lại vươn cái lưỡi mềm mại hồng hào béo mập tới, thong thả liếm từng chút từng chút Giải Linh Cao màu xanh trắng.
"Hương vị của thứ Giải Linh Cao này cũng không tệ lắm phải không?" Chờ Loan Điểu ăn xong, Lục Huyền lại tới gần nó thêm một chút, nhỏ nhẹ hỏi.
Với hai lần kinh nghiệm trước đó, Huyền Thiên Loan Điểu đã không còn bài xích Lục Huyền nữa, nó để mặc cho hắn đến bên cạnh mình.
"Tiểu Bạch à, mặc dù ta không biết lai lịch của ngươi như nào, nhưng đôi ta đã thành lập nên mối quan hệ ăn uống nhất định rồi, cũng coi như có chút tình bằng hữu. Không biết chỗ ngươi ở còn loại linh thú nào khác không, nếu còn, ngươi có thể dẫn đồng bạn của mình đến chỗ ta chơi đùa. Không nói đến những cái khác, trong động phủ này của ta vẫn còn rất nhiều đồ ăn ngon, linh quả phẩm chất cao, mấy thứ ngon lành hệt như miếng Giải Linh Cao này, cái gì cần có đều có. Ngươi và đồng bạn cứ mạnh dạn đến ăn nhé."
Lục Huyền cười híp mắt nói, dù sao hắn cũng ôm cái bắp đùi là một linh thú phẩm cấp cao trong tương lai này rồi, thì đương nhiên là không ngại ôm thêm mấy cái đùi nữa, nuôi dưỡng chúng nó từ nhỏ, sẽ dễ dàng thiết lập mối quan hệ thân thiết chặt chẽ hơn khi chúng nó lớn lên.
Một con Huyền Thiên Loan Điểu có tiềm lực thất phẩm, thì khẳng định là những con linh thú xung quanh nó cũng không phải dạng tầm thường.
Loan Điểu trắng tinh nghiêng đầu, thoáng cân nhắc một chút, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Sau đó, nó vẫy vẫy đôi cánh chim về phía Lục Huyền, toàn thân lập tức hóa thành vô số đốm sáng, nhanh chóng tiêu tán không để lại một chút dấu vết nào.
"Loại năng lực tự do xuyên qua trận pháp này thật khiến người ta thèm muốn mà..." Lục Huyền cảm khái một câu, rồi bắt tay đi dọn dẹp đống hỗn độn trước mặt.
Sau khi hắn chuẩn bị qua loa một chút, lại tiếp tục lên đường đi tới Kiếm Môn trấn. Những con ngươi yêu thú hắn đặc biệt thu thập lần trước còn chưa mang đi nuôi dưỡng Bách Đồng Quỷ Mộc, nếu cứ để chúng ở trong Sinh Sinh Đại, chỉ sinh cơ sẽ xói mòn mất. Ngoài ra, hắn còn phải đi tìm một số tài liệu dùng để phối chế nước thuốc dùng cho quá trình tu luyện 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》.
Phía dưới cây kiếm đá khổng lồ, Lục Huyền chợt phát hiện, trên quảng trường Thanh Thạch hôm nay có nhiều quầy hàng hơn bình thường, hắn hăng hái đi dạo quanh các gian hàng, để xem có thứ gì mình cần không.
Khác với bình thường, hôm nay, những loại hàng hóa được đặt trên các quầy hàng ở nơi này lại có thêm nhiều dạng tài liệu, linh dược, pháp khí hơn. Trong số chúng lại có kha khá những món pháp khí vẫn còn lưu lại khí tức lạ, thậm chí có cả vết máu chưa khô, chứng tỏ lai lịch không đứng đắn.
Hắn vừa quan sát vật phẩm trong quầy hàng vừa chăm chú lắng nghe những tu sĩ xung quanh thầm thì thảo luận.
Trong đám tu sĩ xung quanh, tốt xấu lẫn lộn, có đệ tử Thiên Kiếm Tông, cũng có một ít tán tu đi đến nơi này hóng hớt, và đương nhiên, đa phần vẫn là nhóm tôi tớ gia quyến của đệ tử nội môn và ngoại môn ở lại trong trấn.
"Nghe nói tiểu bí cảnh mới phát hiện kia đã khai khẩn được hơn nửa rồi, rất nhiều tu sĩ thu được cơ duyên vô cùng to lớn ở trong đó."
"Đúng đấy đúng đấy, hầu hết những loại linh dược, bảo vật nhị phẩm, tam phẩm xuất hiện ở trên trấn hiện giờ, đều bắt nguồn từ bí cảnh cỡ nhỏ kia."
"Đáng tiếc danh sách Thiên Kiếm Tông thả ra có hạn, ta chẳng thể chen chân vào chia một chén canh."
Lục Huyền bước chầm chậm giữa các quầy hàng, hiện giờ, trọng tâm của câu chuyện sốt dẻo nhất đang được nhóm tu sĩ xung quanh thảo luận đều là bí cảnh mới vừa được mở ra nằm cách tông môn hơn nghìn dặm. Không ít đệ tử tông môn hoặc tu sĩ bên ngoài tiến vào nơi đó, đều giành được kha khá chỗ tốt, thậm chí có người còn bỗng nhiên nổi tiếng, một bước lên mây.
Vẻ mặt Lục Huyền vẫn không thay đổi, nhưng đôi tai lại vểnh lên, liên tục thu thập các nguồn thông tin khác nhau.
Từ cuộc thảo luận của các tu sĩ, hắn biết được thêm vài tin tức quan trọng khác, đó là trong số những tu sĩ tông môn tới tham gia khai khẩn bí cảnh lần này, đã có khoảng sáu - bảy đệ tử ngoại môn bị chết hoặc lạc bên trong bí cảnh.
Ngoài ra, số lượng người bị thương là bao nhiêu không rõ.
"Xem ra mọi chuyện đúng như ta dự đoán, sư thúc Trúc Cơ không thể luôn túc trực bảo vệ được tất cả, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sẽ có nguy cơ tử vong." Lục Huyền âm thầm thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận