Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 209: Kẻ Phản Bội!

Chương 209: Kẻ Phản Bội!
Sau khi hoàn thành thủ tục "trồng trọt" này, Lục Huyền lập tức ngưng tụ tâm thần trên cây Thủy Trạch Linh Đào đang ốm nặng, một dòng tin tức nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn.
【Linh thực nhất phẩm Thủy Trạch Linh Đào, thường sống trong vũng bùn đầm lầy. Linh đào chín chứa linh lực dồi dào, có thể ăn như linh quả, cũng có thể dùng làm tài liệu chính để luyện chế một vài đan dược. 】
【Bị Nghĩ Văn Trùng xâm nhập ký sinh, sinh cơ tổn hại rất nhiều, cần điều khiển thuật pháp hệ hỏa nướng bên ngoài cành lá của Thủy Trạch Linh Đào. Dưới sự kích thích của linh lực hệ hỏa, Nghĩ Văn Trùng sẽ xảy ra phản ứng bản năng, từ đó phân biệt được với cành linh thực bình thường. 】
【Yêu cầu năng lực điều khiển thuật pháp hệ hỏa không thấp hơn cảnh giới tiểu thành, bằng không sẽ gây nên tổn thương cho linh thực.】
"Dùng thuật pháp hệ hỏa kích thích... Thủy Trạch Linh Đào này và Nghĩ Văn Trùng cùng sợ lửa, nhưng dưới quá trình nướng bằng linh hỏa, linh thực sẽ không có phản ứng gì, còn Nghĩ Văn Trùng dù hình dạng giống hệt cành linh thực nhưng khi đối mặt với hỏa diễm, chúng sẽ sinh ra phản ứng khác biệt."
"Bản chất nó là yêu trùng, tự nhiên sẽ đưa ra lựa chọn là tìm cái lợi tránh cái hại, từ đó chúng ta có thể phân biệt được chúng với linh thực.”
“Nhưng dựa theo tình huống bình thường, Linh thực sư sẽ không sử dụng phương pháp này, bởi vì lo lắng trong quá trình sử dụng hỏa diễm để thiêu sẽ vô tình làm tổn thương đến linh thực, vì vậy mới cần tu sĩ có năng lực điều khiển thuật pháp hệ hỏa tinh diệu." Lục Huyền nghĩ thầm trong lòng, sau đó hắn quay ngươi lại, bắt gặp Trương Thành Ninh với ánh mắt tràn đầy chờ mong đang nhìn chằm chằm vào mình, hắn chỉ mềm mỏng nói: "Không cần phải lo lắng, ta đã có hiểu biết tương đối về loại sâu bệnh này rồi, rất nhanh sẽ giải quyết được triệt để giúp các ngươi."
Nói xong, hắn lại dẫn theo Trương Thành Ninh trở về Trương gia.
"Diêu sư tỷ, ta là Lục Huyền. Ta có phát hiện về chuyện sâu bệnh bên trong Thủy Trạch Linh Đào lần này, mới cố ý qua đây thương lượng một chút với sư tỷ." Sau khi trở lại Trương gia, Lục Huyền đi thẳng tới chỗ ở của nữ tử xinh đẹp, gõ cửa hỏi thăm.
"Lục sư đệ mời vào."
Lục Huyền đẩy cửa phòng ra, Diêu Thanh đang ngồi trên cái ghế gỗ, cười tủm tỉm nhìn mình: "Sư đệ tìm được nguồn gốc quái trùng này rồi sao?"
"Sư tỷ thật hiểu ta. Ta cũng không có sở thích đặc biệt gì khác, chỉ thích một số chuyện linh tinh có liên quan đến linh thực linh thú mà thôi. Sau khi trở về, ta đã nghĩ ngợi khá lâu, cuối cùng cũng nhớ ra mình đã từng xem thông tin về loại quái trùng này bên trong một cuốn điển tịch nào đó của tông môn. Tên quái trùng này là Nghĩ Văn Trùng, trứng trùng ký sinh trên linh thực, trong quá trình trưởng thành, chúng sẽ từ từ bắt chước hình dạng của linh thực, cho nên nhìn lướt qua, sẽ thấy nó gần như đã hòa làm một thể với linh thực rồi, rất khó tìm được dấu vết của nó. Cứ như vậy, cho đến khi bước vào thời kỳ thành thục, Nghĩ Văn Trùng sẽ cướp đi rất nhiều sinh cơ bên trong linh thực, rồi rời khỏi linh thực, sinh sôi nảy nở cho đến khi bắt đầu một vòng ký sinh mới."
"Nghĩ Văn Trùng, ta chưa từng nghe đến cái tên này, nhưng ta tin tưởng sư đệ, chỉ là… sư đệ nghĩ ra tên của nó, vậy đã có biện pháp đối phó với nó hay chưa?" Diêu sư tỷ tò mò hỏi.
Tuy nàng thay sư thúc Trúc Cơ quản lý một tòa dược viên, nhưng tinh lực chủ yếu vẫn đặt trên quá trình tu luyện, chỉ biết sơ qua một vài cách bồi dưỡng linh thực, còn những cái khác lại biết rất ít. Song khi nghe Lục Huyền nói những lời này, trong lòng nàng đã tin hắn đến bảy – tám mươi phần trăm rồi.
Xét cho cùng, chuyện Lục Huyền cải thiện phẩm chất Hầu Diện Lan đã để lại cho nàng một ấn tượng rất sâu sắc.
"Phương pháp cũng không khó lắm, chỉ cần tu sĩ am hiểu thuật pháp hệ hỏa, dùng lửa từ từ nướng qua, sau đó căn cứ vào biến hóa của linh thực, để tìm ra Nghĩ Văn Trùng đang ẩn núp bên trong cành cây là được." Lục Huyền nói xong, thoáng dừng lại một chút mới tiếp tục: "Muốn giải quyết nó không quá khó, nhưng ta vẫn còn một chuyện khác muốn nói với sư tỷ. Theo ta được biết, loại Nghĩ Văn Trùng này vốn không quá phổ biến, năng lực sinh sản lại thấp, rất hiếm khi xuất hiện số lượng lớn ở cùng một khu vực như thế này."
Nghe được lời nói của Lục Huyền, Diêu Thanh khẽ cau mày, vẻ mặt băng lãnh.
"Ý của sư đệ là… rất có thể bên trong Trương gia đã xuất hiện nội gián? Đương nhiên cũng có thể là tu sĩ khác lẻn vào trong vườn linh thực, trực tiếp đặt trứng Nghĩ Văn Trùng lên trên Thủy Trạch Linh Đào. Vấn đề là gia chủ của Trương gia Trương Ngọc Đường cũng không biết nội tình trong đó, bằng không... đối phương tuyệt đối sẽ không đến cầu Thiên Kiếm Tông giúp đỡ."
Diêu Thanh nhanh chóng phân tích mối quan hệ lợi hại trong chuyện này, rồi dứt khoát xoay người, trực tiếp rời đi: "Ta đi thương lượng với gia chủ Trương gia một chút, lần này đa tạ Lục sư đệ."
Màn đêm buông xuống, trong vườn linh thực rộng lớn vô cùng yên tĩnh, ánh trăng chiếu rọi những cành lá và trái cây của Thủy Trạch Linh Đào, có cảm giác một tầng sóng nước đang chập chờn dao động, mơ mơ hồ hò, lúc ẩn lúc hiện.
Một bóng đen với thân hình vô cùng linh hoạt, nương theo ánh trăng mông lung mờ ảo, cẩn thận tiến vào trong vườn linh thực. Gã quan sát bốn phía yên lặng như tờ một phen, lúc này đám tu sĩ đang tuần tra vườn linh thực đã đi nghỉ ngơi rồi.
Bóng đen kia lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong miệng phát ra tiếng rít như côn trùng kêu, vô cùng kỳ lạ, âm thanh nhỏ như tiếng muỗi vo ve, gần như không thể nghe được.
Không lâu sau khi tiếng côn trùng kêu kia vang lên, đám cành lá Thủy Trạch Linh Đào ở xung quanh lập tức rung chuyển, từng con quái trùng trông giống như cành cây, lập tức rụng xuống từ trên cây, thong thả bò sát trong vũng bùn, lao về phía bóng đen.
"Khu Trùng Thuật này có hiệu quả tốt thật, có thể tự động tụ tập Nghĩ Văn Trùng qua đây. Đáng tiếc chỉ ảnh hưởng đến côn trùng trưởng thành, còn chưa mang đến ảnh hưởng quá lớn đối với ấu trùng đang ở trong trạng thái mô phỏng ký sinh." Bóng đen nghĩ thầm trong lòng.
Hồi sáng nay, sự xuất hiện của ba tu sĩ Thiên Kiếm Tông đã mang đến cho gã một loại cảm giác khủng hoảng vô cùng, vì vậy, ngay trong đêm, gã đành mạo hiểm, sử dụng Khu Trùng Thuật, gom những con Nghĩ Văn Trùng đã bước vào thời kỳ thành thục lại với nhau.
Mặc dù gã biết, với tập tính sinh hoạt và hình dạng quái dị của Nghĩ Văn Trùng, khả năng chúng bị phát hiện với số lượng lớn kiểu này là rất thấp, nhưng xét cho cùng, đối phương cũng là tu sĩ của đại tông môn, làm không cẩn thận, khẳng định là đối phương sẽ tìm ra phương pháp giải quyết Nghĩ Văn Trùng. Mà số lượng Nghĩ Văn Trùng ký sinh trong vườn linh thực bị hao tổn quá nhiều, thì thù lao gã được trả cũng nhanh chóng giảm đi theo.
"Sau khi lấy một nhóm Nghĩ Văn Trùng này xong, lại đến lấy thêm chừng hai - ba lần nữa, như vậy là gần như toàn bộ chúng sẽ vào tay rồi. Khà khà, cái gì mà Thiên Kiếm Tông, Trương gia trồng nhiều Thủy Trạch Linh Đào như vậy, còn không phải làm lợi cho ta sao?" Trong lòng bóng đen vô cùng đắc ý.
Đột nhiên, một mảnh linh quang mơ hồ sáng lên, mấy bóng người lập tức xuất hiện ngay bên dưới quầng sáng nọ.
"Không ngờ… bên trong Trương gia ta lại có kẻ xấu xa như ngươi." Gia chủ Trương gia lạnh nhạt gằn từng chữ một, phảng phất như lửa giận vô hạn đang bùng nổ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận