Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 179: Thực Đơn Định Chế Cho Yêu Thú Giao Long!

Chương 179: Thực Đơn Định Chế Cho Yêu Thú Giao Long!
Mặc dù Lục Huyền đã làm chủ được trạng thái tức thời của Giao Long, nhưng sau khi thuần hóa, lại cần cho chúng ăn món mà chúng thấy ngon hoặc là thịt yêu thú có thể thúc đẩy sự phát triển và tiến hóa của chúng.
Nhưng lượng lớn thịt yêu thú trong thùng gỗ này lại không được phân phối dựa theo suy nghĩ của hắn, khiến cho thịt yêu thú thích hợp dùng để nuôi dưỡng Giao Long có thể quá nhiều hoặc là quá thiếu, không thể đáp ứng đầy đủ từng con yêu thú Giao Long cự mãng bên trong Thiên Long hồ được, nên đến cuối cùng, chúng chỉ được ăn thịt yêu thú bình thường mà thôi.
Nghĩ một hồi, hắn đã quyết tâm đi tìm gặp Hoàng Nguyên – người phụ trách khu vực Thiên Long hồ, đặt một tấm thực đơn dành riêng cho những con Giao Long cự mãng đang được hắn nuôi dưỡng.
Bên trong một ngôi nhà đá rộng, Hoàng Nguyên với tu vi Luyện Khí viên mãn đang nói chuyện với hai gã tu sĩ Luyện Khí cấp cao, vừa thấy Lục Huyền bước vào, gã lập tức mỉm cười chào đón: "Lục sư đệ, đã lâu không gặp, ngươi nuôi dưỡng đám Giao Long bên kia thuận lợi chứ? Những con nghiệt súc này có mang đến phiền toái gì cho sư đệ không?"
"Khá suôn sẻ, những con yêu thú Giao Long kia cũng tương đối nghe lời. Lần này, ta qua đây là có chuyện muốn nhờ Hoàng sư huynh giúp đỡ."
"Lục sư đệ mời nói." Sắc mặt Hoàng Nguyên lập tức trở nên nghiêm túc đáp.
"Hoàng sư huynh, gần đây trong quá trình ta nuôi dưỡng Giao Long, chợt phát hiện thịt yêu thú chứa trong thùng gỗ có phần không hợp lý, vì vậy muốn đặt hàng một phần thực đơn cho những con yêu thú Giao Long này, về sau, lượng thịt yêu thú cần cung ứng cứ dựa theo thực đơn là được."
"Phốc!"
Lục Huyền vừa dứt lời, một gã tu sĩ cao gầy trong nhà đá đã không nhịn được lập tức bật cười.
"Vị sư đệ này, những con Giao Long bên kia chỉ là một đám nghiệt súc mà thôi, ngươi cứ ném thịt yêu thú vào là chúng sẽ tranh nhau ăn, còn đặt thực đơn cho chúng nó? Làm vậy thì có ích lợi gì?" Tu sĩ cao gầy bật cười châm biếm, lập tức mỉa mai nói với Lục Huyền.
Hoàng Nguyên nghiêm nghị liếc mắt nhìn gã một cái, sau đó quay đầu trầm giọng đáp: "Lục sư đệ, mặc dù lời nói của vị sư đệ này có phần không thích hợp, nhưng hàm ý trong đó cũng không sai. Sư đệ chăn nuôi những con Giao Long này, chỉ cần thả thịt yêu thú vào rồi để mặc cho chúng nó tranh đoạt là được, ngươi đặc biệt định chế thực đơn, không chỉ mang phiền phức đến cho những vị đồng môn xử lý thịt yêu thú, đồng thời cũng không mang đến tác dụng gì cụ thể, điều này thực sự không cần thiết."
"A?" Trên mặt Lục Huyền lộ vẻ kinh ngạc: "Dưới tay các vị sư huynh, những con yêu thú Giao Long kia đều sẽ tranh đoạt thịt yêu thú sao? Vì sao dưới tay ta chúng nó đều có tố chất, mỗi con đều xếp hàng chờ ta cho ăn chứ?"
Lục Huyền nói đầy hàm súc.
"Lục sư đệ đang nói đùa đấy à? Những con Giao Long cự mãng này đều là yêu thú có linh trí thấp kém, lại còn hung hãn hiếu chiến, sao chúng nó có thể thành thật nghe theo sư đệ an bài?"
Trên mặt mấy ngươi Hoàng Nguyên đều lộ vẻ ngạc nhiên vô cùng.
"Phải hay không, Hoàng sư huynh cứ chờ lần sau ta đến nuôi dưỡng, lại tới xem một chút là biết liền mà."
"Được, ta chắc chắn sẽ tới xem một chút. Mặc dù không biết Lục sư đệ đã dùng cách gì, nhưng nếu mọi chuyện xảy ra đúng như lời sư đệ nói, thì ta cam đoan, mình sẽ đi nói một tiếng với nhóm sư huynh đệ xử lý tài liệu yêu thú, bảo bọn họ cung ứng thịt yêu thú dựa theo thực đơn do ngươi cung cấp."
Hoàng Nguyên khá tò mò về những gì Lục Huyền nói, cũng muốn nhìn xem hành động này của Lục Huyền có mang theo một loại ý nghĩa đặc biệt nào không, bởi vậy lập tức gật đầu, mở lời hứa hẹn với Lục Huyền.
Chẳng mấy chốc đã qua nửa ngày, cũng đến giờ ăn của đám Giao Long rồi.
Lục Huyền mang ba cái thùng gỗ to lớn đi đến bục cao, dưới chân hắn là hàng chục con Giao Long cự mãng đang ở trong hồ ngay ngắn trật tự xếp hàng, cùng ngẩng đầu chờ đợi.
"Lần này, đúng là Lục sư đệ đã làm cho ta kinh ngạc rồi!" Hoàng Nguyên vô cùng ngạc nhiên nhìn một đám yêu thú Giao Long đang yên phận đàng hoàng đứng chờ ở phía dưới, ngoài miệng cứ tấm tắc kêu kỳ lạ.
"Không biết hành động này của Lục sư đệ có mang theo thâm ý gì, ngươi có thể giải đáp cho sư huynh nghe một chút hay không?"
"Cũng không có ý gì đặc biệt, chỉ là lúc ta nuôi dưỡng, có thấy từng con Giao Long cự mãng đều phải liều mình tranh đoạt thức ăn, mà làm như vậy, có thể chúng sẽ ăn không đủ no, thậm chí còn làm cho chính mình bị thương, gây ảnh hưởng đến sự phát triển bình thường của cả đàn. Bởi vậy, ta mới nảy ra một kế nhỏ, đó là dạy dỗ chúng, lại cam đoan nếu ngoan ngoãn nghe lời, chúng đều được ăn đầy đủ thịt yêu thú, đồng thời cũng thí nghiệm một chút, xem sau khi điều chỉnh chế độ ăn uống của Giao Long, có thể xúc tiến chúng sinh trưởng tiến hóa hay không." Lục Huyền từ tốn đáp.
Những lời hắn nói thật có giả có, thật giả trộn lẫn vào nhau, cốt để che giấu bản thân mình đã hiểu được thói quen ăn uống của những con Giao Long này rồi.
"Điều chỉnh chế độ ăn uống của Giao Long? Nghe có vẻ rất thú vị." Hoàng Nguyên rơi vào trầm tư.
Lục Huyền chỉ mỉm cười không nói gì, trong lòng hắn biết, chế độ ăn uống cân bằng có lợi như thế nào cho sự phát triển của sinh vật.
Ở kiếp trước, những thanh niên thuộc thế hệ sau được ăn uống đầy đủ thịt cá trứng sữa, đều có chiều cao trung bình vượt trội, nhìn như một cây sào, vượt bậc so với các thế hệ trước.
Tương tự như vậy, nếu có thể cung cấp cho đám Giao Long bên dưới được ăn đầy đủ mỹ vị và thịt yêu thú phù hợp, thì tốc độ tăng trưởng của chúng cũng sẽ được thúc đẩy, trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Hắn cũng không lo lắng nội dung thực đơn của mình sẽ bị rò rỉ ra ngoài. Bởi đây là thực đơn cho từng cá thể do hắn định chế ra sau khi hiểu rõ trạng thái của mỗi một con Giao Long ở bên trong khu vực mình quản lý.
Cây quýt khi trồng ở Hoài Nam thì nó là cây quýt (quả ngọt và thơm), còn trồng ở Hoài Bắc, nó lại biến thành cây cây quất (đắng không thơm). Thực đơn giống nhau không có nghĩa là chúng có thể mang đến hiệu quả cực lớn cho những con Giao Long khác tương tự như ở nơi này.
Khi nhìn thấy những hành vi thần kỳ của đám Giao Long do Lục Huyền nuôi dưỡng, Hoàng Nguyên lập tức giới thiệu hắn với mấy vị đồng môn chuyên xử lý thịt yêu thú, còn cố ý dặn dò bọn họ khi cung cấp thịt yêu thú cho Lục Huyền, hãy cố gắng thỏa mãn chủng loại và trọng lượng như hắn yêu cầu.
Sau khi giải quyết vấn đề thực đơn, Lục Huyền hài lòng quay trở lại động phủ.
Hắn mở cửa viện, vẫn là bóng đen quen thuộc lướt qua, lại tiến vào trong viện, lập tức bắt gặp Đạp Vân Linh Miêu đang lười biếng nằm uể oải bên trong linh điền, con ngươi màu xanh biếc mơ hồ nhìn chăm chú vào Lục Huyền, một tiếng gầm rú bằng giọng gió truyền ra: "Ngao..."
"Ta về rồi đây."
Sau khi ở lại bên trong Thiên Kiếm Tông một đoạn thời gian, Đạp Vân Linh Miêu được linh khí tinh khiết nồng đậm tẩm bổ, khiến cho thân hình của nó càng thêm thần tuấn, bộ lông đen nhánh bóng mượt, bàn chân dày dặn như mây trắng càng thêm nõn nà không tì vết, giẫm xuống mặt đất cũng không phát ra bất cứ tiếng động nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận