Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 435: Huyết Ngưng Âm Trùng Vương!

Chương 435: Huyết Ngưng Âm Trùng Vương!
"Vị tiểu huynh đệ này, đi đứng phải cẩn thận một chút nha." Lục Huyền ấn xuống bả vai của một thiếu niên chừng mười mấy tuổi.
Vừa rồi thiếu niên này đi lướt qua người hắn, lại không cẩn thận bị trượt chân, suýt chút nữa thì ngã lăn xuống đất.
Trong ánh mắt sương khói mông lung của hắn, từ lồng ngực đến phần bụng và tứ chi trên thân thể thiếu niên này đã hoàn toàn bị màu đỏ chiếm giữ. Và hắn thực sự không ngờ, ở bên trong cơ thể thiếu niên này lại ẩn giấu một con Trùng Vương mạnh mẽ hơn gấp mười lần những con Huyết Ngưng Âm Trùng phổ thông khác!
"Hàng cao cấp nha!" Bắt gặp thiếu niên sắp sửa trở thành một huyết nhân, Lục Huyền lập tức sinh lòng cảnh giác.
Kể từ tu sĩ gầy gò lúc trước, hắn đã liên tiếp phát hiện và tiêu diệt hơn chục tán tu bị tà ma xâm nhập ô nhiễm rồi, không ngờ lại có nhiều Huyết Ngưng Âm Trùng chủ động tìm tới tận cửa như vậy.
"Đa tạ tiền bối." Thiếu niên kia có phần xấu hổ cúi xuống, nhưng máu trong thân thể cậu lại không ngừng dồn lên đầu.
Hơn chục người xung quanh vẫn liên tục di chuyển, đã mơ hồ tạo thành vòng vây xung quanh Lục Huyền.
"Đừng khách sáo như vậy, lần đầu gặp nhau, ta có mấy món quà nhỏ nổ đùng đùng tặng cho ngươi chơi đùa một phen." Vẻ mặt Lục Huyền rất hiền lành, hắn lập tức lấy ba viên thạch châu màu đỏ đậm ra khỏi túi trữ vật.
Dưới tầm nhìn của《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, mạch máu chính trong cơ thể thiếu niên này và rất nhiều những tu sĩ xung quanh đang càng ngày càng trở nên sinh động hơn.
"Ơ kìa, không cẩn thận làm rớt rồi." Lục Huyền kinh hô một tiếng, dứt khoát ném bảo châu, tiên hạ thủ vi cường.
Ba viên Bạo Viêm Châu rơi xuống đấy, trực tiếp bay ra ngoài theo hình chữ phẩm (品).
Cùng lúc này, có mấy tia máu tươi nhanh chóng bắn ra từ bên trong thất khiếu của thiếu niên nọ, và chỉ trong nháy mắt, một cái khoang rỗng màu máu khổng lồ đã bao phủ lên đầu đối phương. Khoang rỗng nồng đậm mùi máu tanh tưởi, nhanh như tia chớp, tấn công về phía Lục Huyền.
Nhưng trước khi nó kịp thành hình, Lục Huyền đã thả người nhảy lên không trung.
Chỉ nghe “Đoàng” một tiếng. Ba viên Bạo Viêm Châu đồng loạt nổ ầm ầm, giống như có một vũng hỏa diễm dung nham nóng hầm hập, vô cùng vô tận vừa bạo phát, rồi bao trùm tất cả những tu sĩ đã bị ô nhiễm vào bên trong.
Từng con Huyết Ngưng Âm Trùng với đôi cánh màu hồng nhạt và xúc tu màu đỏ như máu ở đoạn cuối, vội vàng chui ra khỏi thân thể ký sinh, đáng tiếc, chúng không thể tránh khỏi vụ nổ mạnh đến từ ba viên Bạo Viêm Châu, chỉ thấy hỏa diễm màu đỏ đậm như thể ung nhọt tận xương, một mực bốc cháy hừng hực và kéo dài rất lâu.
"Aaa!" Thiếu niên huyết nhân kia đánh lén không thành công, lại bị Bạo Viêm Châu của Lục Huyền đánh thẳng vào người, gây nên lực sát thương cực lớn. Chỉ thấy vô số sợi xúc tu huyết sắc chui ra từ xung quanh thân thể cậu, cả người cậu nhanh chóng hóa thành một con quái vật huyết trùng. Nó vỗ đôi cánh với những đường hoa văn màu máu, nhanh chóng bay về phía Lục Huyền đang treo lơ lửng trên không trung.
Rất nhiều xúc tu màu huyết hồng mọc ra từ phần cuối của con tà trùng, trông giống như những cây trường thương, hung hăng tấn công Lục Huyền từ bốn phương tám hướng.
Sắc mặt Lục Huyền vẫn rất bình tĩnh, linh lực trong cơ thể dâng trào, bàn tay nhanh chóng bấm kiếm quyết, Phong Lôi Kiếm trong tay hắn trực tiếp biến thành một luồng hắc quang, chém về phía quái vật huyết trùng.
Chỉ trong phút chốc, khu quảng trường rộng lớn đã nổi lên tiếng sấm, kiếm khí tung hoành. Từng sợi xúc tu huyết hồng bị Phong Lôi Kiếm chém làm đôi, rơi xuống đất, rồi bật tung loạn xạ.
Huyết Ngưng Âm Trùng Vương hú lên một tiếng quái dị, tất cả đám xúc tu vừa nhô ra lại lặng lẽ tan chảy, hóa thành từng luồng huyết quang, cuốn ngược lên trên, nhanh chóng dung nhập lại tạo thành một đường mạch máu bên trong cơ thể.
"Hả? Đánh vậy mà không chết?" Lục Huyền khẽ ồ lên một tiếng, Đại Nhật Kiếm phù tứ phẩm trực tiếp tuột ra khỏi ống tay áo, một luồng linh lực linh hoạt thẩm thấu vào trong đó.
Chỉ nháy mắt sau đó, vầng mặt trời đỏ ngầu chói chang ở vị trí trung tâm kiếm phù đã nhanh chóng tỏa sáng rực rỡ, đồng thời, vô số kiếm khí màu đỏ đậm như những tia nắng cũng lan tỏa ra ngoài. Giữa tiếng vù vù chói tai, kiếm khí dày đặc hung hăng bắn về phía Huyết Ngưng Âm Trùng Vương.
Bị Đại Nhật kiếm khí vô cùng vô tận công kích, cuối cùng con Trùng Vương kia cũng không thể chống cự được, cơ thể nó thủng lỗ chỗ, huyết sắc nhanh chóng ảm đạm, không thể khôi phục lại trạng thái ban đầu.
"Thật đáng sợ, thiếu chút nữa, ta đã bị con tà trùng này đánh trúng rồi." Đại Nhật Kiếm phù trên tay Lục Huyền rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ quảng trường đã cháy đen một mảnh, tất cả những tán tu bị Huyết Ngưng Âm Trùng ô nhiễm đều biến thành tro đen.
Cũng may Lục Huyền đã sớm chuẩn bị từ trước, hắn cố ý kích thích những con Huyết Ngưng Âm Trùng này đi đến chỗ hẻo lánh, cho nên quá trình chiến đấu vừa rồi không lan đến những tu sĩ bình thường khác ở bên trong quảng trường, chỉ có mấy người bị thương nhẹ.
Hắn âm thầm suy đoán, hẳn là thực lực của con Trùng Vương trong cơ thể thiếu niên kia, không hề thua kém Trúc Cơ sơ kỳ, lại cộng thêm mười mấy con Huyết Ngưng Âm Trùng phổ thông, tu sĩ Trúc Cơ bình thường khó có thể giải quyết nhanh chóng được.
Cũng may trên người Lục Huyền có rất nhiều bảo vật.
Bạo Viêm Châu tam phẩm, trong nháy mắt có thể dẫn phát hỏa diễm đốt cháy phạm vi lớn. Mấy viên châu này đến từ quầng sáng màu trắng của Liệt Diễm Quả, xác suất mở ra cực cao nên trong túi trữ vật của hắn có tích trữ không dưới hai mươi viên.
Đại Nhật Kiếm phù tứ phẩm, có nguồn gốc từ quầng sáng của Dưỡng Kiếm Hồ Lô, uy lực cực mạnh, nó còn có thể dễ dàng chém giết tu sĩ ở giai đoạn Trúc Cơ trung kỳ hoặc hậu kỳ, dùng nó để đối phó một con Trùng Vương tam phẩm, tuyệt đối là gọn gàng sạch sẽ, không thành vấn đề.
Thậm chí trong cuộc chiến vừa rồi, Lục Huyền chỉ sử dụng khoảng mười phần trăm Đại Nhật kiếm khí bên trong kiếm phù.
Sau khi giải quyết xong con Huyết Ngưng Âm Trùng Vương ở trên Không Minh Đảo, Lục Huyền lại tiếp tục đi tìm kiếm khắp hòn đảo.
Tìm tòi được hai lượt, chỉ tìm thấy một vài tán tu lẻ tẻ đã bị tà trùng xâm nhập ô nhiễm, hắn cũng tiện tay dọn dẹp sạch sẽ luôn.
Sau đó, trong tiếng cảm kích liên hồi của Tống Dục, Lục Huyền trở về tiểu viện nhà mình. Hắn suy nghĩ một hồi, sau đó lấy một tấm Truyền Tấn phù ra khỏi túi trữ vật.
…t-r-u-y-e-n,,,y,,,y,,,pro
Ở trên một hòn đảo thật to, Thạch Trọng khẽ cau mày, dẫn theo một số tu sĩ Luyện Khí cấp cao chạy nhanh tới một góc của hòn đảo.
Mới đây không lâu, gã vừa nhận được tín hiệu cầu viện khẩn cấp, người báo tin cho hay, lượng lớn tà trùng vừa hiện nguyên hình, chúng chui ra khỏi cơ thể của tán tu và điên cuồng công kích những người khác, đã gây ra rất nhiều thương vong.
Có Thạch Trọng xuất thủ với khí thế lôi đình, rất nhiều tà trùng đã nhanh chóng bị giải quyết. Nhưng vẻ lo lắng giữa đôi lông mày của gã lại không hề giảm bớt chút nào.
Ở thời điểm ba người bọn họ đang đi câu hải ngư ở gần biển, sau khi Lục Huyền phát hiện ra con hải ngư khác thường, gã và Chu Băng Vũ đã lập tức quay trở lại hòn đảo nơi mình đóng giữ, cẩn thận chuẩn bị đầy đủ cho cuộc chiến cam go vất vả trước mắt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận