Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 896: Tỉnh Thần Quả!

Chương 896: Tỉnh Thần Quả!Chương 896: Tỉnh Thần Quả!
“Mỗi lần ta trở về ngươi đều bày ra trận thê lớn như vậy, không nhìn lại xem hình thể của ngươi hiện giờ thế nào hả?” Lục Huyền dùng một tay chồng bụng Phong Chuẩn, lộ ra vẻ mặt bất đặc dĩ.
“Grào ~” Đột nhiên bên tai hắn : vang lên một tiềng sâm động, tiêng kêu trong trẻo lại xen lân với một chút bi bô non nớt.
“Ô? Thanh âm ở đâu ra thể? Sao không tìm thầy chủ nhân của thanh âm này nhỉ?” Lục Huyền nhìn ấu thú Lôi Long Hổng đang trốn dưới cánh chim mập nhưng lại để lộ ra chiêc sừng nhọn màu bạc mà không nhịn được cười.
Nghe được lời này của hắn, ấu thú Lôi Long Hồng lập tức hóa thành một tỉa quang mang màu trăng bạc bản nhanh ra, nhào thằng vào ngực Lục Huyền. Có thể thấy trong khoảng thời gian này nó sống trong động phủ cực kỳ thoải mái, thân hình đã tròn trịa hơn một chút, tỉnh thần lần diện mạo nhìn qua cũng không còn vẻ quái gở u ám như lúc trước.
Lục Huyền trêu chọc con ấu thú đã thân mật với mình hơn trước rồi mới tiến vào linh điền. Hắn bắt đầu đi xem xét kỹ càng tình trạng của môi một gồc linh thực, một khi phát hiện chúng có bất cứ nhu cầu nhỏ nhặt nào hắn sẽ cổ găng thỏa mãn, bảo đảm hoàn cảnh bổi dưỡng hoàn hảo nhât cho chúng.
Thời gian sau đó, hắn chỉ ở trong động phủ, môi ngày đều bổi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, tu hành nhiều loại công pháp cao cấp lấy được từ quầng sáng, cuộc sống trôi qua đơn giản mà phong phú. Chớp mắt đã qua nửa tháng. Hôm đó, lúc Lục Huyền đang thí triển Linh Vũ Thuật tưới tắm linh thực trong động phủ thì bên ngoài lại vang lên một giọng nói quen thuộc: “Lục đạo hữu có ở trong động phủ không? Tại hạ Trương Cửu Tông đây."
Đồng tử màu xám trắng lập tức nhảy ra từ khe hở giữa lòng bàn tay Lục Huyền, bên trong xuất hiện bóng dáng quen thuộc của Trương Cửu Tông.
“Hóa ra là Trương đạo hữu, đã lâu không gặp, gần đây đạo hữu có khỏe không?” Thân hình hắn lập tức hóa thành một tia lưu quang đi tới rìa động phủ, mở ra trận pháp rồi dẫn Trương Cửu Tông vào trong. “Nhờ Lục đạo hữu quan tâm, hết thảy vẫn tốt, chỉ có điều trong lòng ta vẫn cứ nhớ mãi đến mãy loại linh nhưỡng cao giai trong động phủ của đạo hữu, đã thèm không chịu được rồi đây, trong lòng ngứa ngáy không yên, cuối cùng đành phải tới tìm đạo hữu ôn chuyện một phen." “Ha ha ha, trong động phủ của Lục mô thứ khác không có nhiều chứ linh nhưỡng linh quả thì đảm bảo luôn có đủ. Lát nữa ta sẽ mang _ chúng tới, để Trương đạo hữu uống một chầu thoải mái, sau đó lại gói ghém để đạo hữu mang một ít về dùng.” Lục Huyền sang sảng cười nói.
“Vậy tại hạ sẽ không khách khí." Nét mặt Trương Cửu Tông cũng toát lên vẻ vui mừng.
Hai người đi vào trong sân, vừa hưởng dụng linh quả linh tương vừa tán gâu.
“Trương đạo hữu, tình hình phúc địa Hư Linh bị Đạm Phách Dị Khuẩn xâm nhập thế nào rồi? Có thể giải quyết triệt để hay không?” Lục Huyền lên tiếng hỏi. “Hiện tại thương hội đã phái một vị Nguyên Anh Chân Quân đi điều tra việc này rổi, nghe nói đã có tiến triển. Bước đầu ngài ấy phán đoán là có tà ma đặc thù xâm nhập vào phúc địa, sợi nãm quỷ dị kia cũng do nó mang vào.” Trương Cửu Tông trầm giọng nói.
“Tìm được căn nguyên là tốt rồi. Nguyên Anh Chân Quân đã ra tay thì chắc hẳn con tà ma đang ẩn nấp bên trong phúc địa kia sẽ phải thúc thủ chịu trói thôi.” Lục Huyền khẽ cười nói.
“Không nói chuyện này nữa. Lần này ta tới động phủ của Lục đạo hữu ngoại trừ muôn xin chút linh nhưỡng để uống ra thì vẫn còn một chuyện tốt nữa đấy." Trương Cửu Tông ghé sát đầu lại gần, nói với vẻ thần bí.
“Là chuyện linh chủng phải không?” Trong lòng Lục Huyền khẽ động, có chút nghi ngờ hỏi.
“Đúng vậy. Lần trước Lục đạo hữu đã giải quyết vấn đề dị biến của Hổ Báo Thảo, giúp thương hội cứu vẫn tổn thất nặng nề, cũng khiến cho rất nhiều người hiểu rõ tạo nghệ của đạo hữu về phương diện linh thực. Bởi vậy khi biểu quyết giao số linh chủng ngũ phẩm kia cho vị linh thực sư nào, đạo hữu đã được hơn một nửa tu sĩ tham gia ủng hộ. Ngoài ra thương hội còn quyêt định sẽ giao cho Lục đạo hữu một loại linh tuyển cực kỳ thích hợp với linh thực sư như ngươi."
Dứt lời, Trương Cửu Tông đã lấy một chiếc bình bạch ngọc nhỏ từ trong túi trữ vật ra. Khẽ mở nắp bình, từng sợi linh khí màu trăng nhạt đã tràn ra khỏi miệng, một mực kéo dài không tan, chỉ cần ngửi thầy mùi hương của nó cũng khiển tỉnh thần người ta trở nên sảng khoái vô cùng.
Lục Huyền nhìn vào trong bình, chỉ thây bên trong chứa hơn một nửa bình linh dịch màu trăng sữa, mặt ngoài linh dịch có một luồng linh khí màu trắng nhạt quẩn quanh, thậm chí ở chô sâu bên trong linh dịch còn lờ mờ trông thầy hư ảnh Giao Long đang chậm rãi bơi lội. “Đây là?” Lục Huyền tò mò hỏi, đôi mắt cứ nhìn chấm chăm vào loại linh dịch trong bình.
“Linh dịch này tên là Tuyết Long Thánh Tuyển, đây là đặc sản của Tuyết Long sơn bên trong Ly Dương cảnh, phẩm giai là tứ phẩm, nhưng phẩm chất của nó lại vượt xa phần lớn những loại linh dịch cùng giai. Linh khí của Tuyết Long Thánh Tuyển cực kỳ tỉnh thuần, thánh khiết không tỳ vêt, dùng được cho phần lớn linh thực, là linh vật thượng đăng để bồi dưỡng linh thực."
“Tuyết Long Thánh Tuyển...” Lục Huyền khẽ lầm bẩm, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh của Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, Bích Linh Chi và các loại linh thực khác, những loại linh thực này đều có nhu cầu cấp thiết với linh tuyển linh dịch thuộc tính này.
Hắn dùng cả hai tay cẩn thận tiếp nhận bình linh tuyển nọ, nhẹ nhàng lắc thử, khiến luồng hư ảnh giao long mơ hồ như ẩn như hiện trong bình.
Thương hội đưa tới không ít Tuyết Long Thánh Tuyền, khoảng chừng ba lít, lại cộng thêm phẩm giai của loại linh tuyển này không thấp, có thể nói là phần thù lao này cực kỳ hậu hĩnh.
“Đa tạ Trương đạo hữu đã nói tốt về tại hạ.” Hăn bày tỏ lòng cảm kích với Trương Cửu Tông, dù không tận mắt nhìn thấy nhưng lần này, hẳn nhận được nhiều Tuyết Long Thánh Tuyển như vậy hắn là Trương Cửu Tông cũng đã mâãt không ít công sức.
“Lục đạo hữu đừng vội khách khí như vậy, ngoại trừ Tuyết Long Thánh Tuyển, ta còn mang linh chủng ngũ phẩm đến cho ngươi đây. Tỉnh Thần Quả, sáu hạt." Trương Cửu Tông cười nói, rồi lấy sáu hạt linh chủng to bắng quả trứng gà từ túi trữ vật ra, linh quang phát tán khắp bổn phía. Mặt ngoài loại linh chủng này khá là gồ ghềể, lại tỏa sáng rực rỡ tựa như kim cương, phán chiều ra vô số ánh sao lấp lánh. Khi dùng linh thức thăm dò vào bên trong linh chủng sẽ có cảm giác bản thân vừa tiến vào một mảnh tỉnh không rộng lớn. “Tương truyền linh chủng Tỉnh Thần Quả này đến từ Thiên Ngoại Vẫn Thạch, là một vị Nguyên Anh Chân Quân trong thương hội ngâu nhiên phát hiện và thu thập được khi đang vân du ở dị vực, số lượng có hạn, ta tranh thủ lây được sáu hạt cho Lục đạo hữu.” Trương Cửu Tông cười nói.
“Cách bồi dưỡng cụ thể ra sao, tại hạ cũng không hiểu rõ lắm, chỉ nghe linh thực sư trong thương hội nói qua, quá trình sinh trưởng của Tỉnh Thần Quả có liên quan rât lớn tới tỉnh lực. Nhưng quá trình bồi dưỡng như thế nào lại cần Lục đạo hữu tự mình tìm tòi thí nghiệm một phen.”
'“Trương đạo hữu không cần phải lo lắng, Lục mô vân có mầy phần thiên phú trong phương diện bồi dưỡng linh thực, chăm sóc mây trái Tỉnh Thần Quả này hẳn là không thành vấn đề.” Lục Huyền nói với vẻ tự tin cực kỳ. Cũng đúng thôi, trên thế gian này chỉ có loại linh thực hắn không trồng, chứ tuyệt đối không có thứ linh thực hắn không biết trồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận