Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1350: Hoàng Lương Ngọc Chẩm!

Chương 1350: Hoàng Lương Ngọc Chẩm!Chương 1350: Hoàng Lương Ngọc Chẩm!
[ Hoàng Lương mộc, linh thực lục phẩm, linh chủng do vô số linh niệm bị lạc tụ tập lại ở Hoàng Lương Hương, sau đó ngưng kết mà thành. Sau khi linh mộc thành thục có hiệu quả kỳ diệu đối với thần hồn, pháp khí luyện chế ra từ nó có thể tầm bổ âm hồn, ký thác linh niệm, làm lớn mạnh thần hồn, sau khi kết nối với nó còn có cơ hội tiến vào Hoàng Lương Hương trong truyền thuyết. ]
Ý niệm hiện lên trong đầu Lục Huyền, đồng thời ánh mắt hắn cũng bị hấp dẫn bởi quầng sáng màu trắng vừa mới hiện lên. Hắn đưa tay nhẹ nhàng chạm vào bề mặt quầng sáng, chỉ trong phút chốc, quầng sáng đã vỡ tan trong im lặng, hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu phóng thẳng lên trời, rồi ngay sau đó lại ngưng kết thành một dòng quang hà nhỏ dài, tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.
Ý niệm hiện lên trong đầu hắn.
[ Thu hoạch một gốc Hoàng Lương Mộc lục phẩm, nhận được bảo vật thất phẩm Hoàng Lương Ngọc Chẩm. ]}
Ý niệm trong đầu biến mất, một chiếc gối bạch ngọc đã im ắng xuất hiện ở trước người Lục Huyền. Toàn bộ cái gối có màu trong suốt, khi da thịt chạm đến bề mặt sẽ cảm nhận được một loại mát lạnh phát ra từ bên trong, chờ đến lúc ngưng thần nhìn kỹ, còn có thể phát hiện ra bên trong có một làn khói nhẹ cực kỳ mơ hồ, không thể nhận ra.
Khói khí bốc lên phát sinh biến hóa, tựa như đã hình thành nên cảnh tượng chúng sinh muôn màu ở ngay trước mắt Lục Huyền. Tâm thần của hắn ngưng tụ phía trên chiếc gối ngọc, ngay lập tức, tin tức cặn kẽ về nó đã xuất hiện ở trong đầu.
[ Hoàng Lương Ngọc Chẩm, bảo vật thất phẩm, khi để tâm thần chìm vào trong đó, có thể tiến vào Hoàng Lương Hương trong truyền thuyết dưới sự chỉ dẫn của gối ngọc, cũng có thể dùng gối ngọc làm điểm đặt neo, sau đó dẫn đạo thần hồn trở về hiện thực. ]
[ Ngoại trừ công dụng này, Hoàng Lương Ngọc Chẩm còn có ích lợi rất lớn với thần hồn, có thể an thần định hồn, làm lớn mạnh linh niệm, thời điểm tấn thăng Nguyên Anh có thể dùng làm bảo vật hộ pháp, trợ giúp tu sĩ vượt qua Tâm Ma Kiếp tránh bị tai hoạ âm ma xâm nhập. ]
"Quả nhiên là bảo vật thất phẩm!" Trong lòng Lục Huyền vô cùng vui mừng. Ngay sau đó, linh thức của hắn đã tiến vào thăm dò bên trong, dường như có thể phát hiện được ở chỗ sâu bên trong chiếc gối ngọc này có một khu vực u ám thâm thúy đang hấp dẫn thần hồn của mình.
"Hẳn là tới gần nơi đó thì có thể tiến vào cái gọi là Hoàng Lương Hương kia." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Nhưng xưa nay hắn vẫn luôn cẩn thận, một khi chưa rõ bên trong Hoàng Lương Hương có cơ duyên hay phiêu lưu gì hắn quyết định tạm thời không để ý tới nó.
"Chờ trở về Kiếm Tông, lại đi tra cứu điển tịch, tìm hiểu kỹ càng mọi tư liệu chỉ tiết của Hoàng Lương Hương cái đã, nếu chuyến hành trình này có chút phiêu lưu thì dứt khoát chờ sau khi tấn thăng Nguyên Anh lại tiến vào trong đó cũng chưa muộn." Có quầng sáng cung cấp lượng lớn bảo vật, Lục Huyền không cần phải mạo hiểm tìm kiếm cơ duyên.
"Thứ này còn có công hiệu tăng cường thần hồn, miễn dịch với tâm ma xâm nhập, sẽ mang đến tác dụng thật lớn trong lúc tấn thăng Nguyên Anh. Theo một ý nghĩa nào đó, nó đã được coi là một loại linh vật kết anh quý hiếm tương tự như Âm Dương Thần Tể Đan rồi." "Hoàng Lương Mộc có xác suất nhất định có thể chỉ dẫn cho tu sĩ tiến vào Hoàng Lương Hương, mà Hoàng Lương Ngọc Chẩm chẳng những có mười phần nắm chắc có thể dẫn tu sĩ tiến vào, nó còn có thể trợ giúp tu sĩ bình yên vô sự đi ra, có thể nói là bản tăng cường toàn diện của Hoàng Lương Mộc." Lục Huyền nghiên cứu xong xuôi thì lập tức thu cả hai vào trong Thao Trùng Nang. Hắn dự định sẽ giữ lại Hoàng Lương Ngọc Chẩm để tự mình dùng, về phần Hoàng Lương Mộc, tốt xấu gì thứ này cũng là một loại linh thực lục phẩm hiếm thấy, có thể dùng để luyện chế thành một ít pháp khí tương ứng, bán được với giá cao.
Thu hoạch xong Hoàng Lương Mộc, Lục Huyền bắt đầu đi qua chuẩn bị mọi thứ, đảo mắt một cái đã đến thời gian ước định với mấy người Văn Càn. Linh thức của hắn đảo qua, nhanh chóng phát hiện đám người mình ước hẹn đã đến đúng giờ, ngoại trừ Văn Càn và Bách Lý Kiếm Thanh, còn có hai tu sĩ Trúc Cơ được chọn cùng nhau đi tới Động Huyền Kiếm Tông. Có lẽ do danh tiếng Kiếm Tông quá lớn, hoặc là trên đường xa xôi lo lắng cho sự an toàn của bản thân, nên cả hai người ấy đầu lộ ra vẻ khẩn trương thấp thỏm.
"Được rồi, chuẩn bị xuất phát đi." Lục Huyền phất tay một cái, Cự Kiếm Chu đã xuất hiện ngay trước mặt bốn người.
Bề mặt chiếc thuyền lớn này được khắc lên vô số phù văn màu bạc dày đặc, kiếm ý cường đại đang vận sức chờ phát động. Nó đúng là Cự Kiếm Chu - món bảo vật thất phẩm từng được Hoàn Chân Kiếm Chủ cố ý để cho đại sư luyện khí của Kiếm Tông chế tạo cho hắn trước lúc hắn đi tới Lôi Hỏa Tinh Động.
Không gian bên trong Cự Kiếm Chu rất lớn, chia ra một người một phòng nhỏ cũng dư xài.
Lục Huyền dặn dò bọn họ vài câu, để cho bọn họ an tâm ở trong phòng tu hành, nghỉ ngơi. Rồi ngay lập tức, một hồi ong ong rất nhỏ vang lên, từng đường phủ văn màu bạc bừng sáng, vô số kiếm ý lưu chuyển, kết nối với nhau, chỉ thấy Cự Kiếm Chu như mũi tên rời cung, mãnh liệt phóng thẳng tới vòm trời vô biên vô hạn.
Trong hư không, mấy người Văn Càn tụ tập trong một gian phòng rộng rãi, ở nơi này được bố trí khá là đơn giản, ngoại trừ gian phòng dùng để nghỉ ngơi thì đây chính là khu vực hoạt động chủ yếu của bọn họ.
Lấy tu vi Trúc Cơ, tiến vào trong hư không rộng lớn, khiến cho bốn người đều không thể an tâm tu luyện được, mà khi ở bên trong căn phòng lớn rộng rãi này, bọn họ lại có thể thông qua trận pháp quan sát cảnh tượng bên ngoài.
"Bên ngoài chính là hư không trong truyền thuyết ư?" Ngoại trừ Văn Càn và Bách Lý Kiếm Thanh, hai người còn lại là một nam một nữ, nam tu sĩ có tướng mạo đường đường, khí chất trầm ổn, tên là Thẩm Hải, còn nữ tu sĩ có dung mạo tú lệ, dịu dàng động lòng người, tên là Liễu Tố Tố.
Thẩm Hải hướng đôi mắt chăm chú nhìn cảnh tượng mỹ lệ trong hư không, trên mặt lưu lại vài phần hưng phấn. Lẫy tu vi Trúc Cơ, tiến vào hư không trong truyền thuyết, dù tâm tính của gã vô cùng trầm ổn thì cũng khó có thể bình phục lại được.
"Trong truyền thuyết, bốn phía hư không đầu là vết nứt không gian, cương phong lôi hỏa, còn có tinh thú thần bí, hung hiểm dị thường, ngay cả Kết Đan Chân Nhân tiến vào bên trong, cũng có khả năng rơi vào nguy hiểm không nhỏ. Không ngờ, ở bên trong phi chu này, chúng ta lại hoàn toàn không cảm nhận được một chút dấu hiệu nguy hiểm nào." Liễu Tố Tố dịu dàng nói.
"Hư không vẫn là hư không, nhưng bây giờ chúng ta đang ở trong chiếc phi thuyền này của Lục tiền bối, mới có thể bình yên xuyên qua." Văn Càn nhìn về phía nhà chính - nơi Lục Huyền đang tu hành, khẽ mỉm cười nói.
Bách Lý Kiếm Thanh ở bên cạnh càng cảm khái ngàn vạn.
Còn nhớ lúc trước khi Thiên Kiếm Tông quyết định di chuyển, bởi vì số lượng Nguyên Anh Chân Quân có hạn, tông môn lại không có bảo vật không gian cường đại, chỉ có thể mang đi một số ít hậu duệ của Chân Quân, đệ tử chân truyền, còn lại đại đa số đồng môn đầu phải truyền tống đến Trung Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận