Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1105: Vẫn Có Mấy Con Chuột Trốn ...

Chương 1105: Vẫn Có Mấy Con Chuột Trốn ...Chương 1105: Vẫn Có Mấy Con Chuột Trốn ...
"Đáng tiếc là luồng hồn phách kia bị nó đánh tan rồi. Chỉ có thể dùng máu thịt của hai tu sĩ Kết Đan này làm phân bón” Lục Huyền có chút tiếc nuối nghĩ thầm.
Đến đây, linh thức của hắn đảo qua bốn phía, sau khi xác định không có tu sĩ nào phát hiện ra động tĩnh bên này, mới mang theo hai bộ thi hài nhanh chóng trở về động phủ. "Xem như mạng của các ngươi đã đến hồi kết. Các ngươi có chút ngấp nghé đối với linh chủng thất phẩm cũng là chuyện bình thường, nhưng hành động lỗ mãng muốn biến tham niệm thành thực tế của các ngươi lại vượt quá sự nhẫn nại của ta rồi”
"Hơn nữa, nếu như các ngươi đã muốn xông vào động phủ của ta thì có nghĩa là muốn gây bất lợi cho ta, có giữ lại cũng trở thành tai họa mà thôi, còn không bằng làm phân bón cho mảnh ruộng linh điền tà dị, coi như lợi dụng phế vật trồng nên những loại thực vật xanh tươi.'
"Nhưng cứ một mực bị người khác rình mò như vậy, cũng khá là khó chịu, vẫn nên giải quyết vấn đề này một lần cho xong đi" Lục Huyền âm thâm suy nøh1.
Về phần giải quyết như thế nào, cũng chỉ có thể dựa vào nhóm hộ vệ của Lôi Hỏa Tinh Động mà thôi.
"Hoặc là không nảy sinh bất cứ ý nghĩ gì đối với linh chủng thất phẩm, hoặc là dứt khoát làm một vố lớn, sau đó trực tiếp biến thành phân bón cho ta, nếu cứ ở bên ngoài động phủ lề mà lề mẻ, khi nóng khi lạnh như thế, chỉ tổ làm ảnh hưởng tới tâm trạng mà thôi." "Loại hành vi tiến sát đến ranh giới này, nên tố cáo." Trong lòng hắn vừa suy nghĩ như vậy, đã không chút do dự lấy một tấm phù lục đưa tin từ túi trữ vật ra, truyền một tin tức vào bên trong. “Tẻ đạo hữu, lần trước từ biệt ở động phủ của Lôi Hỏa Chân Quân, gần đây đạo hữu thế nào rồi? Ngày đó, Lục mỗ may mắn nhận được hạt linh chủng thất phẩm kia ở chỗ Chân Quân, đến đoạn thời gian gần đây, đột nhiên ta phát hiện có kẻ gây rối, tính rình mò động phủ của mình, trông dáng về mấy người này rất khả nghi, đã khiến quá trình tu hành và sinh hoạt của ta bị quấy nhiễu. Mong Tề đạo hữu hỗ trợ đi giữ gìn trật tự tại Lôi Hỏa Tinh Động, để tại hạ được thư thái, cũng là bảo vệ gốc linh thực thất phẩm kia.
Sau đó, tấm phủ lục đưa tin này lập tức hóa thành một luồng hắc quang, bắn ra nhanh như điện. Người Lục Huyền liên lạc tất nhiên là Tinh Sứ Tê Vô Hành của Lôi Hỏa Tinh Động. Hắn tin chắc đối phương sẽ ra mặt hỗ trợ giải quyết vấn đề này.
Về công, dù sao hắn cũng là người thuê động phủ tại Lôi Hỏa Tinh Động, hàng năm đã giao nộp không ít linh thạch, che chở người thuê an toản vốn là chức trách của tu sĩ Thiên Tinh Động.
Ngoài ra lúc trước, khi hắn nhận được linh chủng Song Sinh Bạch Liên từ chỗ Lôi Hỏa Chân Quần, đối phương còn ra mặt tỏ vẻ ủng hộ hắn, nếu hiện giờ, lại để tu sĩ khác cướp mất nó đi thì chẳng khác nào đánh thẳng vào mặt tu sĩ Nguyên Anh.
Về tư, Lục Huyền từng trợ giúp Tề Vô Hành giải quyết vấn đề của con linh thú mà gã vô cùng yêu quý, lúc bình thường hai người cũng thường xuyên lui tới, øiao tình giữa đôi bên không tệ, đương nhiên gã sẽ vui lòng ra tay trợ giúp hắn giải quyết chút phiền toái này.
Tê Vô Hành trả lời rất nhanh, chỉ một lát sau đã có một tấm phù lục đưa tin bay tới với tốc độ cực nhanh. Lục Huyền kích phát phù lục đưa tin, bên trong truyền đến giọng nói quen thuộc của Tê Vô Hành: “Lục đạo hữu, Tề mỗ đã biết chuyện, chắc chắn sẽ phái người đi tới cần thận kiểm tra phạm vi trăm dặm xung quanh động phủ của đạo hữu, đuổi hết những tu sĩ lai lịch không rõ kia đi, để đạo hữu có thể yên tâm bồi dưỡng linh thực.
“Tố cáo có hiệu quả rồi” Lục Huyền thu hồi phù lục, trên mặt hiện lên một nụ cười thản nhiên.
Hôm sau, khi hắn đang kiểm tra trạng thái của đông đảo linh thực trong linh điền, đột nhiên một giọng nói vang dội truyền đến từ bên ngoài động phủ: “Lục đạo hữu có ở trong động phủ không, tại hạ là hộ vệ của Thiên Tinh Động, thể theo yêu cầu của Tề Tinh Sứ, hôm nay chúng ta sẽ đi tuần tra xung quanh động phủ của đạo hữu.”
Lục Huyền nghe vậy bèn dùng linh thức đảo qua, chỉ thấy một thanh niên cao lớn mặc khôi giáp nặng nề đang đứng bên ngoài động phủ. Thanh niên này có tu vi Kết Đan sơ kỳ, khôi giáp khoác trên người có khắc vô số linh văn. Với trình độ luyện khí của hắn hiện giờ, hoàn toàn có thể cảm nhận được lực phòng hộ kinh người của bộ khôi giáp này.
Sau lưng thanh niên cao lớn ấy vẫn còn năm vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ chia nhau ra đứng ở các phương vị, mơ hồ kết thành một trận thế cổ quái. Thân hình Lục Huyền lóe lên, nhanh chóng bước ra bên ngoài động phủ.
“Ra mắt đạo hữu”
“Lục đạo hữu, hôm nay tại hạ và mấy hộ vệ đi tuần tra xung quanh động phủ này một lượt, đúng là đã phát hiện mấy tên tu sĩ khả nghi, bọn họ đã bị chúng ta xua đuổi đi rồi” Thanh niên cao lớn đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp thông cáo lại tình hình cho Lục Huyền. “Các vị đạo hữu đã vất vả rồi, không bằng mời mọi người tiến vào động phủ của ta uống vài chén?” Lục Huyền cười hỏi.
“Không được, trong người chúng ta còn có chức trách nên không tiện vui đùa, đợi quá trình tuần tra kết thúc lại đến bái phỏng Lục đạo hữu sau." Thanh niên kia nhã nhặn từ chối.
“Ta tới đây chỉ để báo chuyện này với Lục đạo hữu một tiếng, để đạo hữu có thể yên tâm tu hành, bồi dưỡng linh thực. Sau này phạm vi xung quanh động phủ của đạo hữu sẽ trở thành khu vực tuần tra trọng điểm của nhóm hộ vệ Thiên Tinh Động” Gã nghiêm mặt nói với Lục Huyền.
“Làm phiền các vị đạo hữu rồi” Lục Huyền lập tức tỏ vẻ cảm kích.
Sau khi thông cáo xong, nhóm hộ vệ Thiên Tinh Động trực tiếp gia tăng cường độ tuần tra, hiệu quả cực kỳ rõ rệt. Dưới quá trình âm thâm quan sát của Hư Không Yểm Mục trên không trung, Lục Huyền nhanh chóng phát hiện số tu sĩ quanh quẩn gần động phủ của mình đã ít đi rõ rệt, thi thoảng mới phát hiện một - hai tu sĩ Kết Đan, hoặc có thủ đoạn che giấu đặc biệt, hoặc do tu vi, linh thức cao hơn nhóm hộ vệ Thiên Tinh Động mới tránh thoát khỏi đội tuần tra.
“Vẫn có mấy con chuột trốn trong cống ngầm” Lục Huyền than nhẹ một tiếng. Hắn có thể dễ dàng giải quyết đám tu sĩ Kết Đan đang ẩn nấp trong bóng tối kia, nhưng làm như vậy, lại có khả năng sẽ bộc lộ thực lực của mình. Mà một khi để lộ ra rất nhiều bảo vật và thần thông thượng đẳng trên người thì sau này, dù muốn đến mấy, hắn cũng khó mà yên ổn làm ruộng được. “Vẫn nên tìm một cái đùi để hỗ trợ giải quyết rắc rối mới được” Trong lúc nhất thời hắn lại có chút rối rắm, vì có quá nhiều đùi để lựa chọn rồi. “Thanh Giác Lôi Hủy bị loại trừ đầu tiên, tuy thực lực của ngài ấy cường đại nhưng nếu lộ diện xung quanh của động phủ thì chẳng khác nào nói thẳng cho đám tu sĩ còn lại biết mối quan hệ giữa ta và Lôi Hủy không tầm thường” “Ngoài ra còn có Hải Lâu thương hội và Lôi Hỏa Chân Quân”
“Đúng rồi, không thể quên Thiên Thương Chân Quân đã giao Thương Long Mộc cho ta nhờ thay mặt bồi dưỡng được." Đột nhiên Lục Huyền nhớ ra một nhân vật khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận