Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 888: Khuôn Mâu Của Nhân Vật Ch...

Chương 888: Khuôn Mâu Của Nhân Vật Ch...Chương 888: Khuôn Mâu Của Nhân Vật Ch...
'“Trước khi nó ra đời, phụ thân nó đã ngoài ý muốn chết đi bên trong một khu bí cảnh thần bí tại Lôi Hải. Mẫu thân nó thai nghén nó nhiều năm, sau khi sinh nó ra căn cơ đã bị tổn thương nên vài năm sau cũng qua đời nôt."
“Bởi vì huyết mạch đặc thù nên ấu thú này có sự khác biệt rât lớn với phần lớn những con Lôi Hống Thú còn lại. Hơn nữa, bản thân nó từng trải qua những chuyện đặc biệt như vậy nên cũng không được tộc đàn Lôi Hồng Thú chào đón mây. Ngoài ra tính tình của nhóc con này cũng có chút quái gở, nó thích độc lai độc vãng, không tiếp xúc nhiều với nhóm Lôi Hồng Thú khác. Cũng có thể nói nó chính là một kẻ cực kỳ lập dị khác thường trong tộc Lôi Hồng Thú chúng ta. Nhưng dâu sao, trong cơ thể nó cũng chảy chụng một dòng huyết mạch nên môi ngày, chúng ta vân cung cấp thức ăn, đảm bảo nhu cầu sinh trưởng cơ bản của nó.”
“Nếu Lục đạo hữu có đủ năng lực, đồng thời lại được nó tán thành, ngươi có thể thử nhận nuôi nó xem sao. Chờ sau khi con âu thú này trưởng thành, chưa biết chừng nó sẽ trở thành trợ lực cường đại bên cạnh đạo hữu đây." Lôi Hổng Thú hai cánh cao lớn chậm rãi nói. Nghe đến đây, trong lòng Lục Huyền đã bùng lên vài phần hứng thú rổi.
“Phụ mẫu đều mất, thiên phú xuất chúng, không được đồng tộc chào đón, đây không phải là khuôn mẫu của nhân vật chính sao? Lôi Hồng Thú dị chủng cấp bậc ngũ phẩm, không mang nó đi thì thật là đáng tiếc.” Lục Huyền nhìn con ấu thú một sừng đang trồn ở một nơi bí mật gần đó, lặng lẽ quan sát mình, trong lòng cũng âm thầm cảm khái một phen. “Không phải chỉ vì thu hoạch quầng sáng, chủ yêu là cá nhân ta thây thân thể của nó rất đáng thương nên mới muốn chăm sóc nó."
Sau khi tiến vào Ly Dương cảnh, đám linh thú vân được hắn nuôi dưỡng trong động phủ cũng không phát sinh biên hóa gì mới, giờ gặp được một cơ hội tôt như vậy, đương nhiên Lục Huyền phải nắm chặt lấy rồi.
Tuy linh thú cùng phẩm giai có thời kỳ trưởng thành dài hơn linh thực rất nhiều, nhưng với kinh nghiệm của bản thân, Lục Huyền biết răng phần thưởng thu hoạch được từ quầng sáng của đám linh thú cũng phong phú và trân quý hơn linh thực khá nhiều, nếu yêu thú ngũ phẩm dị chủng này hoàn toàn trưởng thành, hắn là phần thưởng hắn nhận được từ quầng sáng của nó sẽ không tệ.
Trong lòng nghĩ vậy, hắn chậm rãi tới gần con dị thú một sừng kia, tâm thần lập tức ngưng tụ trên thân thể nó. Tin tức chỉ tiết về nó cũng lập tức xuất hiện trong đầu Lục Huyền.
[Lôi Long Hống, Lôi Hống Thú dị chủng ngũ phẩm, do Lôi Hống Thú và Phong Lôi Giao tạp giao sinh ra, trong quá trình trưởng thành sẽ dần dần nắm giữ lôi pháp cường đại, thân thể cường hãn, sức mạnh cực lớn.]
[Vì khiến mẫu thân khó sinh mà chết, trong khi hình thái lại có sự khác biệt không nhỏ với đám Lôi Hồng Thú bình thường xung quanh, nên nó vồn không được chào đón trong tộc đàn Lôi Hồng Thú, ngày ngày đều có những hành vi quái gở, luôn luôn khát vọng được tộc đàn công nhận.] [Vì sao nhìn ta lại kỳ quái như vậy? Ta chỉ muốn được vui vẻ chơi đùa với các ngươi thôi mà...]
“Lôi Hống Thú dị chủng mang theo khát vọng được tộc đàn công nhận... Nhưng thân thê và lai lịch của nó lại có phần bí ẩn, có lẽ đây chính là nguyên nhân khiên mâu thân của nó khó sinh.” Lục Huyền khẽ thở dài một tiếng, càng biết nhiều hơn về nó, trong lòng càng cảm thây con ấu thú này sông sót thật không dê dàng.
Từ nhỏ đã mất phụ mẫu, mà cái chết của mâu thân còn có liên quan rất lớn với mình, điều đó cũng khiến nó không được đồng tộc chào đón. Mà ngoài ra do hình thái khác biệt nên nó khó có thể dung nhập vào tộc đàn được.
“Thật đáng thương, nhất định phải đưa nó về động phủ, để nó cảm nhận được sự âm áp và yêu thương."
Nghĩ đến đây, hắn lại chậm rãi đi đền bên cạnh con âu thú một sừng ây. Vừa thầy thể, âu thú đã hóa thành một tia bạch quang, chỉ. trong nháy mắt đã lao thăng đền một vị trí ở cách đó chừng mây chục trượng, lại một lần nữa lần trồn trong chô tối lén lút quan sát Lục Huyền.
Lục Huyền cũng không ngại phiền hà, lại tiếp tục tới gần nó. Âu thú né tránh hết lần này đến lần khác, cuối cùng nó do dự một hổi mới lắng lặng năm rạp xuồng đât, tò mò nhìn chằm chằm vào Lục Huyền, ẩn sâu trong đôi mắt non nớt kia còn ánh lên một tỉa khát vọng mịt mờ.
“Mùi vị của linh quả linh tương vừa rồi thế nào?” Hắn dịu dàng hỏi ấu thú một sừng. Ấu thú một sừng khẽ gật đầu, nhưng ngay sau đó, dường như nó sợ Lục Huyền không chú ý tới động tác quá nhẹ của mình, nên lại một lần nữa gật đầu mạnh hơn.
“Chỗ này ta còn một ít, cho ngươi cả đây."
Lục Huyền có chút xót xa nhìn thân hình gầy yếu hoàn toàn không thể nhận ra bên trong đang ẩn chứa ị thiên phú thân thể cực mạnh của ấu thú Lôi Long Hồng, sau đó, lại lây ra một ít linh quả linh nhưỡng trong túi trữ vật, đưa tới trước mặt âu thú.
Ấu thú dùng sức nuốt nước miếng, dù có phần nghỉ ngại, nhưng đến cuồi cùng, nó vân không chồng cự được sức mê hoặc đến từ linh quả, đã há miệng trực tiêp nuôt hêt vào. Sau khi được cho ăn lần nữa, rõ ràng là thái độ của nó đã thay đổi rất nhiều, không còn tránh né Lục Huyền tới gần nữa.
Lục Huyền cũng rất hiểu ý, hắn đi tới cách nó chừng nửa trượng, coi đây là vùng ranh giới giữa mình và nó, sau đó dịu dàng hỏi: “Có nguyện ý dân ta đến chỗ ở của ngươi xem thử hay không?”
Ấu thú Lôi Long Hống mở lớn hai _ mặt nhìn chăm chăm vào hãn. cuồi cùng vần gật đầu đồng ý. Cứ như vậy, một người một thú đi giữa những trái lôi cầu có hình dạng nòng nọc, không ngừng bay lang thang khắp nơi, từ từ đi tới một góc hẻo lánh trong lãnh địa của Lôi Hồng Thú.
Lục Huyền đi theo sau lưng ấu thú, tiên vào một khe đá chật hẹp. Hang ổ của ấu thú không nhỏ, có điều nhìn mọi thứ cực kỳ đơn sơ, bên - trong bức tường đá chỉ có một đồng đất nhỏ. Linh thức của Lục Huyền đảo qua, chợt phát hiện bên trong có chôn một bộ hài cốt yêu thú màu tráng bạc.
“Đây hẳn là thi hài mẫu thân vì khó sinh mà chết của Lôi Long Hồng?” Trong lòng Lục Huyền đã hiểu rõ, sau đó vẻ mặt chuyển thành nghiêm nghị, thành kính vái lạy gò đât kia.
Nhìn thấy hành động này của hắn, ánh mắt âu thú lại dịu dàng hơn mấy phần.
Lục Huyền nói năng lộn xộn một hồi, lần lượt hỏi thăm một số chỉ tiết có liên quan đến chuyện sinh hoạt và tu hành của ấu thú. Dù tuổi con Lôi Long Hổng nàycònnhỏ - nhưng linh trí lại không thấp, nó dễ dàng hiểu được ý tứ của Lục Huyền, cũng truyền lại từng tia ý niệm cho hãn. Trong lúc nói chuyện phiếm, một người một thú càng ngày càng trở nên thân mật, thậm chí âu thú Lôi Long Hồng còn trực tiếp năm bên chân Lục Huyền, thỉnh thoảng lại để lộ ra cái bụng màu trắng bạc mềm mại của mình ra ngoài.
“Có phải ngươi ở đây không được vui vẻ lắm đúng không?” Lục Huyền cũng không ngại phơi bày chân tướng, trực tiếp hỏi thăng ấu thú. Ấu thú vội vàng lắc đầu theo bản năng, rồi lại chậm rãi gật đầu. Vậy có muốn đổi một nơi sống khác không?” Lục Huyền kích hoạt viên bảo châu trong cổ họng, khiên cho giọng nói của hắn có thêm một chút lực lượng mê hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận