Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 921: Tỉnh Quái Vị Thành Niên, Kh...

Chương 921: Tỉnh Quái Vị Thành Niên, Kh...Chương 921: Tỉnh Quái Vị Thành Niên, Kh...
Còn nhớ, khi vẫn dừng lại ở giai đoạn Luyện Khí, hăn từng thu. hoạch được một bộ é Lộng Diêm Quyết ) từ bên trong quầng sáng, tu luyện thứ này có thể điều khiển hỏa diễm tỉnh diệu hơn. Nhưng trên phương diện khổng chế hỏa diễm, nó chỉ đơn thuần dừng lại ở mặt "Hình” — năm ngoài nhất, mà hiện tại, hắn đã mơ hổ có cảm xúc mình vừa tiếp xúc đến "Ý" rồi. Và hết thảy những điều này đều đến từ Lưu Ly Xích Phượng Cốt thất phẩm thần dị kia.
Thường ngày sau khi dung hợp dị bảo này, Lục Huyển sẽ đi vào trong linh điển, khôi phục thân phận linh thực sư phổ thông của mình, hắn không ngại cực khổ, không quan tâm phẩm cấp, chỉ chuyên tâm đi bồi dưỡng thật tốt mỗi một gốc linh thực dưới tay mình.
Trong linh điền, hình thể của sáu Thụ Nương nho nhỏ vân không có bao nhiêu biến hóa, nhưng nhìn qua, bọn chúng đã không còn non nớt ngây ngô như lúc đầu.
Có một Thụ Nương lặng lẽ đáp xuồng người Thảo Khôi Lôi. Bản thân Thảo Khôi Lôi vôn được luyện chế từ một loại thảo mộc đặc thù, sau khi nuốt vào rất nhiều Nạp Linh Thảo Châu, bên trong thân thể nó đã ẩn chứa một lượng thảo mộc linh khí vô cùng nồng đậm, có lực hấp dân cực lớn đổi với Thụ Nương.
Chỉ có một điều khiến cho tiểu tỉnh linh này hoàn toàn không hiểu, đó là vì sao vị khôi lôi thúc thúc có diện mạo quái dị này cứ đi dạo trong linh điền cả ngày như vậy? Hơn nữa lộ tuyến đi dạo của nó cũng cố định như một, không ngừng vòng đi vòng lại, khiên cho một đứa nhóc con đang đứng trên cái đầu to lớn của con khôi lôi này như nó cũng nhớ rành mạch rồi. "Hứ, chơi cùng vị quái thúc thúc khác vui hơn một chút."
Thảo Khôi Lỗi vẫn một mực trầm mặc không nói, động tác máy móc đơn điệu, khiển Thụ Nương trời sinh tính cách ngây thơ hoạt bát này cảm thầy khá là vô vị, nó lập tức vô vô đôi cánh màu xanh nhạt mỏng như cánh ve, bay đến trên người Yêu Quỷ Đăng.
Nghiêm khắc mà nói thì Yêu Quỷ Đăng cũng được coi là một loại thảo mộc tỉnh quái, chỉ khác với nhóm thảo mộc tỉnh quái bình thường một điểu, đó là nhóc con này được diễn biến từ bản thể linh thực mà ra, nhưng đổi với Thụ Nương, nó cũng có lực tương tác rât mạnh. Tiểu Thụ Nương nhẹ nhàng rơi xuồng nhánh dây leo màu xám trăng, một ngọn dây leo bật ra một đoạn xúc tu nhỏ, vừa nhìn một cái, đã lập tức lao vào trong khu vực. linh điển âm phủ như một con rắn lớn.
"Ngươi ở bên ngoài đứng nhìn, ta muốn hoạt động thân thể một chút." Yêu Quỷ Đăng duôi một nhánh xúc tu ra, đặt Tiểu Thụ Nương ngổi ở biên giới linh điển âm phủ, khẽ chọc vào trán nó một cái, ra hiệu cho nó ngồi tại chô này, sau đó nhóc con Yêu Quỷ Đăng mới hiên ngang đi tới khu vực gieo trồng của Sát Mô Thụ Yêu, vô cùng khiêu khích nâng một ngọn dây leo lên cao cao.
Thùng thuốc nổ giữa hai bên lập tức bốc cháy, cả hai nhanh chóng rơi vào một trận đại chiên. Vô sô cành cây màu xanh đen như trường . thương đâm về phía Yêu Quỷ Đẳng với tốc độ cực nhanh, Yêu Quỷ Đăng không hề sợ hãi, nó dê dàng đón đỡ được đòn tập kích như cuồng phong bạo vũ kia. "Oal" Một màn này đã được Tiểu Thụ Nương đang ngồi ở cách đó _ không xa nhìn thây, trong đôi mặt thuần khiết ngây thơ lập tức để lộ ra vẻ ngưỡng mộ, ngoài miệng cũng không ngừng tán thưởng.
Yêu Quỷ Đẳng thấy vậy, trong nháy mắt, đồng dây leo trên người nó đã được gia tăng thêm mấy lần, dê dàng trói chặt đồng cành cây của Sát Mô Thụ Yêu, khiển cho địch thủ không giãy giụa được. Ngũ quan mơ hổ trên thân cây Sát Mô Thụ lập tức làm ra đủ các loại biểu tình dữ tợn, đối lập rõ rệt với Tiểu Thụ Nương giống như thiên sứ ở bên cạnh. Chiến đấu kết thúc, Yêu Quỷ Đằng ung dung rời khỏi.
Tiểu Thụ Nương lại đáp xuống nhánh dây leo, đôi cánh màu xanh nhạt bao vây lấy thân thể nhỏ bé, cánh tay nhỏ bé như phỉ thúy lập tức chập lại cùng một chô, trong mắt tràn đầy vẻ sùng kính ngưỡng mộ.
Yêu Quỷ Đằng làm sao có thể chịu đựng được ánh mắt này, nó quyết định sẽ tiếp tục dân tiểu Thụ Nương đi trải nghiệm một chút sự đời. "Có một chỗ rất tốt, ta sẽ đưa ngươi đi xem. Nơi ấy có thể khiến cho tất cả những sinh linh quên đi phiền não, hưởng thụ khí tức nồng đậm vui sướng ở bên trong, ta cam đoan những vật nhỏ như các ngươi sẽ thích ~!"
Hai loại thảo mộc tỉnh quái dùng phương thức giao lưu độc đáo để kết nôi với nhau.
"Được được!" Tiểu Thụ Nương vội vàng gật đầu, nó tuyệt đối tín nhiệm vị quái thúc thúc này. Yêu Quỷ Đằng lập tức dựng thẳng dây leo, nhanh chóng chạy về phía cánh rừng Mê Tiên Đào.
"Hương vị ngọt ngào thật!" Từ đằng xa, tiểu Thụ Nương đã cảm nhận được một mùi hương say lòng người truyền đến từ rừng đào tiên được trồng trong góc động phủ, nó lập tức nhỏ giọng cảm khái một cầu.
Ngay khi cả hai sắp tiến vào chướng khí màu phấn hồng, Lục Huyền lập tức từ trên trời giáng xuống, một phát bắt được thân thể Tiểu Thụ Nương.
"Tinh quái vị thành niên, không được đi vào." Không để ý đến một chút kháng cự giãy giụa rất nhỏ truyền đến tiểu Thụ Nương trong tay, Lục Huyền cúi đầu hung hăng đá cho Yêu Quỷ Đăng một cú. "Ai bảo ngươi dẫn Thụ Nương đến nơi như thế này? Tên háo sắc này, ngươi tự mình tới đây vui vẻ thì cũng thôi đi, hiện giờ còn muôn dạy hư tiểu Thụ Nương của ta nữa?" Lục Huyền vừa nghĩ tới hậu quả khi tiểu Thụ Nương ngây thơ thuần khiết tiên vào rừng Mê Tiên Đào là càng nghĩ càng giận, lại dùng sức giầm lên Yêu Quỷ Đăng.
Hắn lập tức dùng linh lực nâng tiểu Thụ Nương lên, đưa nó đền gồc linh thực Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, sau đó mới nhấc Yêu Quỷ Đăng lên.
"Đi, ta theo ngươi cùng vào xem một chút."
Đã gần ba năm kể từ lần thu hoạch Mê Tiên Đào trước đó, một nhóm linh đào mới đã sắp chín rồi, đến lúc chúng nó chín muổi, hắn lại có thể thu hoạch được một nhóm lớn quầng sáng ẩn chứa những phần thưởng không đứng đắn.
Chỉ chốc lát sau, Lục Huyền với vẻ mặt như thường, trực tiếp chui ra từ bên trong tầng chướng khí màu phân hổng, hãn thoáng suy nghĩ một chút, lại đánh cho chính mình một đạo Thanh Tịnh Chú.
"Rừng đào này thật đáng sợ, lá rụng tích lũy càng ngày càng nhiều, chướng khí càng ngày càng nồng đậm, năng lực mị hoặc cũng càng ngày càng mạnh, khiển cho một tu sĩ Kết Đan như ta cũng thiểu chút nữa đã mãt khổng chề rồi. " Lục Huyền khẽ lắc đầu.
Chuyến viếng thăm vừa rồi, hắn đã hái được mười trái linh quả Mê Tiên Đào ở bên trong, lại mở được các loại bảo vật không đứng đẫn như các loại Mê Dục Đan tứ phẩm ( Cực Nhạc Tâm Kinh ) , vân vân... từ bên trong quầng sáng màu trắng, coi như thu hoạch tương đối khá.
"Mê Tiên Đào đã kết quả lần thứ ba, dường như số lượng linh quả lần này đã ít hơn những lần trước một chút. Xem ra, sô lượng trái linh đào kêt được sẽ theo thời gian trôi qua mà chậm rãi giảm bớt đi. Xét cho cùng, sinh cơ bên trong linh thực cũng có hạn, rât khó đạt đền trình độ kết quả không hạn chế số lần chân chính." Lục Huyền âm thầm cảm khái nói.
Đảo mắt lại một tháng trôi qua. Lục Huyền vẫn miệt mài từng bước tế luyện Lưu Ly Xích Phượng Côt trong cơ thể, và theo thời gian trôi qua, càng ngày hắn càng phát hiện xương cốt của bản thân đang dần dần trở nên cứng rắn thần dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận