Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 650: Thanh Phù Vũ Y!

Chương 650: Thanh Phù Vũ Y!
Ngoại giới như thế nào đều không liên quan đến Lục Huyền, hắn chỉ để ý đến tình trạng sinh trưởng của linh thực trong linh điền nhà mình thôi.
Sau khi đột phá Trúc Cơ hậu kỳ hai tháng, lại có một gốc linh thực thành thục, nó chính là Phù Du Thảo tứ phẩm. Phù Du Thảo gần như trong suốt, hình thái biến hóa không ngừng, giống như là một con phù du liên tục chuyển đổi sinh tử, trùng trùng điệp điệp, giống như một vòng lốc xoáy, hấp dẫn lấy tâm thần của Lục Huyền.
Hắn ngừng thở, bàn tay tuôn ra một tầng linh quang nhàn nhạt, cẩn thận từng li từng tí bao bọc lấy gốc Phù Du Thảo kia rồi nhẹ nhàng lấy nó ra từ trong linh nhưỡng. Gốc linh thực trong suốt kia vẫn một mực biến hóa tự do trong lòng bàn tay hắn, tựa như bất cứ lúc nào nó cũng có thể mọc cánh bay đi.
Cẩn thận xem xét, tin tức chi tiết về Phù Du Thảo nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn.
【 Phù Du Thảo, linh thực tứ phẩm, là loại cây cực kỳ yếu ớt, hơi không cẩn thận một chút sẽ héo tàn tử vong, có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế đan dược tăng cường thần hồn. 】
"Đan dược tăng cường thần hồn... Đáng tiếc là không học được phương pháp luyện chế loại đan dược này từ trong Đan Điện, bằng không ta cũng có thể thử một phen." Trong lòng Lục Huyền có chút tiếc nuối, hắn cẩn thận cất kỹ gốc Phù Du Thảo ấy đi, lại dùng phù lục phong cấm lại, tránh để sinh cơ xói mòn.
Chẳng biết từ lúc nào, ở vị trí của gốc Phù Du Thảo lúc trước đã xuất hiện một quầng sáng màu trắng. Quầng sáng vẫn không ngừng lập lòe y như trước, cảnh tượng này lại mang đến một loại mỹ cảm khó hiểu ở trong mắt Lục Huyền.
Hắn mang theo chờ mong, nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng. Quầng sáng nhanh chóng biến thành vô số điểm sáng rất nhỏ, những điểm sáng này lập tức ngưng kết lại tạo ra một bộ y phục bằng lông vũ, dung nhập vào trong cơ thể Lục Huyền.
Một luồng ý niệm hiện lên trong đầu.
【 Thu hoạch một gốc Phù Du Thảo tứ phẩm, nhận được bảo vật ngũ phẩm Thanh Phù Vũ Y. 】
Một món vũ y màu trắng bạch nhẹ như lông hồng lập tức xuất hiện trong tay Lục Huyền. Vũ y này giống như một tấm lụa mỏng, cầm nó trong tay cực kỳ nhẹ nhàng, tựa như không có thứ gì cả. Mặt ngoài bộ vũ y có những sự vật trong suốt không thể diễn tả được thành lời, từng viên từng viên, nhẹ nhàng di chuyển, không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng lại có mối liên quan mật thiết đến nhau.
Lục Huyền tập trung tinh thần vào bộ vũ y màu trắng bạc này, ngay lập tức, mọi tin tức tỉ mỉ về món bảo vật ngũ phẩm ấy đã xuất hiện trong thức hải của hắn.
【 Thanh Phù Vũ Y, bảo vật ngũ phẩm, thu thập rất nhiều lông vũ của dị trùng thượng cổ Thanh Linh Phù Du mà rèn thành, sau khi khoác lên người có thể chống cự được thần hồn công kích, đồng thời cũng có thể che giấu khí tức tu sĩ, ngăn cách khí cơ dẫn dắt, che đậy thần thông bói toán. 】
"Bảo vật ngũ phẩm!" Trong lòng Lục Huyền vui sướng vô cùng.
Đối với hắn, sự xuất hiện của bộ Thanh Phù Vũ Y ngũ phẩm này không khác gì bản thân đang ngủ gật lại có người đưa cho cái gối đầu.
Hắn vừa mới đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ không lâu, vẫn luôn lo lắng sẽ bị người khác nhìn ra tu vi chân thật của mình, dẫn tới một chút phiền toái không cần thiết. Bây giờ có Thanh Phù Vũ Y, chút lo lắng ấy đã hoàn toàn không còn là vấn đề nữa.
Bảo vật ngũ phẩm, bản thân nó đã quý giá, lại thông qua tin tức trong đầu, hoàn toàn có thể cảm nhận được vật này tuyệt đối không tầm thường. Khi khoác nó lên người, ngay cả Kết Đan chân nhân xem xét ở khoảng cách gần, cũng khó có thể nhìn ra tu vi chân thật của hắn.
Huống chi, chiếc Thanh Phù Vũ Y này còn có thể chống cự lại thần hồn công kích.
Loại thuật pháp nhằm vào thần hồn thường khiến người ta khó lòng phòng bị được, sau khi có món pháp khí vũ y này, hắn sẽ không cần phải lo lắng bản thân sẽ rơi vào loại tình huống kia nữa.
Lục Huyền cảm khái một tiếng, rồi cởi Ẩn Linh Sưởng tam phẩm vẫn luôn mặc ở bên trong ra, thay Thanh Phù Vũ Y mới có được vào.
Sau khi phủ thêm một lớp vũ y mềm mại, trên da thịt lập tức truyền đến một chút cảm giác khác thường rất nhỏ. Rất nhanh, dường như bộ vũ y kia đã dung nhập vào trong huyết nhục của hắn và biến mất không thấy gì nữa rồi, chỉ có linh thức của Lục Huyền mới có thể xác thực cảm nhận được sự hiện hữu của nó.
Một luồng linh khí nhàn nhạt tràn ra từ trên vũ y lan, một đường kéo dài đến đỉnh đầu hắn, bao trùm toàn bộ phần đầu. Nó chỉ tạo thành một tầng thanh linh chi khí cực kỳ mỏng manh, linh thức không thể phát hiện ra, nên nhìn qua, hắn cũng không khác gì người bình thường.
Lục Huyền trực tiếp khoác lên Thanh Phù Vũ Y ngũ phẩm lên người, thay thế vị trí cho chiếc Ẩn Linh Sưởng lúc trước.
Hắn quan sát Tàng Nguyên Thảo khỏe mạnh trưởng thành trong linh điền, cùng với Ngọc Lộ Quả vừa mới lộ ra chồi non nho nhỏ, đã quyết định sẽ đi đến Tư Nông Điện một chuyến để nhận lấy phương pháp ngưng chủng của hai loại linh thực kia.
Đã lấy được đan phương Trúc Cơ Đan tại Đan Điện thì về sau chuyện hắn luyện chế Trúc Cơ Đan cũng không cần thiết phải che giấu nữa.
Tàng Nguyên Thảo và Ngọc Lộ Quả đều là tài liệu chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ Đan, nhưng những thứ trong linh điền này đều do Đan Điện ủy thác hắn bồi dưỡng, không thể tùy tiện sử dụng.
Tuy có thể mua tài liệu luyện đan giá thấp từ Đan Điện, nhưng số tài liệu mua được chỉ có hạn mà giá cả cũng cao hơn một chút so với tự mình bồi dưỡng ra.
Sau khi lấy được phương pháp ngưng chủng của hai loại linh thực này, hắn hoàn toàn có thể mở rộng sản lượng, từ đó luyện chế lượng lớn Trúc Cơ Đan.
Hắn gọi con chim mập tới, để nó chở mình tới Tư Nông Điện.
“Lục sư thúc.” Thời điểm đi xuyên qua ngoại điện của Tư Nông Điện, một giọng nói quen thuộc chợt truyền đến. Chỉ thấy một tu sĩ có diện mạo giản dị như lão nông đang nhìn về phía hắn.
“Hạ đạo hữu.”
Tu sĩ này chính là Hạ Sâm, thời điểm Lục Huyền vẫn còn là đệ tử ngoại môn, hắn đã từng tiếp xúc với đối phương khá nhiều lần, cũng đổi được không ít linh chủng nhị phẩm đến tứ phẩm từ trên tay đối phương.
“Nhìn khí huyết của ngươi không ổn định lắm, đã gặp phải chuyện gì rồi sao?” Lục Huyền thấy khuôn mặt ngăm đen của Hạ Sâm đã biến thành xám ngoét không còn màu máu, lại thêm bản thân vốn đang tu luyện 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》 khiến cho thị lực được tăng cường rất nhiều, nên hắn chỉ tùy ý liếc mắt một cái đã nhận ra trạng thái của tu sĩ lão nông hiện giờ không ổn.
“Lúc trước, ta thử đột phá cảnh giới Trúc Cơ, đáng tiếc là lại thất bại rồi.” Trong mắt tu sĩ lão nông lóe lên một tia ảm đạm.
Lục Huyền nghe vậy cũng không khỏi khựng lại một phen.
“Đột phá đến Trúc Cơ vốn không phải chuyện dễ dàng, một lần không được vậy thì lại làm thêm lần nữa. Hãy nghỉ ngơi cho tốt, điều chỉnh linh lực, nhục thân, thần hồn đến trạng thái tốt nhất rồi thử lại xem sao.” Hắn động viên Hạ Sâm vài câu rồi lập tức tiến vào nội điện.
Tu sĩ lão nông nhìn theo bóng dáng Lục Huyền biến mất, trong lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận