Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 499: Ngọc Lộ Quả!

Chương 499: Ngọc Lộ Quả!
"Lục sư đệ, đã để cho sư đệ đợi lâu rồi, trong thời gian ngắn như vậy, chúng ta không thể thu được số lượng lớn linh chủng tam phẩm. Hơn nữa, những Luyện đan sư và Linh thực sư khác cũng có nhu cầu, ngay cả Tư Nông điện cũng phải mất thời gian chuẩn bị. Sau khi lấy được linh chủng, ta lập tức mang nó tới đây." Quan Uyển nói với Lục Huyền bằng giọng điệu nhẹ nhàng.
"Chỉ là một chút thời gian thôi, không sao cả, làm phiền Quan sư tỷ phải ghi nhớ trong lòng rồi." Lục Huyền xua tay nói.
"Lần sau nếu sư đệ muốn gieo trồng Tàng Nguyên Thảo hay các chủng linh thực khác, có thể báo trước cho ta biết." Quan Uyển đổi chủ đề.
"Lần này số lượng linh chủng ta mang đến còn nhiều hơn lần trước, trong đó có ba mươi hạt linh chủng Tàng Nguyên Thảo và mười hạt linh chủng Ngọc Lộ Quả, chúng đều là tài liệu chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ Đan."
Sau khi Lục Huyền thể hiện ra bản lĩnh cường đại của mình trên linh thực nhất đạo, Đan điện đánh giá hắn rất cao, sẵn sàng ủy thác hắn trồng nhiều linh chủng phẩm cấp cao hơn.
"Đa tạ Quan sư tỷ." Lục Huyền nghe vậy, trong lòng rất vui vẻ.
Linh thực tam phẩm thuộc về phạm trù Trúc Cơ, lại là tài liệu chủ yếu luyện chế Trúc Cơ Đan, có thể một lúc nhận được nhiều linh chủng như vậy, xem như khá tốt rồi.
"Tất cả linh chủng ở đây, mời sư đệ xem qua."
Bốn mươi hạt linh chủng đang lơ lửng trước người Quan Uyển từ từ trôi về hướng Lục Huyền.
Ba mươi hạt linh chủng Tàng Nguyên Thảo có hình dạng dài nhỏ, màu nâu xám, bề ngoài trông vô cùng bình thường, giống như những hạt giống do cỏ dại ven đường kết ra. Tuy nhiên Lục Huyền lại biết rất rõ, tinh hoa thảo mộc cực kỳ nồng đậm tinh khiết đang ẩn chứa ở đâu đó bên trong hạt giống nhìn như bình thường này, nên mới có cái tên Tàng Nguyên Thảo kia.
Mười viên hạt giống còn lại, thoạt nhìn chúng giống như mười giọt sương trắng bạc, ẩm ướt sáng bóng, toát lên khí tức trong lành.
"Lần này có nhiều linh chủng hơn, cộng thêm Ngũ Hành Quả trước đó, nhiệm vụ ngày càng gian khổ, vất vả cho sư đệ rồi." Quan Uyển thấy Lục Huyền cẩn thận tiếp nhận tất cả linh chủng, mỉm cười nói.
"Không khổ cực không khổ cực, có thể dốc sức làm một chút chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này vì Đan điện, vì rất nhiều Luyện đan sư như Quan sư tỷ, đó là vinh hạnh của Lục mỗ." Khóe miệng Lục Huyền cong lên, hắn ngắm bốn mươi hạt linh chủng trên tay, phảng phất như đang trông thấy bốn mươi quầng sáng màu trắng trong giai đoạn sơ khai, chuẩn bị thành hình.
Ba mươi hạt Tàng Nguyên Thảo, có thể mang đến cho hắn phần thưởng là Trúc Cơ Đan, Nạp Linh Thảo Châu, đan phương Trúc Cơ Đan, cộng thêm mười viên Ngọc Lộ Quả không rõ phần thưởng… đã nhận được quầng sáng miễn phí mà sau khi trồng xong, Đan điện còn trả tiền cho hắn, lãi đơn lãi kép như vậy, có vất vả hắn cũng vui lòng chịu đựng chứ đừng nói là không hề vất vả một chút nào?
Đợi Quan Uyển rời đi, hắn không thể chờ đợi được nữa, đã vội vàng đi vào trong linh điền. Linh nhưỡng trước mặt hắn lặng lẽ biến hóa, một vết nứt nhỏ xuất hiện, hắn thả một hạt linh chủng Ngọc Lộ Quả vào trong đó. Tâm thần ngưng tụ ở trên hạt linh chủng như giọt sương sớm kia.
【Linh thực tam phẩm Ngọc Lộ Quả, quá trình sinh trưởng yêu cầu linh khí cực cao, cần linh khí tinh thuần biến hóa như sương mù, mới có thể thúc đẩy linh thực phát triển thật tốt.】
【Ngọc Lộ Quả sẽ hấp thu giọt sương ngưng tụ vào sáng sớm, tích trữ trong cây hoặc trong linh quả. Sau khi thành thục, nó chứa đựng linh lực tinh thuần, là tài liệu chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ Đan, cũng có thể trực tiếp ăn luôn linh quả.】
【Gió thu sương ngọc gặp nhau, đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng.】
"Ngọc Lộ Quả, Ngọc Lân Quả, kém nhau một chữ, nhưng cả cách thức bồi dưỡng lẫn tác dụng chúng mang lại đều hoàn toàn khác nhau." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
Trước đó, hắn từng trồng một loại linh quả tên là Ngọc Lân Quả. Ngọc Lân Quả sinh trưởng ở khu vực ngọc thạch linh khoáng, có thể tăng cường thể chất, luyện chế các loại đan dược luyện thể. Mà Ngọc Lộ Quả lại cần bồi dưỡng bằng linh khí hóa sương mù, chú trọng hơn vào chuyện nâng cao linh lực cho tu sĩ.
"Về phần linh khí hóa sương mù, có lẽ đây chính là cửa ải khó khăn đối với những tu sĩ khác, nhưng với ta thì lại rất dễ dàng."
Lục Huyền vừa động tâm niệm, đám mây nằm tại hư không phía trên hạt linh chủng Ngọc Lộ Quả đã phát sinh biến hóa, từng tia từng sợi linh vũ rơi xuống, khi sắp nhỏ giọt đến gần linh nhưỡng, đột nhiên lại hóa thành sương mù, giống như một tấm voan mỏng màu trắng nhạt, mềm mại êm ái rót vào trong linh chủng Ngọc Lộ Quả.
Để bồi dưỡng tinh tế hóa linh thực, lại cộng thêm bản thân đã thi triển Linh Vũ Thuật vô số lần, nên loại thuật pháp cơ sở này của hắn đã đạt đến cảnh giới tông sư từ lâu rồi, đối với hắn, chuyện biến hóa linh vũ thành sương mù chẳng có chút độ khó nào cả.
Sau khi trồng Tàng Nguyên Thảo và Ngọc Lộ Quả xong, chớp mắt đã qua một tháng. Hai chủng linh thực tách nhau ra lần lượt bén rễ nảy mầm, Tàng Nguyên Thảo giống một loại cây nho nhỏ, trông có vẻ bình thường, chỉ khi nào nhận ra tinh hoa thảo mộc được giấu ở chỗ sâu bên trong cây, sẽ khiếp sợ vì mức độ tinh thuần nồng đậm của nó.
Ngọc Lộ Quả cao khoảng ba tấc, dường như đang bị bao bọc bên trong một tấm voan mỏng màu trắng bạc. Đặc biệt là vào lúc sáng sớm, trên cây sẽ ngưng tụ ra những giọt sương linh khí nhỏ bé, khiến cho bản thân nó càng thêm sống động tươi mát.
Trong viện, Bách Độc Phệ Tâm Trùng tiếp tục nuốt thêm một viên Thi Diễm Đan, sau đó kéo lê thân thể tràn đầy vết lốm đốm và khí tức chết chóc, đi tới bên cạnh Bách Niên Băng Phách ở cách đó không xa, chờ đến lúc thi độc trong cơ thể nó đông cứng, Lục Huyền sẽ dọn dẹp chút tàn độc còn sót lại.
Sau khi nuốt càng ngày càng nhiều Thi Diễm Đan, năng lực đề kháng đối với loại đan độc này của Phệ Tâm Trùng đã càng ngày càng mạnh, phản ứng do độc tố mang tới cũng yếu đi nhiều, nó đã có thể tự chủ động chạy đến bên cạnh Bách Niên Băng Phách để giải độc rồi.
Đương nhiên, tác dụng của Thi Diễm Đan đối với sự trưởng thành của nó cũng dần dần suy yếu, Lục Huyền đã quyết định, đợi một đoạn thời gian nữa, hắn sẽ đi tìm một loại độc vật mới cho Phệ Tâm Trùng.
Một tia sáng màu xanh lóe lên, con chim mập vừa bay qua hồ nước nhỏ, phát ra tiếng kêu to thanh thúy. Ly Hỏa Giao dài hai - ba trượng dưới chân thành thật cúi đầu xuống, để mặc cho con chim mập kia mắng mình.
Nham Giáp Quy đứng bên cạnh cười toe toét, vui sướng khi người gặp họa, Thanh Giác Long Lý vẫn trốn dưới đáy hồ nhỏ, phòng ngừa vụ lộn xộn bên trên sẽ gây ảnh hưởng đến bản thân mình.
Cả Ly Hỏa Giao và Nham Giáp Quy đều do Phong Chuẩn ấp trứng ra. Mặc dù không phải do chính nó sinh nở, nhưng Phong Chuẩn lại có bản năng làm mẹ cực kỳ mạnh mẽ với cả hai đứa, và cũng giống như những bà mẹ loài người, nó thiên vị Nham Giáp Quy được sinh ra sau hơn một chút.
Lục Huyền không để ý đến chúng nó, hắn vẫn đang tập trung chú ý trên thân cây Kiếm Khổng Tước trong tay. Đã một tháng trôi qua, dưới ảnh hưởng liên tục của Vân Sơn Ngọc Lục và Thanh Tịnh Chú, hầu hết những đốm đen trên thân kiếm đều đã biến mất, hiện giờ chỉ còn lại một chỗ cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận