Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 73: Huyễn Yên La Quả!

Chương 73: Huyễn Yên La Quả!
Nghĩ đến đây, Lục Huyền lại nhẹ nhàng vuốt ve hai chỏm lông nhỏ trên lỗ tai Đạp Vân Linh Miêu. Con linh miêu chỉ dùng đôi mắt màu xanh khẽ nhìn Lục Huyền, rồi mặc kệ cho hắn vuốt ve đầu nó.
"Ngao~ Ta thích thịt khô, ta thích thịt khô nhất ~" Dường như Lục Huyền đã thông qua vẻ ngoài đầy xa cách và kiêu ngạo của nó, để nhìn thấy một linh hồn hoạt bát và đáng yêu đang đạp mạnh bốn chân như mây trắng, không ngừng hoan hô nhảy nhót ở bên trong.
Nhưng chỉ cần hắn vừa nghĩ đến tiếng gầm rú đầy thô ráp của Đạp Vân Linh Miêu, là bóng dáng nhỏ bé ẩn bên trong thân thể kia đã lập tức biến mất.
"Ngao ô ~" Dường như cảm nhận được bàn tay vốn đang vuốt ve trên đầu mình vừa thoáng dừng lại, Bích Tình Đạp Vân Linh Miêu cực kỳ thông minh, lập tức đè thấp tiếng kêu của mình xuống...
Lục Huyền khen thưởng cho Đạp Vân Linh Miêu xong, mới lấy hạt linh chủng đặc thù trông giống như sương khói từ bên trong túi trữ vật ra. Hắn tìm một chỗ trống trong linh điền, thi triển Địa Dẫn Thuật khoét ra một khe hở vừa phải trên bề mặt linh nhưỡng, rồi nhét yên vụ linh chủng vào trong đó.
Ngay tiếp theo, hắn lập tức tập trung tâm thần vào hạt giống bên dưới linh nhưỡng.
Một luồng ý niệm xuất hiện trong đầu hắn.
"Huyễn Yên La Quả, linh thực tam phẩm, sau khi phục dụng linh quả đã chín muồi có thể gia tăng tốc độ tu luyện huyễn thuật, đồng thời cũng tăng cường uy năng của thuật pháp. Cũng có thể dùng nó để nuôi dưỡng yêu thú có năng lực tương tự, hoặc là luyện chế một số loại đan dược đặc thù. Trong quá trình sinh trưởng, linh thực sẽ không ngừng sinh sôi ra sương khói, thậm chí sương khói tích lũy lâu dài còn có thể hình thành huyễn cảnh cấp thấp, linh thực ẩn nấp bên trong huyễn cảnh, rất khó phát hiện vị trí."
"Ta đang ở trước mặt ngươi đây này, sao ngươi không phát hiện ra ta cơ chứ?"
Trong đầu Lục Huyền trực tiếp lóe lên nội dung giới thiệu cực kỳ chi tiết và trạng thái tức thời của loại linh chủng ấy.
"Linh thực tam phẩm, lần này giàu to rồi!" Lục Huyền tiêu hóa xong đoạn tin tức vừa xuất hiện trong đầu, không khỏi vui mừng khôn xiết.
Tam phẩm… xem như đã tiến vào phạm trù Trúc Cơ rồi.
Cho đến nay, loại linh thực tốt nhất bên trong linh điền của hắn chính là hai cây nhị phẩm, theo thứ tự là Kiếm Thảo cùng với Ám Tủy Chi.
Còn lại như Huyết Ngọc Tham, Xích Vân Tùng, Tịnh Tuyết Liên đều là nhất phẩm, thậm chí hắn còn đang gieo trồng mấy chục gốc Linh Huỳnh Thảo không phẩm cấp.
Phương thức Lục Huyền nhận được hai gốc linh thực nhị phẩm và Huyễn Yên La Quả này đều giống nhau, đó là kiếm được chúng từ thân phận linh chủng chưa xác định được, và gieo trồng thành công là nhờ thông tin được tiết lộ trong trạng thái tức thời của chúng.
Nếu không có năng lực thần kỳ này, dù hắn có lấy được nhiều linh chủng không xác định hơn, cũng chỉ có thể làm bậy làm bạ, mò mẫm lung tung, căn bản không thể trồng thành công được.
Sau khi trồng linh chủng Huyễn Yên La Quả xuống linh điền, Lục Huyền lại dùng linh thức cảm nhận được khá nhiều luồng sương khói cực kỳ mờ nhạt nhẹ nhàng tỏa ra từ bên trong loại hạt giống này, rất khó nhìn thấy chúng bằng mắt thường.
"Càng trưởng thành lại càng sinh ra nhiều yên vụ, có lẽ thứ này sẽ chơi trốn tìm với mình luôn quá, nhưng chỉ cần thông qua trạng thái tức thời, là mình có thể nhìn thấy nó, cũng không lo lắng không tìm được nó."
Lục Huyền vừa nghĩ vừa thi triển Linh Vũ Thuật cấp ẩm cho linh chủng.
Trồng linh chủng Huyễn Yên La Quả và biết rõ đặc điểm của nó xong, Lục Huyền lại đi tới những khu vực khác bên trong linh điền, quan sát tình trạng phát triển của từng gốc linh thực.
Bên trong những phiến lá tùng mảnh nhỏ màu đỏ của Xích Vân Tùng, năm quả tùng lại lớn thêm một vòng, và càng ngày càng đến gần thời kỳ thành thục.
Lục Huyền ôm chờ mong không nhỏ về gốc linh thực nhất phẩm này.
Những loại linh thực thành thục trước đó, cả Linh Huỳnh Thảo lẫn Thực Nguyệt Quả đều là linh thực vô phẩm. Hắn cũng không biết lần này khi linh thực nhất phẩm thành thục, chúng sẽ mang đến loại phần thưởng gì ở bên trong quầng sáng.
Kiếm Thảo và Ám Tủy Chi cũng sinh trưởng rất tốt, nhưng nhìn tình huống này, hẳn là còn lâu chúng mới đến thời kỳ thành thục.
Ở thời điểm hiện tại, mảnh kinh nhưỡng xung quanh Kiếm Thảo đều bị kiếm ý chém thành rất nhiều vết nhỏ rồi, khiến cho kiếm ý càng thêm sắc bén.
Những sợi nấm màu đỏ sẫm của Ám Tủy Chi cũng kéo dài ra ngoài, bao vây chặt chẽ khúc linh mộc mục nát bên cạnh, rõ ràng là tốc độ nó hấp thu chất dinh dưỡng từ bên trong linh mộc đã nhanh hơn trước đây rồi.
Lục Huyền âm thầm phỏng đoán, hẳn là không bao lâu nữa hắn sẽ phải thay đổi một khúc linh mộc mục nát khác cho nó.
Tịnh Tuyết Liên vẫn kiêu ngạo đứng thẳng bên trong ao linh tuyền, những chiếc lá sen trắng tinh như ngọc không còn non nớt như lúc vừa mọc nữa, chúng đã lặng lẽ lớn lên từ lúc nào không hay.
Sau khi mười mấy gốc Linh Huỳnh Thảo ban đầu thành thục, những cây sau này cũng nhanh chóng tiến vào giai đoạn trưởng thành.
Lục Huyền đã xem qua và hái thêm được mười gốc Linh Huỳnh Thảo hoàn toàn chín muồi. Có mười mấy bụi cũng có thể ngắt được, nhưng chưa hoàn toàn thành thục, hắn sợ ảnh hưởng đến quầng sáng ban thưởng nên vẫn giữ chúng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận