Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 642: Thanh Vi Ngọc Tỏa!

Chương 642: Thanh Vi Ngọc Tỏa!
"Đương nhiên, thu hoạch càng lớn hơn thiệt hại, may mắn chúng ta đã tìm được một đống linh quáng tứ phẩm, mỗi người đều được chia mấy khối. Mặt khác, còn có một ít tài liệu trên người yêu thú tà ma, đang tính toán sau khi bán đi lại chia đều cho mấy người cùng tham gia." Bách Lý Kiếm Thanh không hề giấu giếm, cứ một mực thao thao bất tuyệt nói với Lục Huyền.
"Nghe ý tứ của đệ? Hình như còn muốn đi qua bên đó nữa?"
"Ta đang có ý định này, mấy người chúng ta thoáng thương lượng một chút, đã quyết định sẽ mượn cơ hội trở về tông môn nhằm tiếp tế chuẩn bị thật tốt một chút, mang đi nhiều pháp khí phù lục có thể ứng phó với tà ma hơn, sau đó lại thử xâm nhập vào khu vực sâu hơn một chút ở bên trong bí cảnh."
"Chú ý an toàn nhiều hơn là được." Thấy Bách Lý Kiếm Thanh lộ vẻ mặt kiên định, Lục Huyền cũng không mở miệng khuyên bảo đối phương.
Bên ngoài bí cảnh đã có thể gặp được tà ma mạnh mẽ đủ khả năng uy hiếp mấy đệ tử nội môn rồi, thì xâm nhập vào sâu hơn một chút, khả năng gặp phải tà ma cường đại sẽ càng cao hơn.
Đáng tiếc, bọn người Bách Lý Kiếm Thanh đều bị các loại cơ duyên bảo vật che mờ hai mắt, không nghĩ rõ ràng điểm này.
"Lục sư huynh, tấm kiếm phù kia của huynh ta vẫn chưa dùng, lần này trở về là muốn trả lại nó cho huynh." Bách Lý Kiếm Thanh lấy ra Khiếu Hải Kiếm phù tứ phẩm từng được Lục Huyền đưa cho.
"Đệ cứ giữ lại trước đi, nói không chừng về sau còn có cơ hội sử dụng." Lục Huyền lạnh nhạt nói.
"Nó là bùa hộ mệnh của huynh, nếu cứ để ở chỗ ta thật là kỳ cục." Tuy Bách Lý Kiếm Thanh khá là luyến tiếc một tấm kiếm phù hùng mạnh quý hiếm như vậy, nhưng trong lòng vẫn hiểu rõ, tấm kiếm phù này là của Lục Huyền, không thích hợp để ở trong tay gã quá lâu.
"Dù sao ta cũng không rời khỏi tông môn hay dự định đi thăm dò bí cảnh gì cả, cứ để nó lại trên tay đệ, nói không chừng còn có thời điểm cần dùng đến." Trong tay Lục Huyền vẫn còn mấy chục tấm kiếm phù tứ phẩm, mà một nhóm Dưỡng Kiếm Hồ Lô mới trồng đã sắp đến thời điểm chín muồi, đến lúc đó, hắn lại thu thêm một đống bảo vật nữa, ngược lại cũng không quá quan tâm đến tấm kiếm phù này.
"Nhưng..."
"Đừng có do do dự dự mãi thế, về sau đệ cứ dùng nó đi. Nếu đệ thực sự băn khoăn thì ngày nào đó đụng phải linh chủng không biết tên, có thể mang nó về báo đáp cho ta." Lục Huyền trực tiếp cắt ngang lời nói của Bách Lý Kiếm Thanh, dùng giọng điệu không cho phép nghi ngờ nói.
"Được, vậy ta sẽ không khách khí với Lục đại ca. Nếu đụng phải linh chủng không biết tên ở trong bí cảnh, ta sẽ cố gắng tranh thủ lấy tới, đưa cho Lục đại ca." Bách Lý Kiếm Thanh cực kỳ yêu thích tấm Khiếu Hải Kiếm phù này, lại thấy Lục Huyền khăng khăng như thế, cũng không khách khí thêm, đã trực tiếp thu nó vào trong túi trữ vật rồi dùng giọng điệu kiên định hứa hẹn với Lục Huyền.
"Nhớ lấy, phải là loại không thường gặp ở tông môn hoặc Tu Hành giới, loại bình thường ta không cần." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Chờ Bách Lý Kiếm Thanh rời đi, hắn mới bước vào trong linh điền, bắt đầu một ngày sinh hoạt mới của linh thực sư. Sau khi chăm sóc phần lớn linh thực một phen, Lục Huyền lại đi vào khu vực gieo trồng Ngọc Lộ Quả.
Tâm thần ngưng tụ trên từng trái linh quả, đã nhanh chóng phát hiện có hai trái Ngọc Lộ Quả đã hoàn toàn chín muồi. Hắn cẩn thận hái trái thứ nhất xuống, trong cảm nhận của linh thức, vẫn nó vẫn là phẩm chất phổ thông.
【 Thu hoạch một trái Ngọc Lộ Quả tam phẩm, thu được linh nhưỡng tứ phẩm Ngọc Tẩy Linh Lộ. 】
Một vũng linh dịch trong suốt như ngọc xuất hiện trong tay Lục Huyền.
Lục Huyền thu nó vào một cái bình nhỏ bạch ngọc, đặt chung một chỗ cùng với phần lấy được lúc trước, lại tiếp tục đưa tay hái trái Ngọc Lộ Quả thứ hai xuống.
"Ồ, linh quả có phẩm chất tốt." Lục Huyền nhìn trái Ngọc Lộ Quả trong tay, có chút kinh ngạc tự nhủ. Sự khác biệt về phẩm chất đã khiến hắn càng thêm chờ mong vào phần thưởng quầng sáng xuất hiện đằng sau trái linh quả này.
Hắn nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng màu trắng vừa mới lặng yên xuất hiện. Quầng sáng nổ tung trong im lặng, vô số điểm sáng rất nhỏ ngưng kết thành một chuỗi xiềng xích, tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.
Một luồng ý niệm hiện lên trong đầu.
【 Thu hoạch một trái Ngọc Lộ Quả tam phẩm, nhận được bảo vật tứ phẩm Thanh Vi Ngọc Tỏa. 】
Sau khi ý niệm ấy xuất hiện, một chiếc khóa ngọc chợt xuất hiện trong tay Lục Huyền. Khóa ngọc này lớn hơn bàn tay hắn một chút, toàn thân có màu trắng tinh khiết, mặt ngoài được khắc khá nhiều vết tích linh văn rậm rạp, huyền ảo tối nghĩa, thỉnh thoảng lại có thanh quang lóe sáng.
Lục Huyền tập trung tinh thần vào cái khóa ngọc này, lập tức hiểu rõ mọi tin tức chi tiết về nó.
【 Thanh Vi Ngọc Tỏa, bảo vật tứ phẩm, phía trên có khắc rất nhiều phù văn loại giam cầm, biến hóa tự nhiên, sau khi kích phát linh lực có thể trực tiếp khóa mục tiêu trong phạm vi nhất định, hiệu quả sẽ giảm đi khi đối phó với Kết Đan chân nhân và yêu thú ngũ phẩm, chỉ có thể làm chậm lại hành động của mục tiêu. 】
【 Khóa ngọc có hiệu quả khắc chế rất mạnh đối với tà ma, ngay cả tà ma cấp Họa tương đương với cảnh giới Kết Đan, cũng có thể giam cầm nó trong mấy hơi thở. 】
"Bảo vật tứ phẩm, có thể khóa mục tiêu lại, hạn chế mục tiêu hành động, hiệu quả đối với tà ma càng mạnh." Lục Huyền vuốt ve cái khóa ngọc trong tay, nhìn xung quanh một chút, sau đó rót linh lực vào bên trong khóa ngọc, tâm niệm vừa động, khóa ngọc đã hóa thành một luồng thanh quang biến mất không thấy gì nữa.
Cách đó không xa, chim mập đang định lén lút đi ra ngoài hẹn hò thì đột nhiên cảm thấy trên cổ mát lạnh. Ngay sau đó, nó trực tiếp mất đi quyền kiểm soát tứ chi và cả linh lực trong cơ thể, chỉ có thể ngơ ngác đứng yên tại chỗ.
Chim mập đột nhiên mất quyền tự do hành động, chỉ biết đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn cái khóa ngọc vừa bất thình lình xuất hiện trên cổ mình, sau đó ấm ức kêu một tiếng với Lục Huyền.
"Cả ngày chỉ biết đi ra ngoài lén lút chơi bời với chim đực, hôm nay cấm túc ngươi, tránh cho ngươi tự do thoải mái đến mức ngày nào cũng chạy ra ngoài hẹn hò với Thanh Mao." Lục Huyền nhíu nhíu mày, vừa cười vừa nói.
"Kiu kiu!" Chim mập ấm ức kêu hai tiếng, tựa như muốn nói với Lục Huyền rằng: ‘Chính ngươi không có nữ tu, đến quản ta làm gì?’
Lục Huyền không khỏi ngây người, hắn vừa nhận lấy một vạn điểm thương tổn. Dưỡng Huyền Võ Kiếm bên hông khẽ run lên nhè nhẹ, tựa như đang tỏ ý tán thành.
"Bây giờ ngươi có nhiều phi kiếm như vậy, đã mở rộng thành hậu cung nên đắc ý đến quên mất mình là ai rồi?" Lục Huyền cầm cái vỏ kiếm phong cách cổ xưa kia lên, đồng thời nhét Tinh Vân kiếm vào miệng vết nứt phía trên vỏ kiếm.
"Ngày nào đó, ta sẽ tìm cho ngươi một ít phi kiếm hư thối, hoặc là phi kiếm bị âm khí ma khí làm ô nhiễm, cho chúng hung hăng lấp kín ngươi." Hắn buông xuống một câu hăm dọa rồi trở lại trong nhà.
Công hiệu của món pháp khí tứ phẩm Thanh Vi Ngọc Tỏa này làm hắn khá là hài lòng, Phong Chuẩn đã tấn thăng thành yêu thú tam phẩm, nhưng bị khóa ngọc đánh lén lại không có lấy một chút phản ứng chút nào, hành động hoàn toàn bị khóa ngọc trói buộc.
Nếu dùng nó để chống lại tà ma, khẳng định là hiệu quả sẽ chỉ càng mạnh hơn mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận