Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 233: Ngọc Lân Quả!

Chương 233: Ngọc Lân Quả!
"Được rồi hai vị sư điệt, lần này đã làm phiền các ngươi tới giải quyết vấn đề chán ăn của Mặc Lân Giao. Nhất là Lục sư điệt, quả nhiên trình độ trên phương diện linh thực linh thú của ngươi không tầm thường, đã khiến Dương mỗ ta được mở mang tầm mắt một phen rồi." Nho sĩ trung niên ấm áp nói với Lục Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.
"Sư thúc quá khen." Lục Huyền hơi cúi đầu, khiêm tốn trả lời.
"Lục sư điệt đã thay ta giải quyết một vấn đề khó khăn, sau khi suy nghĩ một chút, ta đã quyết định sẽ đưa cho sư điệt một hạt linh chủng. Linh chủng này là ta ngẫu nhiên đoạt được trong một lần đi thám hiểm, nhưng lúc bình thường ta rất ít khi gieo trồng linh thực nên cũng không phân biệt được phẩm chủng của nó ra sao. Chẳng qua căn cứ vào mức độ sinh cơ bên trong hạt giống cũng đại khái đoán được một chút, rất có thể thứ này là một loại linh thực tam phẩm. Cứ giữ nó mãi trên người cũng phung phí của trời, ta dứt khoát tặng nó cho Lục sư điệt, để nó phát huy hết tác dụng vốn có của mình." Nho sĩ trung niên cầm một hạt linh chủng từ trong túi trữ vật ra, đưa cho Lục Huyền.
"Đa tạ sư thúc, ta nhất định sẽ nuôi trồng nó thật tốt." Lục Huyền dùng hai tay tiếp nhận hạt linh chủng, ánh mắt tập trung trên mặt ngoài của nó.
Linh chủng này có kích thước bằng nắm tay, tạo hình khá kỳ lạ, cứ như những khối ngọc thạch được cắt lát sau đó chồng chất từng lớp vào cùng một chỗ vậy, nhìn qua đã có cảm giác trong suốt óng ánh như pha lê rồi, ở thời điểm cầm nó trong lòng bàn tay, còn có thể cảm nhận được một chút ấm áp mơ hồ.
Hắn lập tức hồi tưởng lại những dạng linh thực tam phẩm được ghi bên trong cuốn sách ngọc ở Tư Nông điện, nhưng không phát hiện ra chủng loại nào có hình dạng tương tự như hạt linh chủng này.
Đương nhiên đây cũng là một chuyện tốt, dù sao linh thực tam phẩm được ghi lại bên trong sách ngọc, một là loại phổ thông thường gặp, hai là loại chỉ có thể dùng Kiếm Ấn đi trao đổi, nhưng hạt linh chủng trong tay hắn lại không được xếp vào hai loại này, nghĩa là nó không phải linh thực tam phẩm thường thấy nhất, lại càng cần dùng Kiếm Ấn đi trao đổi.
Hắn lại một lần nữa ngỏ ý cảm ơn nho sĩ trung niên, sau đó cùng Hoàng Nguyên rời khỏi hòn đảo nhỏ nọ.
"Lục sư đệ, lần này ngươi thu hoạch tương đối khá đấy, tinh huyết của Mặc Lân Giao tam phẩm và một hạt linh chủng tam phẩm quý hiếm." Trên đường đi, Hoàng Nguyên cười ha hả nói, trong giọng điệu không hề có ý tứ ghen tị.
Bởi xét cho cùng, lần này có thể thuận lợi giải quyết vấn đề chán ăn của Mặc Lân Giao, tất cả đều là công lao của một mình Lục Huyền, hắn xứng đáng được trả thù lao như vậy.
Về phần gã, được coi là có công đề cử, cũng nở mày nở mặt trước mặt tu sĩ Trúc Cơ Dương Khánh Phong một lần rồi.
"Đúng rồi Lục sư đệ, tin tức trong cơ thể Mặc Lân Giao có ẩn chứa một tia huyết mạch của Thanh Diệu Ly Long này, xin đừng truyền ra bên ngoài."
Lục Huyền gật đầu. Giao Long do tu sĩ Trúc Cơ nuôi dưỡng lại cấu kết với con Ly Long từ bên ngoài đến, rồi sinh ra hỗn huyết Giao Long, nếu để chuyện này truyền đi có mà mất hết mặt mũi. Mặc dù tiềm lực của hỗn huyết Mặc Lân Giao còn lớn hơn Mặc Lân Giao bình thường rất nhiều, nhưng đây vẫn là chuyện khó có thể mở miệng ra được.
Lát sau, hai người chia tay, mỗi người đi một ngả, Lục Huyền gọi một con Linh hạc đến, nhờ nó chở mình về động phủ. Vừa mới mở cửa viện, ấu điểu Phong Chuẩn đã nhảy xuống, nó vẫn thích dùng hành động quen thuộc kia để chào đón Lục Huyền. Cái bụng tròn vo của nó lập tức rơi trên đỉnh đầu hắn, hơi lõm xuống một chút.
"Chiêm chiếp!" Ấu điểu Phong Chuẩn vui sướng kêu lên, ở thời điểm nó quay đầu nhìn lại, đã vừa vặn đụng phải con Linh hạc cao lớn trắng nõn vừa đưa Lục Huyền về nhà, còn đang dừng ở ngoài cửa.
Tiếng kêu líu lo kia đột ngột dừng lại, ấu điểu Phong Chuẩn vội vàng lăn xuống dọc theo sống lưng của Lục Huyền, giương đôi mắt to tướng nhìn chằm chằm vào hắn.
"Có phải ngoài ta ra, ngươi vẫn còn một con chim khác nữa, có đúng hay không?"
Lục Huyền tập trung tâm thần lên người ấu điểu Phong Chuẩn, cảm nhận được ý nghĩ ở sâu trong nội tâm của nó, vội vàng lên tiếng giải thích: "Ta không có, con Linh hạc này chỉ là một vị bằng hữu linh thú của ta, thấy đường về nhà của ta xa xôi nên nó khẳng khái đưa ta trở về động phủ."
"Ngài làm ta cảm thấy mắc ói." Ấu điểu Phong Chuẩn liếc nhìn Lục Huyền, sau đó đôi chân nhỏ màu xanh nhạt trực tiếp vác bộ thân thể tròn trịa của nó, lắc lư đi đến phía trước mặt Đạp Vân Linh Miêu.
Con ngươi xanh biếc của Đạp Vân Linh Miêu vẫn thản nhiên nhìn bên này, dường như đã tập mãi thành thói quen rồi.
Một lát sau, ấu điểu Phong Chuẩn và Đạp Vân Linh Miêu đồng thời nuốt miếng thịt yêu thú sấy khô cuối cùng, lại đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên và ợ hơi một tiếng.
Dưới sức hấp dẫn của thức ăn ngon, ấu điểu Phong Chuẩn lại hấp ta hấp tấp đi theo phía sau Lục Huyền, mà Đạp Vân Linh Miêu nhìn như thờ ơ đi lại xung quanh, nhưng phạm vi di chuyển của nó cũng luôn lấy Lục Huyền làm trung tâm.
Lục Huyền đi vào trong linh điền, cầm hạt linh chủng với từng tầng ngọc phiến bao vây xung quanh ra. Hắn lại theo thói quen thi triển Địa Dẫn Thuật, khiến cho mảnh linh nhưỡng vốn lặng yên lập tức phát sinh biến hóa, để lộ ra một cái lỗ tròn nhỏ, vừa vặn chứa được hạt linh chủng kia vào trong đó.
Hắn tập trung tâm thần, mọi thông tin về linh chủng nhanh chóng tràn vào trong đầu.
【Linh thực tam phẩm Ngọc Lân Quả, bên trong linh quả ẩn chứa linh lực phong phú, có thể trực tiếp ăn vào, sẽ trợ giúp cải thiện thể chất cho tu sĩ hoặc yêu thú, cũng thích hợp để luyện chế những loại đan dược luyện thể từ tam phẩm trở lên.】
【Thường sinh trưởng ở khu vực có ngọc thạch linh khoáng, khí tức ngọc thạch có thể thúc đẩy Ngọc Lân Quả phát triển.】
【Ngọc trên núi rất có ích cho cây.】
"Linh thực tam phẩm Ngọc Lân Quả, giúp cải thiện thể chất, cũng không tồi. Phương thức sinh trưởng của nó có phần tương tự với Đồng Cốt Trúc. Đồng Cốt Trúc cần khoáng thạch đồng thiết để thúc đẩy sinh trưởng, còn Ngọc Lân Quả lại cần khí tức của ngọc thạch kích thích phát triển." Lục Huyền cảm thán một câu, hắn loay hoay lục lọi trong túi trữ vật của mình một hồi, cuối cùng cũng lấy ra được hai cái hộp làm bằng bạch ngọc.
Chất liệu chế tạo nên cái hộp này chính là linh ngọc, nhưng không có phẩm cấp gì nên linh khí bên trong khá là ít ỏi, bởi vì hắn thường xuyên dự trữ số lượng lớn linh thực thành thục nên đã chuẩn bị không ít hộp bạch ngọc bên trong túi trữ vật của mình.
"Mặc dù không có phẩm cấp, nhưng bản chất của nó cũng là ngọc thạch linh khoáng, hẳn là đủ dùng cho giai đoạn đầu sinh trưởng của Ngọc Lân Quả."
Hiện giờ xương cốt trên cánh tay của hắn đã không thua kém pháp khí nhị phẩm, khiến hắn có thể ung dung bẻ cái hộp bạch ngọc kia ra, từng mảnh bạch ngọc được rải đều xung quanh linh chủng Ngọc Lân Quả.
Dùng linh thức cảm nhận, dường như các tầng vảy trên hạt linh chủng đang nằm im dưới lớp linh nhưỡng kia vừa nhẹ nhàng mở ra, nhưng mức độ mở ra của chúng cực kỳ nhỏ bé, khó mà phát hiện được bằng mắt thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận