Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 436: Tà Tu!

Chương 436: Tà Tu!
Cũng may bọn họ đã chuẩn bị kịp thời nên từ khi tà ma xuất hiện, đến lúc chúng nó bắt đầu bộc phát, tất cả đều không rơi vào cục diện hoảng loạn.
Vấn đề là đám tà ma kia khó chơi vượt quá sức tưởng tượng của gã.
Trước hết là khó phát hiện, lại dung hợp với vật chủ rồi, nếu để tu sĩ Luyện Khí lục soát thì rất có thể sẽ bỏ sót.
Hơn nữa, tu sĩ bình thường khó mà đối phó được công kích đến từ tà trùng, ngoại trừ một ít thủ đoạn trừ tà, thì đa phần những loại thủ đoạn khác đều không thể tạo thành tổn thương lớn cho đám quái vật kia.
Đó là lí do vì sao mà thời gian gần đây, gã luôn rơi vào tình trạng rối ren bận rộn, cả ngày phải bôn ba đi chữa cháy khắp nơi, khó có thể nghỉ ngơi thoải mái, chứ đừng nói đến chuyện ra ngoài biển đi câu cá.
Đột nhiên, một tấm Truyền Tấn phù xuất hiện trước mặt gã.
Thạch Trọng cảm nhận được một chút khí tức mịt mờ của Lục Huyền ở bên trên tấm phù lục. Gã yên tâm kích hoạt phù lục, một giọng nói quen thuộc vang lên: "Thạch đạo hữu, tình hình gần đây của ngươi thế nào? Ta đã phát hiện ra kha khá bóng dáng tà trùng ở trên Không Minh Đảo.”
“Theo ta được biết thì loại huyết trùng này có tên là Huyết Ngưng Âm Trùng, chúng có thể im hơi lặng tiếng nuốt chửng toàn bộ huyết dịch và ẩn mình bên trong thân thể vật chủ. Chúng là thủ đoạn thu hoạch tinh huyết thường thấy của đám tà tu tu luyện công pháp thuật pháp huyết đạo.”
“Theo ta, khả năng tà tu đang ẩn nấp đằng sau đám tà trùng này là rất lớn, xin đạo hữu hãy chú ý nhiều hơn. Ngoại trừ phù lục tinh lọc xua đuổi tà ma bình thường và thuật pháp hệ hỏa có thể tạo thành sát thương với tà trùng ở một mức độ nhất định nào đó, thì thuật pháp kiếm quyết loại chính khí quang minh cũng mang đến tác dụng thần kỳ."
Thạch Trọng trầm ngâm một thoáng, sau đó nhập một tin tức vào trong phù lục.
Hành động này của Lục Huyền, đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi đối với gã. Đối phương không chỉ cung cấp thông tin chi tiết về nguồn gốc và năng lực của tà ma, còn cung cấp phương pháp ứng phó với chúng, đồng thời cũng chỉ ra mối nguy hiểm đang tiềm ẩn đằng sau, chỉ một tấm Truyền Tấn phù đơn giản, lại trợ giúp công tác xử lý tà trùng của Thạch Trọng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Trên Không Minh Đảo, hai tấm Truyền Tấn phù lần lượt rơi vào trong viện của Lục Huyền. Chúng đến từ Thạch Trọng và Chu Băng Vũ. Hai người đều tỏ lòng cảm kích với Lục Huyền, đồng thời cũng đặc biệt nói rằng sau khi giải quyết được tà ma xâm nhập, bọn họ sẽ nỗ lực thay Lục Huyền đi tìm kiếm tin tức về linh dịch.
"Coi như không uổng phí phần nhân tình này của ta." Hắn nắm phù lục trong tay, âm thầm cảm thán.
Sau khi tiêu diệt Tà Trùng Vương trên Không Minh Đảo, Lục Huyền cũng không để ý đến những hòn đảo khác đang bị tà ma xâm nhập, chỉ tiện thể truyền đạt một số thông tin có liên quan đến tà trùng cho Thạch Trọng và Chu Băng Vũ.
Tuy hai người đều xuất thân từ đại tông môn, kiến thức rộng rãi, nhưng xét cho cùng, Huyết Ngưng Âm Trùng cũng là vật tà đạo, mà hai người bọn họ lại không có năng lực giống như Lục Huyền, dù đã từng nghe được tên của loại tà trùng này, cũng không thể dễ dàng giải quyết chúng.
Vì vậy hắn tiện tay bán nhân tình cho hai người bọn họ một phen, và bọn họ cũng không để hắn thất vọng, sau khi nhận được tin tức từ Lục Huyền, mỗi người đều bày tỏ lòng cảm kích của mình với hắn.

"Một con Trùng Vương của ta đã bị diệt!"
Tại một hang động u ám nằm ở chỗ sâu trong hòn đảo đá cao nghìn trượng.
Một tia huyết quang chợt bắn ra rồi đột ngột dừng lại, để lộ ra một tu sĩ có sắc mặt âm trầm đang ở bên trong. Trên người tu sĩ này mặc một bộ pháp bào màu đỏ, ở thời điểm bộ pháp bào kia lay động, luồng huyết quang ban đầu cũng thay đổi màu sắc, lúc đậm lúc nhạt khó lường. Trên bề mặt pháp bào có rất nhiều trùng ảnh mơ hồ, giống như chúng đang chậm rãi nhúc nhích bên trong.
Bỗng nhiên một thân thể được tạo thành từ vô số những sợi huyết quản xoắn lại với nhau, đoạn cuối còn biến thành vô số những nhánh xúc tu màu huyết hồng thật nhỏ, nhanh chóng bay ra khỏi bóng tối.
Đó chính là Huyết Ngưng Âm Trùng, thứ tà trùng vừa xuất hiện ở khắp nơi trên quần đảo này.
Con huyết trùng vừa xuất hiện khẽ vỗ đôi cánh màu đỏ nhạt, phát ra tiếng kêu quái dị rồi bay về phía tu sĩ huyết bào kia.
Gần như ngay lập tức, pháp bào màu đỏ trên thân tu sĩ nọ đã phát ra một mảnh huyết quang lóa mắt, huyết tương trào ra từ bên trong khoang rỗng của Huyết Ngưng Âm Trùng, cũng không biết nó chui vào huyết bào từ chỗ nào, chỉ biết rất nhanh sau đó, nó đã biến thành một trong vô số những bóng trùng ảnh bên trong.
Huyết tương thấm vào pháp bào, khiến cho màu máu trên pháp bào càng sẫm hơn một chút.
"Ồ? Vùng thủy vực này lại có người đủ khả năng giết chết Huyết Ngưng Âm Trùng Vương của ngươi ư?" Một giọng nói yếu ớt chợt vang lên ở cách đó không xa.
Chủ nhân của giọng nói ấy là một tu sĩ thấp bé, chỉ cao đến vòng eo của người bình thường. Có một thi thể đang lặng lẽ đứng trước mặt gã.
Những ngón tay của tu sĩ thấp bé dần dần mềm ra, rồi phân tách tạo thành hình dạng trông y như cái bàn chải. Cánh tay từ từ kéo dài, mềm mại như không xương, rồi trực tiếp vươn ra, chui từ lỗ tai của xác chết vào trong con ngươi đen hoắm trống rỗng kia.
Sau vài hơi thở, cánh tay lại duỗi ra, nhanh chóng trở lại hình dáng bình thường, trên đầu ngón tay còn sót lại một chút tàn tích của nguyên chủ đã chết.
Phía sau gã có mấy chục đống đất màu xám xanh, trông giống như những ngôi mộ, trên mỗi đống đất còn cắm một lá cờ bằng da ngươi, mặt ngoài của lá cờ có vẽ rất nhiều phù văn quái dị.
Thi thoảng từng bên trong những mô đất kia lại truyền ra một chuỗi rung động rất nhỏ, làm lá cờ bên trên lắc lư liên tục, có cảm giác một thứ gì đó vô cùng tà dị đang bị chôn vùi bên trong.
Cả tu sĩ huyết bào lẫn tu sĩ thấp bé mềm mại như không xương này đều có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
"Mỗi một con Huyết Ngưng Âm Trùng Vương đều có liên hệ mật thiết với tâm thần của ta, đương nhiên ta có thể cảm nhận được nó tử vong rồi." Tu sĩ huyết bào đau lòng nói.
Để có được Trùng Vương, nhất định phải giết chết hàng trăm hàng nghìn con Huyết Ngưng Âm Trùng phổ thông, độ khó để bồi dưỡng ra thứ này cực cao, gã phải mất mấy chục năm mới có được ba con Trùng Vương hiện tại.
Mỗi con Trùng Vương đều có linh trí nhất định, có thể khống chế số lượng lớn Huyết Ngưng Âm Trùng phổ thông, năng lực hút và tích trữ của nó cũng lớn gấp mười lần Huyết Ngưng Âm Trùng phổ thông, đồng thời bản thân loại tà trùng này cũng có thực lực mạnh mẽ, không thua kém tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường.
Loại tà trùng trân quý hiếm thấy như thế, bảo gã không đau lòng phẫn nộ sao được?
"Khà khà!" Tu sĩ thấp bé cười mỉa, tiếng cười làm cho da thịt không ngừng run rẩy theo, giống như bên trong không có máu thịt chống đỡ vậy.
"Cả ngày đánh nhạn, sớm muộn gì cũng bị nhạn mổ vào mắt. Ta đã nói với người rồi, đừng thu hút sự chú ý của đám tu sĩ trên quần đảo, cứ thành thật mà hút một ít hải ngư hải thú là được rồi. Nhưng ngươi cứ khăng khăng không thèm nghe, cả ngày chỉ thèm muốn mùi vị thơm ngon của máu người, kết quả là thất bại rồi?"
Gã vuốt ve cái xác trước mắt từng li từng tí một, tựa như đang tạo ra một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo nhất trên thế gian này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận