Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1335: Linh Lung Thụ Luân!

Chương 1335: Linh Lung Thụ Luân!Chương 1335: Linh Lung Thụ Luân!
"Tiền bối khách khí rồi, nếu đã làm ra lựa chọn, vẫn bối sẽ tận tâm tận lực, ổi tới trợ giúp tiền bối giải quyết vấn đề thông đạo." Lục Huyền chân thành nói.
"Tiểu hữu có phần tâm ý này là đủ rồi. Nếu trên đường không cẩn thận bại lộ, gặp phải tình huống nguy hiểm gì, tiểu hữu có thể tự quyết định." Giọng nói của Tiểu Thụ Nương vô cùng nhu hòa, giống như nước chảy róc rách thấm vào ruột gan.
Lục Huyền mỉm cười, cũng không nhiều lời thêm. Nếu hắn đã tới thì nhất định phải có được món chí bảo thất phẩm hệ mộc đã được Huyền Cực Thụ Mẫu hứa hẹn. Dù sao, nó cũng chính là điểm mấu chốt có thể trợ giúp Uẩn Không Tiên Đằng lấy lại sinh cơ.
"Bản thể của ta đang bị mấy Nguyên Anh Chân Quân để mắt tới, chỉ có thể phân ra một tia thần niệm yếu ớt nhất, không cách nào dừng lại ở đây quá lâu. Tiếp theo hất thảy đầu phải dựa vào tiểu hữu ngươi." Thụ Nương lộ vẻ cực kỳ nghiêm túc.
"Ta lưu lại một tin tức ở trong cơ thể Thụ Nương này, đến lúc ấy nàng sẽ dẫn theo tiểu hữu ngươi đi tới địa điểm phá cục, nơi ấy có bảy món bảo vật hệ mộc ta đã lưu lại, Linh Lung Thụ Luân."Docfull.v n- đọc tr miễn phí
"Linh Lung Thụ Luân trời sinh đã ẩn chứa cấm chế huyền ảo, lại được ta xử lý qua một chút, vẽ ra thuật pháp mộc cấm độc môn, theo một ý nghĩa nào đó, thứ này đã được tính là trận bàn thiên nhiên cao giai rồi."
"Đợi tiểu hữu thuận lợi chôn nó vào bảy vị trí phụ cận thông đạo, ta có thể đồng thời dẫn động bảy món Linh Lung Thụ Luân, mượn nhờ cấm pháp bên trong, trực tiếp đóng lại thông đạo trong nháy mắt. Sau khi đóng cửa thông đạo, sẽ không cần phải đối mặt với nhóm tu sĩ liên tục không ngừng tiến vào Thụ Giới nữa, những tinh quái kia cùng với chính ta đầu có thể thoải mái hơn rất nhiều." Thụ Nương dịu dàng nói.
"Được, vậy vãn bối sẽ mau chóng tìm được Linh Lung Thụ Luân, sau đó bố trí chúng ở vị trí tiền bối chỉ định." Lục Huyền chắp tay nói.
"Vậy hết thảy đều nhờ cậy vào tiểu hữu ngươi." Thụ Nương chậm rãi nói một câu, ngay sau đó, luồng khí tức huyền ảo yếu ớt kia đã dần dần biến mất.
Tiểu Thụ Nương lập tức khôi phục thành bộ dáng bình thường, không ngừng “Anh anh” kêu loạn..
"Dẫn ta đi tìm Linh Lung Thụ Luân kia." Lục Huyền truyền qua một luồng ý niệm. Trên thân thể Tiểu Thụ Nương lập tức tuôn ra một tia linh quang màu xanh biếc, sau đó trực tiếp chui xuống mặt đất phủ đầy lá khô.
Lục Huyền theo sát phía sau. Hắn từng tu hành é Đại Ngũ Hành Công ) bên trong có Ngũ Hành độn pháp, bởi vậy sau khi tiến vào bên trong cũng như cá gặp nước, cực kỳ linh hoạt thoải mái.
Một lát sau, Tiểu Thụ Nương đã dừng lại phía trước một đoạn rễ cây thật lớn. Đường kính rễ cây vượt quá trăm trượng, vô số nhánh rễ dài ngắn không đồng nhất lan tràn ra bốn phía, hình thành nên một vùng không gian kỳ dị.
Ngay khi phát hiện ra khí tức của Thụ Nương và Lục Huyền, linh khí ở chính giữa rễ cây lập tức sinh ra dao động lăn tăn giống như mặt nước, rất nhanh một bóng người màu xanh nhạt đã mơ hồ hiển lộ ra.
"Lục Huyền đạo hữu?" Một giọng nói già nua truyền vào chỗ sâu trong thức hải của Lục Huyền.
"Chính là tại hạ, ra mắt đạo hữu." Lục Huyền vội vàng thi lễ nói.
"Không dám nhận không dám nhận, lão hủ chỉ là một con thụ linh nho nhỏ sinh sống dưới lòng đất mà thôi. Lục đạo hữu tới đây là muốn lấy Linh Lung Thụ Luân sao? Bảo vật đang được uẩn dưỡng bên trong rễ cây vạn năm này, hãy chờ một chút, ta sẽ lấy nó cho đạo hữu."
Thoáng cái bóng người màu xanh nhạt đã trở nên mơ hồ, nhanh chóng dung nhập vào trong đoạn rễ cây cực lớn trước mặt. Cũng không lâu lắm, đối phương đã lấy ra một chiếc thụ luân kỳ dị. Thứ này khá là tinh xảo khéo léo, bên trong ẩn chứa vô số đường cong màu xanh biếc, càng đến gần trung tâm, đường cong lại càng thêm nồng đậm.
Vô số những đường cong nhìn như mấy con ruồi không đầu không ngừng di chuyển bất quy tắc, chờ đến lúc ngưng thần nhìn kỹ, với tạo nghệ về trận đạo sau khi hấp thu nhiều gói kinh nghiệm tâm đắc lĩnh hội é Tinh Hà Trận Đồ ) của Lục Huyền, hắn có thể mơ hồ nhìn ra quy tắc cấm pháp ẩn chứa trong đó.
"Không ngờ có một ngày, loại Linh Lung Thụ Luân đã được nuôi dưỡng nhiều năm này, lại có thể phát huy ra tác dụng. Còn phải làm phiền Lục đạo hữu hỗ trợ chúng ta bố trí Linh Lung Thụ Luân này." Bóng người màu xanh nhạt khẽ thở dài một tiếng, sau đó hướng về phía Lục Huyền, cúi đầu thật mạnh.
"Đạo hữu yên tâm, ta nhất định sẽ không phụ lòng các ngươi." Lục Huyền mỉm cười, mười phần tin tưởng nói.
Hắn lại áp dụng theo phương pháp tương tự, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Thụ Nương, xuyên qua thế giới dưới lòng đất, lục tục tìm kiếm được bảy chiếc Linh Lung Thụ Luân.
Sau khi trở lại phía trên mặt đất, trong cái túi trữ vật bên hông chợt truyền đến một chút di động rất nhỏ. Lục Huyền vừa động tâm niệm, một tấm phù lục đưa tin đã xuất hiện trong tay.
"Lục đạo hữu, hất thảy đầu bình thường chứ? Con Đằng Yêu kia đột nhiên bạo loạn, sau khi bình ổn lại đã không thấy bóng dáng của đạo hữu đâu rồi, trong lòng Quách mỗ rất lo lắng cho đạo hữu ngươi." Bên trong phù lục truyền ra giọng nói hùng hậu của Quách Bỉnh Thu.
Lục Huyền ho nhẹ một tiếng, sau khi sắp xếp lại ngôn ngữ mới mở miệng đáp lời: "Làm phiền đạo hữu lo lắng, hết thảy mọi chuyện bên này đầu bình thường. Chẳng qua lúc né tránh con Đằng Yêu kinh khủng kia, ta đã rơi vào trong một đạo cấm chế, cần một chút thời gian mới có thể thoát khốn, chờ sau khi trốn ra, lại đi tới hội hợp với Quách đạo hữu các ngươi."
Sau khi hắn để lại một tin tức như thế, đã không để ý tới bọn họ nữa, trực tiếp trở về vị trí thông đạo.
Trong khoảng thời gian này, mỗi khi linh thức nhạy bén cảm ứng được khí tức của đám người Quách Bỉnh Thu, Lục Huyền đầu lựa chọn trực tiếp né tránh. Rất nhanh, hắn đã đi tới vị trí tiếp giáp giữa thông đạo và khu vực hạch tâm của Thụ Giới.
Trên tay Lục Huyền xuất hiện một đóa hoa màu trắng tỉnh khiết, nó lặng lẽ nở ra, Hoa Mị Nô đang ngủ say bên trong đó cũng tỉnh lại, thoáng vươn vai một chút rồi lập tức hóa thành một luồng lưu quang trong suốt biến mất ngay trước mắt Lục Huyền.
Cùng lúc đó, trên mặt cánh hoa cũng xuất hiện từng cảnh tượng nó quan sát được.
"Có không ít tu sĩ đang tìm kiếm linh dược tại đây." Lục Huyền vừa trông thấy tình cảnh này, lá gan đã lớn hơn không ít. Sau đó, hắn quang minh chính đại hành tấu bên trong rừng cây cao chọc trời, làm bộ như đang tìm kiếm bảo vật.
Đột nhiên, một đạo linh thức như hắn dự đoán đã xuất hiện, nó đảo qua trên thân thể hắn, sau khi xác nhận không có dị thường lại nhanh chóng rời đi.
"Quả nhiên, phải là gián điệp bên trong Nhân tộc mới thích hợp đi làm loại chuyện này, nếu là thảo mộc tỉnh quái tới, mục tiêu quá mức rõ ràng, lỡ như bị tu sĩ tuần tra phát hiện, vậy thì thứ đang chờ đợi chúng nó cũng chỉ có một hồi đuổi giết vô cùng vô tận, đâu có đủ thời gian đi bố trí Linh Lung Thụ Luân."
Trải qua bước đầu thí nghiệm, Lục Huyền bắt đầu lần theo chỉ dẫn của Tiểu Thụ Nương, đi tới vị trí cần chôn Linh Lung Thụ Luân đầu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận