Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 935: Nham Nanh Thúi

Chương 935: Nham Nanh ThúiChương 935: Nham Nanh Thúi
Cũng may Lục Huyền đã nhìn ra căn nguyên khiển bọn chúng trở nên, nên cũng không truy cứu quá mức nữa, chỉ âm thầm làm ra dấu hiệu, chờ chút nữa lại trở về chăn nuôi, để cho bọn chúng nhớ lại cảm giác sợ hãi khi bị mình không chề thêm một lần nữa, mãi cho đến khi đám này nhớ kỹ trong lòng mới thôi. Bởi vì thực lực quá mức chênh lệch, nên trong quá trình hắn thuần phục môi một con hung thú đều không gặp phải sự cố gì, lần nào cũng dễ dàng giải quyết xong.
[Nham Nanh Thú, yêu thú tứ phẩm, toàn thân được tạo thành từ những hòn đá kỳ dị, cảm giác đau đớn trong thân thể gần như bằng không, có năng lực khôi phục cường đại, tính tình hung hãn, tính trả thù cực mạnh. ]
"Hả? Con hung thú này khá là thú vị đây." Lục Huyền đưa mặt nhìn một con hung thú cổ quái không ngừng chảy ra huyết thủy màu vàng sậm trên người, âm thầm cảm khái nói. Sau khi hắn cho con hung thú này ăn, nó lập tức nổi lên hung tính, trực tiếp công kích hãn, vô số hòn _ đá dưới mặt đất chính là đòn đáp lê tốt nhất với nó.
"Có đánh cho đống đá trên người nó rơi xuống nhiều hơn nữa cũng vô dụng, không thể tạo thành tổn thương quá lớn đổi với nó, không giúp nhớ lâu, lần sau đụng phải nó vân sẽ chủ động tập kích ta."
Lục Huyền rơi vào trầm tư.
"Nhục thân không có cảm giác đau đớn đúng không? Năng lực khôi phục mạnh đúng không? Không biết thần hổn của ngươi có được đặc tính giống như vậy hay không?" Linh thức của hắn thoáng đảo qua bốn phía, không phát hiện bất cứ dị thường nào, tâm niệm vừa động, một cây dùi màu trăng bạc bên trên có khắc vô sô những đường vân dày đặc lập tức xuât hiện, trực tiếp xuyên qua đầu Nham Nanh Thú.
Nó chính là Thứ Thần Trùy hắn lấy được đã lâu, có thể tạo thành tổn thương cực mạnh đổi với thần hổn của tu sĩ yêu thú, nền nghiêm trọng hơn thậm chí còn đánh cho mục tiêu hổn phi phách tán, mất mạng tại chô.
Thứ Thần Trùy vừa mới xuất hiện, Nham Nanh Thú đã cảm nhận được cái đầu của mình bị nó trực tiếp đâm xuyên, thần hổn bị cứng rắn chia ra làm hai, tựa như muốn xé nứt ra.
Dưới cơn đau dữ dội, nó lập tức phát ra một tiếng kêu thê lương.
"Có phục hay không?" Lục Huyền thu hổi Thứ Thần Chùy, truyền một luồng ý niệm vào trong đầu Nham Nanh Thú.Docfull.vn- Chỉ 1000/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
"Phục rổi phục rồi." Nham Nanh Thú nhìn cây dùi màu trắng bạc không ngừng bay múa xung quanh bàn tay Lục Huyển, trong mặt hiện lên vẻ sợ hãi, đành phải hướng về phía Lục Huyền cúi đầu chịu thua. "Rồi ta sẽ tìm được biện pháp để đối phó với các ngươi. " Thây bản thân lại thuần phục được thêm một con hung thú, trong lòng Lục Huyền đắc ý vô cùng, hăn lại dựa theo thói quen bình thường, một lần nữa ngưng tụ tâm thần lên trên người Nham Nanh Thú.
"'Giết hắn! Giết hắn!!!" Một luồng hận ý ngập trời truyền ra từ trong cơ thể Nham Nanh Thú.
"Hả? Gian trá như vậy? Còn có thể ngụy trang? Nếu không phải ta có thể cảm nhận được ý nghĩ chân thật của ngươi, thì đúng là lần này đã bị ngươi lừa gạt, đánh lận con đen rồi. " Trong lòng Lục Huyền vô cùng kinh ngạc, nhưng vẻ mặt bên ngoài lại không phát sinh biền hóa, chỉ một lần nữa rót tâm thần qua, xác nhận con hung thú trước mắt vân vô cùng phân hận mình.
"Con thú này không thể giữ lại lâu được. " Tâm niệm hắn vừa động, ngay trong ánh mắt cầu xin tha thứ của Nham Nanh Thú, Thứ Thần Trùy ra ra vào vào không ngừng, _ khuấy cho thần hồn của nó nát bấy. "Rất tốt, giải quyết xong một mối họa không có khoảng trồng để dạy bảo, cũng thuận tiện nhận được lượng lớn hài cốt." Lục Huyền xách theo thi thể của Nham Nanh Thú kia, nhanh chóng chạy về phía doanh trại của thương hội.
Trên đường, vì không muốn lãng phí tinh huyết của hung thú, hắn còn cổ ý dùng linh lực bao vây lây vị trí đầu của Nham Nanh Thú bị thương.
Trong lúc dạy dỗ con hung thú này, hắn đã nhạy bén phát hiện được bản chất ngu muội vô tri của nó, dù có đánh đập nó tàn nhân đền mức nào, nó cũng không sẽ không chịu phục mà ngược lại còn càng ngày càng ghi hận trong lòng, một khi có cơ hội, nó nhất định sẽ muốn đẩy hăn vào chô chết.
Sau khi biết được điều đó,Lục Huyền cũng quyết đoán giải quyết luôn con hung thú không còn đường để cải tạo này. Dù sao thì nhóm hung thú trong bí cảnh cũng có hạn mức tử vong nhất định, không cần phải lo lắng thương hội sẽ trách tội mình.
Lăn lộn bên trong bí cảnh hai ngày, hắn đã biết được, bởi vì trong cơ thể những con hung thú bị tu sĩ trong bí cảnh xử lý có ẩn chứa lượng lớn khí tức hung sát, nên ngoại trừ sô Ít bộ phận huyết nhục, đại bộ phận huyết nhục khác đều do tu sĩ thương hội xử lý.
Lục Huyền trở lại doanh địa, nói một tiềng với hai vị tu sĩ Kết Đan. Phan Hoàng, lại lầy ra phân huyết nhục có thể ăn được trênngười Nham Nanh Thú, sau đó phần huyết nhục, hài côt còn thừa đếu bỏ vào trong túi.
Về phần thần hồn hung thú gì đó, Lục Huyền không đành lòng để chúng lưu lạc ở nơi hoangvudã _ ngoại, đã sớm thu nó vào trong Dân Hồn Đăng rồi.
Ngày thứ ba.
Lục Huyền không lưu lại dư lực, đánh ra một quyền đập cho cái đầu của một con hung thú thành nát bét, dịch óc màu đỏ trắng chảy ra đầy đất.
"Không cứu được, đã trở thành tai họa, nếu còn ở lại bên trong bí cảnh cũng chỉ có thể gây tổn thương đến nhóm tu sĩ thương hội mà thôi, chết sớm siêu sinh sớm." Lục Huyền thấp giọng cảm khái nói. Đây đã là con hung thú thứ ba hung lệ đến mức muốn giết hại hắn rồi, sau khi phát hiện ra suy nghĩ chân thật của bọn nó, Lục Huyền cũng „ không do dự, đã trực tiếp giải quyết chúng nó luôn, cũng thuận tiện thu thập thêm một ít phân bón.
Sau khi hắn chăn nuôi không ít hung thú, đã chậm rãi phát hiện ra mình có thể xếp đám hung thú này thành ba loại.
Một loại hung ác ở trình độ thấp nhất, chỉ đơn thuần là bảo lưu hung tính, sau khi đánh một trận, thì về cơ bản, đã có thể tiến hành kết nối đơn giản với chúng.
Một loại khác hung tính càng sâu hơn, dù ngươi có lần lượt đánh nó, thì tới lần sau đụng phải, nó vẫn sẽ tập kích ngươi như trước, cần phải đánh tới mức nó chịu thua mới thôi. Loại cuối cùng được gọi là có thù tất báo, mặt ngoài nó đã chịu thua, nhưng thực tế trong lòng lại nổi lên sát ý mãnh liệt đôi với hãn, đoán chừng đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiển trong bí cảnh xuất hiện tu sĩ trọng thương thậm chí là tử vong.
Trở lại doanh địa, Lục Huyền dựa theo quy củ, đi tìm hai người Phan Hoăng.
"Lục đạo hữu lại giết một con hung thú nữa? Tốc độ này của ngươi có chút nhanh nha." Phan Hoãng nhìn Lục Huyền, lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc nói.
Lục Huyền vừa đến bí cảnh được ba ngày, đã liên tiếp sát hại ba con hung thú, tốc độ xử lý này hoàn toàn không giồng một người mới, mà giống như một kẻ đồ tể đã ở bên trong bí cảnh này rất nhiều năm rồi, khiển cho tâm trí của bản thân cũng nhiễm phải một tia khí tức hung sát tàn nhân.
"Trong quá trình chăn nuôi ta phát hiện con hung thú này đã không còn chô trồng đã cứu vớt nữa, mới trực tiếp tiêu diệt nó luôn, tránh để về sau nó gây tai họa cho những tu sĩ thương hội khác bên trong bí cảnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận