Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 786: Đa Tạ Ngươi Đã Giải Cứu Linh Thực Của Ta!

Chương 786: Đa Tạ Ngươi Đã Giải Cứu Linh Thực Của Ta!
“Hay lắm! Linh chủng ngũ phẩm!” Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ vô cùng.
Trước mắt hắn đã bồi dưỡng được không ít linh thực ngũ phẩm, cũng có vài loại đã thành thục, phần thưởng bên trong mỗi quầng sáng đều không tầm thường, Huyết Thần Kinh lục phẩm, Thái Tuế Nhục lục phẩm, bảo vật Đà Long Châu lục phẩm, kém nhất cũng là Cửu Thủ Long Đồ ngũ phẩm.
Bởi vậy với hắn, linh chủng ngũ phẩm có càng nhiều càng tốt.
Về phần ngũ hành linh lôi, có phúc địa lôi hải vô biên này, tuy tìm kiếm hơi khó khăn nhưng để bồi dưỡng Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa này, hẳn là không thành vấn đề.
“Làm tốt lắm.” Hắn gật đầu với Yêu Quỷ Đằng, khích lệ nó.
“Đào tiếp! Lật ba thước đất cũng phải đào hết linh chủng trong linh điền này ra cho ta!”
Tất cả xúc tu của Yêu Quỷ Đằng đều tập trung vào việc đào đất, được Lục Huyền khích lệ, nó cực kỳ hăng hái, lại không ngừng phân tách ra, nhanh chóng kéo dài về các hướng, tiến sâu vào linh nhưỡng thêm một lần nữa.
“Lại đào được một hạt nữa! Tốt lắm!”
“Vẫn còn à!”
Niềm vui sướng cứ liên tiếp kéo tới.
Lục Huyền cười đến không ngậm được miệng, cuối cùng khi Yêu Quỷ Đằng đào móc trong linh nhưỡng một lúc lâu cũng không phát hiện ra linh chủng mới, lúc này hắn mới dừng lại dù vẫn còn chưa đã thèm.
“Tổng cộng có sáu viên linh chủng Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa! Phát tài rồi!” Hắn nhìn một đống ngũ sắc lôi quang lập lòe trên tay, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.
Lúc trước, hầu như lần nào hắn lấy được linh chủng ngũ phẩm, cũng chỉ có duy nhất một viên, Thánh Anh Quả Mẫu Chu và Thánh Anh Quả Tử Chu có thể tính là một, chỉ có một lần khác biệt duy nhất, đó là khi hắn đào móc ra ba hạt linh chủng Long Hài Thảo ngũ phẩm dưới đáy Thiên Long hồ, mãi mới chờ thêm được lần này.
“Thật sự rất cảm ơn ngươi.” Lục Huyền nhìn Lôi Quỷ Công vẫn đang xuyên qua lôi quang bên cạnh, cảm kích thốt lên.
“Ở đây có sáu hạt sen, coi như thù lao ngươi dẫn ta tới tìm được nhóm linh chủng này.” Hắn dứt khoát lấy ra sáu hạt Lôi Bạo Liên, đưa đến trước mặt Lôi Quỷ Công.
Vấn đề là trong một khoảng thời gian cực ngắn, Lôi Quỷ Công đã liên tiếp nuốt bốn Lôi Bạo Liên, khiến cho cơ thể nó đạt tới trạng thái bão hòa, khí tức lôi linh tinh thuần vẫn còn lưu lại trong cơ thể chưa kịp tiêu hóa. Đến hiện tại, Lục Huyền lại cùng một lúc lấy ra đến sáu hạt sen, khiến con tinh quái vốn thích chọc ghẹo này cũng không khỏi ngại ngùng, không định nhận hạt sen kia.
“Đủ rồi đủ rồi, ăn no rồi.” Nó truyền lại một luồng ý niệm cho Lục Huyền.
“Cầm lấy đi, ngươi nhất định phải cầm lấy.”
“Ăn no rồi thì có thể giữ lại, mang về nhà sau này đói bụng lại ăn!” Lục Huyền vô cùng nhiệt tình, hắn trực tiếp đặt sáu hạt sen kia xuống bên hông Lôi Quỷ Công. Rất giống cảnh tượng ngày Tết, trưởng bối nhất quyết phải lì xì cho con cháu nhà mình.
Lôi Quỷ Công ỡm ờ từ chối một phen, nhưng cái bướu thịt nhanh chóng cuồn cuộn gợn sóng, chỉ trong nháy mắt đã thu cả sáu hạt sen trắng bạc ấy vào bên trong. Nhận được một phần đại lễ như vậy, Lục Huyền có thể cảm nhận được tâm trạng của nó đang cực kỳ vui sướng, thậm chí khi đối mặt với hắn, nó còn có chút ngượng ngùng.
“Hử? Oán khí ở đâu ra thế này?” Đột nhiên Lục Huyền có cảm giác cảnh vật xung quanh vừa phát sinh một chút gì đó không đúng. Hắn cúi đầu xem xét, chỉ thấy Yêu Quỷ Đằng đang dựng ngọn lên cao, hướng về một phía khác, đồng thời rất nhiều dây leo xúc tu trên người nó đang không ngừng chọc chọc xuống đất. Rõ ràng là đang ra vẻ bận rộn để che giấu cảm giác bức xúc không được tự nhiên của mình.
“Ha ha, vậy mà ta lại quên mất nhóc con này.” Lục Huyền thấy bộ dáng nó như vậy thì không nhịn được cười, cũng lập tức lấy ra một hạt Lôi Bạo Liên.
“Hạt sen này ẩn chứa linh lực lôi đình, sức mạnh rất lớn, ngươi ăn xong nên chậm rãi tiêu hóa.”
Dù Yêu Quỷ Đằng cũng là linh thực ngũ phẩm dị biến, lại có tập tính của yêu thú, nhưng nói gì thì nói, nó vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, đang rơi vào trong giai đoạn phát triển, rất có thể nó sẽ không chịu nổi khí tức lôi linh tinh thuần ẩn chứa bên trong hạt sen.
Mỹ vị trước mặt, Yêu Quỷ Đằng đâu có nghĩ nhiều được, một đầu dây leo đã hăm hở vói vào lòng bàn tay Lục Huyền rồi cuốn đi hạt sen màu trắng bạc với tốc độ nhanh như chớp.
Mười mấy nhịp thở sau, trên nhánh dây leo màu xám trắng lập tức xuất hiện một quầng sáng màu trắng bạc nhàn nhạt, hào quang nồng đậm, gần như muốn xuyên phá cơ thể chui ra, thậm chí dần dần còn có một tia khí tức lôi linh nhỏ như sợi tóc muốn khuếch tán, không ngừng uốn lượn trên dây leo.
Lôi Quỷ Công bên cạnh thấy thế, bờ môi đỏ như chu sa càng cong hơn, tựa như đang giễu cợt Yêu Quỷ Đằng, cánh thịt màu xanh điểm vào dây leo, rót từng tia khí tức lôi linh vào trong đó.
Dây leo xám trắng vốn đang run rẩy, cuối cùng cũng chậm rãi bình phục lại. Sau đó, mang theo dấu vết màu trắng bạc, nó kịch liệt thu nhỏ rồi mới một lần nữa chui vào trong ống tay áo Lục Huyền.
Lục Huyền dùng tâm thần cảm nhận tình trạng của Yêu Quỷ Đằng một chút, sau khi xác nhận trạng thái của nó đã ổn định mới hoàn toàn yên tâm.
“Đa tạ ngươi đã ra tay giải cứu linh thực của ta.” Hắn chắp tay nói với Lôi Quỷ Công hình thái quái dị trước mặt.
Khóe miệng Lôi Quỷ Công khẽ cong lên, mặt ngoài tựa như đang giễu cợt, nhưng Lục Huyền lại cảm nhận được nội tâm vui sướng của nó. Nó được sinh ra từ lôi đình vô tận, tuổi thọ rất dài, không biết một mình nó đã sống trong dược viên Thượng cổ không một bóng người này bao nhiêu năm tháng rồi, khiến cõi lòng cô độc tới cực điểm. Vậy nên lúc trông thấy đám người Lục Huyền đi hái hạt sen, nó mới không kìm được mà hiển lộ bóng dáng, dù vô duyên vô cớ bị công kích cũng chỉ phản kích nhẹ nhàng rồi nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
Sau đó, nó thực sự không ngờ Lục Huyền lại chủ động bày tỏ thiện ý với mình, còn cho nó một hạt Lôi Bạo Liên.
Bình thường nó đều lấy lôi linh, linh quả thuộc tính Lôi làm thức ăn, nhưng lại không biết cách thu thập hạt sen đã thành thục mà có tính chất không ổn định kia, cuối cùng chỉ có thể dựa vào lôi linh trong dược viên để sống sót qua ngày. Giờ được nếm thử Lôi Bạo Liên từ chỗ Lục Huyền, còn được ăn không chỉ một - hai hạt, chuyện này đã khiến nó vui vẻ lắm rồi, ai ngờ sau khi ăn liên tiếp bốn hạt, còn được tặng thêm sáu hạt nữa, hành động hào phóng ấy đã khiến nó vô cùng có thiện cảm với Lục Huyền.
“Ngươi có thể vượt qua toàn bộ mấy hòn đảo nhỏ bên trong dược viên này không?” Lục Huyền tò mò hỏi.
Càng đi sâu vào trong hắn càng phát hiện ra nhóm bảo vật nhận được trên đảo nhỏ càng thêm trân quý. Hòn đảo nhỏ đầu tiên chỉ có một ít Lôi Bạo Liên, đến hòn đảo nhỏ phía sau đều trống trơn, không phát hiện thêm linh thực, hắn chỉ có thể cướp đoạt lượng lớn cát đá màu trắng bạc bên dưới, nhưng khi bước vào hòn đảo nhỏ này, hắn lại đột nhiên phát hiện ra sáu hạt linh chủng ngũ phẩm!
Dựa vào đó để loại suy, hẳn là cấm chế trên những hòn đảo phía sau sẽ càng ngày càng mạnh, hắn có thể cảm nhận được điều này thông qua tốc độ tiến lên cũng đang dần chậm lại của Lôi Quỷ Công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận