Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1249: Lão Kiếm Giao!

Chương 1249: Lão Kiếm Giao!Chương 1249: Lão Kiếm Giao!
Bốn người đáp xuống một sườn núi, chỉ trong nháy mắt, chiếc phi chu có hình dáng cự kiếm đã thu nhỏ lại vô số lần, bay vào trong tay áo của Kiếm Hoàn Chân.
“Mạc sư điệt, ngươi thu xếp một chỗ nghỉ ngơi cho Thẩm Diệp tiểu hữu trước đi." “Vâng!” Mạc Viễn Phong cực kỳ tinh ý, đã nhận ra Kiếm Hoàn Chân có lời muốn nói riêng với Lục Huyền bèn dẫn theo Thẩm Diệp rời đi trước. Tất nhiên Thẩm Diệp cũng không dám có bất kỳ ý kiến gì khác, càng không vì Lục Huyền được Hoàn Chân Kiếm Chủ coi trọng mà sinh lòng bất mãn hoặc đố ky với hắn. Từ khi gặp lại Lục Huyền, Thẩm Diệp đã nhận rõ sự chênh lệch giữa hai người, mà bản thân gã cũng có thể thản nhiên tiếp nhận nó từ lâu rồi.
“Lục sư điệt, lần này ta thu ngươi vào Hoàn Chân Kiếm Phong là xuất phát từ tư tâm, nên phải có an bài thỏa đáng với kiếp sống tu hành của ngươi sau này. Hiện giờ ta có hai sự lựa chọn dành cho ngươi, một là bái ta làm sư tôn, ta sẽ truyền thụ tỉnh hoa kiếm đạo của ta cho ngươi. Hai là tiếp tục giữ nguyên bối phận sư thúc sư điệt như cũ, có điều ngươi sẽ thuộc về Hoàn Chân Kiếm Phong, Mạc sư điệt thân là Kiếm tử chân truyền của Kiếm Tông, cũng lựa chọn như thế. Với hiểu biết của ta với sư điệt, hẳn là lựa chọn thứ hai sẽ thích hợp với ngươi hơn.”
“Sư điệt đã là Kết Đan hậu kỳ, thọ nguyên dồi dào. Sau khi tiến vào Kiếm Tông, dựa vào tạo nghệ linh thực linh nhưỡng của mình, khẳng định là ngươi sẽ nhận được lượng lớn tài nguyên, có khả năng tấn thăng cảnh giới Nguyên Anh rất lớn. Đến lúc đó, tự nhiên hai chúng ta sẽ xưng hô với nhau là sư huynh đệ. Mặt khác, có vẻ như sư điệt đã quen với tự do tự tại, không thích bị trói buộc, nên bái ta làm sư ngược lại sẽ có khả năng trở thành một loại giam cầm đối với ngươi.” Kiếm Hoàn Chân tiếp xúc với Lục Huyền cũng được một đoạn thời gian, đã hiểu rõ tính cách của hắn, bởi vậy cũng không cố ép Lục Huyền phải bái nhập làm môn hạ của mình.
Nghe xong lời này, trong lòng Lục Huyền cũng thầm thở phào một hơi.
“Được Hoàn Chân sư thúc ưu ái như vậy, sư diệt vô cùng cảm kích, nhưng đúng là sư điệt đã quen tản mạn, cũng thích một thân một mình tự do tự tại hơn. Thêm nữa, tư chất của ta cùng lắm cũng chỉ có thể coi là trung thượng, thật sự không đảm đương nổi thân phận đệ tử của Kiếm Chủ.” Trên mặt Lục Huyền lộ ra một tia áy náy.
“Không sao, chỉ cần sư điệt thuộc về Hoàn Chân Kiếm Phong là được.” Kiếm Hoàn Chân khoát tay áo, tựa như đã sớm đoán được Lục Huyền sẽ lựa chọn như thế nào. “Đúng rồi, lần này trở về tông môn, ta còn phải đưa sư điệt tới thăm hỏi một vị lão tiền bối.”
Ông ta còn chưa dứt lời, một dải lụa màu trắng bạc đã từ sau lưng bắn tới, bọc hai người vào một mảnh không gian kiếm khí. Trong mảnh không gian này ẩn chứa vô tận kiếm khí không ngừng bồng bânh lơ lửng, khoảng chính giữa còn có một cây cột đá thuần trắng, với một con Giao Long thần dị quấn quanh cột đá đang ngủ say. Từ xa nhìn lại, thân thể con Giao Long ấy không ngừng tản ra bạch quang nhàn nhạt, chỉ thấy từng mũi kiếm dài nhỏ như lông tóc mọc ra từ trên cơ thể nó cùng với hai sợi râu dài màu trắng bạc nhẹ nhàng phất phơ trên đầu, mang theo từng luồng kiếm ý.
“Sư thúc, đầy là...” Giọng nói của Lục Huyền cực nhỏ, chỉ sợ quấy rầy đến con Giao Long thần dị phía trước. “Không phải sợ, đây là lão Kiếm Giao trong Hoàn Chân Kiếm Phong, vốn là kiếm linh của Hoàn Chân Kiếm Chủ đời thứ nhất, ngài sẽ không gây thương tổn tới bất cứ đệ tử Kiếm Phong nào. Thậm chí khi gặp được ngài, đám đệ tử còn có khả năng nhận được cơ duyên lớn lao. Hai thanh phi kiếm sau lưng ta cũng nhận được một chút linh tính từ chỗ lão Kiếm Giao tiền bối, nhờ thế mà sau này đã luyện chế thành pháp bảo phi kiếm trung giai.” Kiếm Hoàn Chân chậm rãi nói.
Nghe vậy, trong lòng Lục Huyền mới thấy thoải mái hơn.
“Sở dĩ ta dẫn ngươi tới đây là muốn để ngươi làm quen với ngài ấy một chút. Đương nhiên còn có một việc muốn ủy thác cho ngươi. Lão Kiếm Giao rất yêu thích các loại bảo vật kiếm khí, nếu ngươi có thời gian rảnh có thể thường xuyên tới đút cho ngài một ít Hoàn Chân Kiếm Dịch.” Kiếm Hoàn Chân nói xong, đã lẫy một bình Hoàn Chân Kiếm Dịch do Lục Huyền ủ chế từ trong túi trữ vật ra, đưa đến trước mặt con Giao Long thần dị phía trước. “Kiếm Hoàn Chân tiểu tử, lần này ngươi mang bảo bối gì tới cho lão Long ta đấy?” Dường như con Giao Long thần dị kia có thể cảm nhận được những tia kiếm khí rất nhỏ ở bên trong linh dịch màu xám bạc nên lập tức tỉnh lại từ giấc ngủ sâu, cái mũi nhẹ nhàng ngửi một cái. “Kiếm Giao tiền bối, ở đây có một bình Hoàn Chân Kiếm Dịch, mùi vị ngon hơn rất nhiều so với thứ kiếm dịch trước kia ngài nếm, ngài thử xem thế nào?” Kiếm Hoàn Chân và Lục Huyền đi tới gần cột đá, lớn tiếng nói.
“Vãn bối Lục Huyền bái kiến tiền bối.” Lục Huyền lập tức khom người kính cẩn thi lễ, không hề thất lễ chỉ vì đối phương là một loại kiếm linh. Cũng phải thôi, lúc trước, hắn đã rút được không biết bao nhiêu bảo vật từ vị khí linh pháp bảo của Hải Lâu thương hội rồi.
Ánh mắt Kiếm Giao tùy ý đảo qua, phảng phất như có tầng tầng kiếm ý vừa lướt ngang qua người Lục Huyền. Lục Huyền không khỏi rùng mình một cái, thái độ lại càng thêm cung kính.
Rất nhanh, tầm mắt của Kiếm Giao đã hoàn toàn bị Hoàn Chân Kiếm Dịch thu hút, nó há miệng hút một hơi, một bình đầy linh dịch màu xám bạc đã nhanh chóng tràn vào khoang miệng. “Cái này đủ vị đấy!” Lão Kiếm Giao chép cái miệng khổng lồ, khẽ cảm khái một câu, nhưng vẫn phát ra thanh âm sắc bén, khi rơi vào tai còn có cảm giác đau nhói mơ hồ. “Lâu lắm rồi ta không được nhấm nháp Hoàn Chân Kiếm Dịch chính tông như vậy, lần gần đây nhất đã là bao nhiêu năm rồi nhỉ?” Kiếm Giao chợt rơi vào trong hồi ức.
“Ha ha, lão Kiếm Giao tiền bối, về sau nếu muốn thường xuyên nhấm nháp Hoàn Chân Kiếm Dịch thì có thể tới tìm vị đệ tử Kiếm Phong này. Nhưng ủ chế ra Hoàn Chân Kiếm Dịch chất lượng tốt như vậy cũng không dễ dàng, ngài đừng ăn không uống không của người ta đấy.” Kiếm Hoàn Chân cười to, cũng thuận thế nhắc tới Lục Huyền.
“Được, Lục Huyền tiểu hữu đúng không? Sau này nhớ mang nhiều Hoàn Chân Kiếm Dịch lại đây nhé.” Ánh mắt lão Kiếm Giao nhìn về phía Lục Huyền đã có thêm một chút tán thưởng.
“Vâng, vãn bối nhất định sẽ mang Hoàn Chân Kiếm Dịch phẩm chất tốt nhất đến cho tiền bối!” Vào những lúc kiểu như thế này, Lục Huyền sẽ lập tức đánh hơi được mùi của cơ hội để nhanh chóng bày tỏ thái độ ngay.
Trong lòng hắn biết rõ, Kiếm Hoàn Chân cố ý đưa hắn đến đây là để hắn có cơ hội làm quen với lão Kiếm Giao thần bí này, đây xem như một phần đại lễ vì hắn đã bái nhập vào Hoàn Chân Kiếm Phong, bởi vậy trong lòng hắn lại có thêm một chút cảm kích với Kiếm Hoàn Chân. Kiếm quang lóe lên, hai người lại trở về đại sảnh rộng lớn. “Lão Kiếm Giao đã ở Hoàn Chân Kiếm Phong được hơn vạn năm rồi, bởi có chút nhân quả khúc mắc với Hoàn Chân Kiếm Chủ đời thứ nhất nên từ trước tới giờ, ngài vẫn luôn ở chỗ sâu bên trong Kiếm Phong.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận